Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2058 - Chương 2124: Bán Đế Thì Giỏi Lắm Sao? (1)

Chương 2124: Bán Đế thì giỏi lắm sao? (1) Chương 2124: Bán Đế thì giỏi lắm sao? (1)Chương 2124: Bán Đế thì giỏi lắm sao? (1)

Dương Diệp quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía chân trời có một bóng đen lao tới. Chẳng bao lâu, một nam tử trên người mặc áo choàng dài màu đen đã xuất hiện ở đó.

Ở trước ngực nam tử thêu một chữ Mạc nho nhỏ.

- Mạc Vân Thiên!

Hiểu Vũ Tịch đi tới bên cạnh Dương Diệp, khẽ nói.

Dương Diệp vung tay phải lên, mười con rối Thánh Giả xuất hiện và vây quanh Hiếu Vũ Tịch cùng Thiên Vấn Lan đã bị thương nặng.

Dương Diệp nhìn về phía Hiểu Vũ Tịch, nói:

- Khống chế tốt nữ nhân này, nếu cần thì trực tiếp giết.

Hiểu Vũ Tịch khẽ gật đầu, sau đó lấy ra một thanh đao đặt ngang trên cổ họng của Thiên Vấn Lan. Đạo tiến vào một phân khiến máu tươi lập tức tràn ra.

Giờ phút này, không ai nghi ngờ Hiểu Vũ Tịch sẽ không dám giết Thiên Vấn Lan.

Dương Diệp nhìn lại cơ thể mình. Lúc này, nhờ có Hồng Mông Tử Khí chữa trị nên cơ thể hắn đã khôi phục được sáu bảy phần, nói cách khác lúc này chiến lực của hắn đã khôi phục lại rất nhiều. Mạc Vân Thiên quan sát liếc mắt Dương Diệp, nói:

- Lần đầu tiên có người dám cướp nữ nhân của Mạc Vân Thiên ta. Không thể không nói, ngươi rất to găn. Chỉ là không biết...

Mạc Vân Thiên nói đến đây, âm thanh đột nhiên ngừng dừng. Bởi vì Dương Diệp phía dưới đã đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, tiếp theo có một thanh kiếm chém mạnh về phía hắn!

Mạc Vân Thiên không nghĩ tới Dương Diệp sẽ đột nhiên ra tay, sắc mặt hắn lập tức trở nên dữ tợn, cổ tay thoáng động đã thấy có một thanh kiếm xuất hiện trong tay và đâm chếch về phía của Dương Diệp.

Kendl

Một tiếng tiếng kim loại va chạm bắt đầu vang vọng. Dưới lực lượng mạnh mẽ của Dương Diệp, Mạc Vân Thiên trực tiếp bị chấn động phải lùi lại liên tục. Mà lúc này Dương Diệp lại giống như giòi bám trên mu bàn chân, lập tức lao tới trước mặt Mạc Vân Thiên, trường kiếm trong tay lại đâm tới!

Mạc Vân Thiên biến sắc, không dám có chút sơ suất nào. Huyền khí trong cơ thể hắn điên cuồng trút vào trong thanh trường kiếm, và chợt đâm mạnh ral

Kengl

Kiếm trong tay Mạc Vân Thiên đã vỡ nát, vẻ mặt hắn biến đổi. Mà lúc này, kiếm trong tay Dương Diệp đã đâm vào trước ngực hắn.

Âm!

Một tiếng động khẽ vang lên, Mạc Vân Thiên lùi lại gân nghìn trượng, ở trước ngực hắn lộ ra một cái khóa giáp màu vàng.

Mạc Vân Thiên còn chưa lấy lại tinh thân, Dương Diệp đã xuất hiện ở trước mặt hắn, một tia sáng lạnh lẽo thoáng hiện, một thanh kiếm lướt ngang qua cổ họng. đồng tử của Mạc Vân Thiên co mạnh, cổ họng của hắn không được khóa giáp bảo vệ, làm sao dám để một kiếm này quét trúng chứ? Ngay lập tức cơ thể hắn uốn cong về phía sau giống như bị bẻ gấy, tránh thoát khỏi một kiếm trí mạng này.

