Chương 2127: Chơi thì phải chơi cho độc, chơi chính là mạng! (2)
Chương 2127: Chơi thì phải chơi cho độc, chơi chính là mạng! (2)Chương 2127: Chơi thì phải chơi cho độc, chơi chính là mạng! (2)
- Thư viện Bạch Lộc ngươi cùng Thiên Vũ tông ta luôn luôn qua lại. thân thiết. Lần học sinh của ngươi giết đệ tử Thiên Vũ tông ta, bắt đệ tử Thiên Vũ tông ta. Về chuyện này, lẽ nào ngươi không cho Thiên Vũ tông ta một câu trả lời sao? Còn nữa, người cảm thấy Thiên Vũ tông ta dễ bắt nạt sao?
- Người này sỉ nhục Mạc gia ta, hắn phải chết!
Lúc này, Mạc Cơ đột nhiên nói.
- Hắn sỉ nhục Mạc gia người thế nào?
Nữ tử xinh đẹp áo bào xanh đột nhiên hỏi.
Mạc Cơ cười lạnh, nói:
- Ngày mai Hiểu Vũ Tịch sẽ phải gả vào Mạc gia ta, trở thành tiểu thiếp của cháu ta. Mà bây giờ, Dương Diệp này lại bắt nàng đi. Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ khiến người ngoài chê cười Mạc gia ta thậm chí không bảo vệ nổi một nữ nhân sao?
- Nếu như thư viện Bạch Lộc ta nhất quyết bảo vệ hắn thì sao?
Đúng lúc này, Tiêu Biệt Ly đột nhiên nói.
Nghe thấy Tiêu Biệt Ly nói vậy, Phượng Tình Vũ cùng Mạc Cơ lập tức nheo mắt lại. Phượng Tình Vũ nhìn chằm chằm Tiêu Biệt Ly, nói:
- Tiêu viện trưởng, liệu có đáng vì một đệ tử mà đối địch với Thiên Vũ tông ta và Mạc gia không?
- Tiêu Biệt Ly, ngươi cần phải hiểu rõI
Lúc này, Mạc Cơ cũng nói:
- Lúc này, thư viện Bạch Lộc của ngươi đang cần có thời gian để nghỉ ngơi lấy lại sức, nếu gặp phải kẻ địch mạnh, chỉ sợ thư viện Bạch Lộc ngươi từ nay về sau sẽ phải xuống dốc. Có clẽ, một sơ sẩy thôi sẽ khiến thư viện Bạch Lộc ngươi hoàn toàn biến mất khỏi Trung Thổ Thần Châu này.
Tiêu Biệt Ly đang muốn nói, nữ tử xinh đẹp áo bào xanh bên cạnh hắn đã nói trước:
- Ta xem như đã hiểu rõ rồi. Hai đứa trẻ này đều đến từ vị diện dưới, bởi vì một vài nguyên nhân mới phải tách ra. Thiên Vũ tông ngươi đi đón tiểu nữ hài này, nhưng các ngươi lại muốn lợi dụng nàng để đổi lấy lợi ích cho tông môn của mình, bởi vậy không tiếc phong ấn ký ức của nàng. Sau khi tiểu tử này biết được đã xông thẳng lên Thiên Vũ tông cứu người, nhưng các ngươi không cho, cho nên hắn giết người. Đúng, chuyện này ta nhìn không có vấn đề gì. Mà là Thiên Vũ tông ngươi cùng Mạc gia muốn ỷ thế hiếp người, đáng tiếc là các ngươi đã đánh giá thấp thực lực của tiểu tử này, người không giết được, trái lại còn bị hắn giết ngược.
Nói đến đây, nữ tử xinh đẹp áo bào xanh nhìn về phía Tiêu Biệt Ly, nói:
- Cho dù tiểu tử này tàn nhãn, không để ý tới hậu quả, nhưng vẫn có thể xem là một nam nhỉ có tình có nghĩa. Hắn đáng để ngươi bất chấp mọi giá ra sức bảo vệ.
Nữ tử xinh đẹp mỉm cười và nói:
- Tình hình của thư viện Bạch Lộc bây giờ đã như vậy, có tệ thì còn tệ được tới mức nào nữa? Hơn nữa, ta cảm thấy bây giờ thư viện quỷ quái của ngươi chỉ thiếu loại người dám xông pha, dám đánh giống hắn. Không có người như thế dẫn dắt, thế hệ trẻ trong thư viện của ngươi sẽ đều là một đám nhu nhược!