Nhưng Dương Diệp dường như biết hắn sẽ làm như vậy, sau một kiếm không trúng đích, Dương Diệp đá mạnh vào chân của Mạc Vân Thiên.

Rắc rắc!

Có tiếng xương gấy vang lên, đồng thời Mạc Vân Thiên bay ngược ra ngoài. Nhưng trong phút chốc, Dương Diệp đã lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn, hai tay câm kiếm lại đâm tới.

Tốc độ đâm rất nhanh, cả người Dương Diệp đều hóa thành một điểm ánh sáng. Âm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Dương Diệp dã lùi lại mấy trăm trượng.

Phía xa, Phượng Tình Vũ đã xuất hiện ở trước mặt Mạc Vân Thiên từ lúc nào.

Dương Diệp múa Ý Kiếm trong tay, lập tức có từng kiếm hoa thoáng hiện xung quanh hắn. Phượng Tình Vũ đang muốn nói, Dương Diệp đã nhìn về phía Hiểu Vũ Tịch, nói:

- Cắt bỏ cánh tay còn lại của nàng tai

Hiểu Vũ Tịch không hề do dự đã giơ tay chém xuống, cánh tay còn lại Thiên Vấn Lan rời khỏi thân thể, máu tươi phun ra thành voi. Tuy nhiên Thiên Vấn Lan trước sau vẫn thản nhiên!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt Phượng Tình Vũ lập tức trâm xuống, nói:

- Cho dù Tiêu Biệt Ly đích thân đến, ngươi chắc chắn cũng phải chết!

Dương Diệp nhìn thẳng Phượng Tình Vũ, nói:

- Mở ra truyền tống trận, để cho Vũ Tịch đi.

- Ta xem ai dám!

Lúc này, Mạc Vân Thiên phía sau Phượng Tình Vũ đột nhiên đi ra, hắn cầm một lá bùa và bóp nát, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, dữ tợn nói:

- Không quan tâm ngươi là ai, ngươi...

- Câm miệng!

Dương Diệp trực tiếp ngắt lời Mạc Vân Thiên, nói:

- Nếu như ta là ngươi, thất bại hoặc là chết trận, hoặc là ngoan ngoãn câm miệng đi. Nam nhân hoặc là ra tay hoặc là câm miệng, đừng giống như một nữ nhân cả ngày chỉ giỏi nói mồm. Còn nữa, thua rồi thì đừng có mang ra bối cảnh của mình ra, như vậy chỉ khiến cho người ta thấy ngươi không có năng lực. Có bản lĩnh thì chúng ta đao thật kiếm thật gặp nhau. Ngươi có dám hay không?

Vẻ mặt Mạc Vân Thiên khó coi tới cực điểm. Lúc này, Phượng Tình Vũ đột nhiên nói:

- Dương Diệp, ngươi rất có năng lực, cũng rất có can đảm, nhưng ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Đắc tội Thiên Vũ tông ta cùng Mạc gia, đừng nói là thư viện Bạch Lộc bây giờ, cho dù là thư viện Bạch Lộc hoàn chỉnh cũng không bảo vệ được ngươi. Không chỉ ngươi, ngươi còn liên lụy mấy vạn học sinh của thư viện Bạch Lộc. Ngươi có rõ không?

Dương Diệp cười khẽ, nói:

- Lời ngươi nói, ta hiểu rất rõ. Nhưng ngươi bảo ta nên làm thế nào? Thiên Vũ tông ngươi muốn hoàn toàn phong ấn ký ức của thê tử ta, còn muốn tặng nàng cho người khác, mong nhận được lợi ích cho tương lai của Thiên Vũ tông ngươi. Ngươi bảo ta làm như thế nào? Lấy đại cục làm trọng, không quan tâm tới nàng, giúp Thiên Vũ tông ngươi được toại nguyện sao?

Nói đến đây, sắc mặt Dương Diệp trở nên dữ tợn:

- Ta không biết tương lai sẽ như thế nào, cũng không muốn quan tâm. Ta chỉ biết, bây giờ ai dám động tới nàng, ta giết kẻ đó.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0