Tiêu Biệt Ly liếc nhìn nữ tử xinh đẹp áo bào xanh, nói:
- Ngươi rất coi trọng hắn!
- Ít nhất hắn có can đảm hơn ngươi, vì nữ nhân của mình mà dám một mình xông vào một thế lực cấp Toản Thạch, đồng thời đối địch cùng hai thế lực lớn!
Nữ tử xinh đẹp áo bào xanh liếc nhìn Tiêu Biệt Ly, khẽ nói.
Vẻ mặt Tiêu Biệt Ly có phân không được tự nhiên, hắn không dám nhìn nữ tử xinh đẹp mà nhìn thẳng về phía Dương Diệp cùng Hiểu Vũ Tịch, nói: - Các ngươi quay về thư viện Bạch Lộc. Chỉ cân các ngươi quay về tới đó, Đế giả cũng đừng mong giết được ngươi.
Dương Diệp tất nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức muốn ở lại cùng tiến cùng lùi. Lấy thực lực của Tiêu Biệt Ly, hắn ở đây cũng chỉ tăng thêm gánh nặng. Hắn lập tức ôm lấy Hiểu Vũ Tịch, chân phải đạp xuống đất một cái, cả người đã phóng lên cao, bắn nhanh về phía bên ngoài Bạch Lộ giới.
- Làm càn!
Vẻ mặt Phượng Tình Vũ lập tức trở nên dữ tợn:
- Mở ra đại trận. Tất cả đệ tử Thiên Vũ tông nghe lệnh, tiêu diệt Dương Diệp cùng Hiểu Vũ Tịch.
- Đi maul
Giọng nói của Tiêu Biệt Ly bắt đầu vang vọng nơi đây. Cơ thể của Tiêu Biệt Ly cùng nữ tử xinh đẹp áo bào xanh thoáng di chuyển, lao về phía Mạc Cơ cùng Phượng Tình Vũ.
- Tự tìm chết!
Vẻ mặt Mạc Cơ cũng trở nên dữ tợn. Chẳng mấy chốc, bốn người đã trực tiếp biến mất. Bốn người đều là Bán Đế, nếu bọn họ giao đấu ở đây sẽ dẫn tới Thiên Đạo, thậm chí có người tới bảo vệ. Bởi vậy bốn người trực tiếp bước vào không trung.
Dương Diệp ôm Hiểu Vũ Tịch thi triển tốc độ đến mức độ cao nhất, mà vào thời điểm bọn họ sắp xông ra khỏi Thiên Vũ Thành, một màn ánh sáng rất lớn đột nhiên bao phủ lấy toàn bộ Thiên Vũ Thành.
Trong mắt Dương Diệp hiện lên một tia ánh sáng sắc bén, hắn bấm tay bắn ra một luồng kiếm khí, lập tức đập vào trên màn ánh sáng này.
Khi đường kiếm khí kia đánh vào phía trên màn ánh sáng, kiếm khí trực tiếp tiêu tan nhưng màn ánh sáng không hề bị ảnh hưởng!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt Dương Diệp thoáng biến đổi. Lúc này, Hiểu Vũ Tịch bên cạnh hắn khẽ nói:
- Đây là trận pháp do tổ sư Thiên Vũ tông năm đó để lại, mấy năm nay mỗi một đời tông chủ đều sẽ gia tăng nó. Có thể nói, chỉ có Đế giả, hoặc là rất nhiều Bán Đế liên thủ mới có thể phá vỡ được trận pháp này!
Vèo vèo vèo...
Đúng lúc này, mấy nghìn cột sáng từ bên trong Thiên Vũ tông phóng lên cao rồi đột nhiên chuyển động nhanh về phía Thiên Vũ Thành.
Cùng lúc đó, bên trong Thiên Vũ Thành cũng hiện ra từng bóng dáng lao về phía Dương Diệp.
Dương Diệp vung tay phải lên. Mười con rối Thánh Giả xuất hiện ở xung quanh Hiểu Vũ Tịch.
- Không cho ta đi, vậy ta không đi nữal
Dương Diệp đưa tay phải ra, giận dữ hét:
- Táng Thiên!
Âm!
Từ trong cơ thể Dương Diệp có một cột máu phóng lên cao, trong phút chốc, sát ý cùng lệ khí vô tận giống như thủy triều trào ra.
- Táng Thiên, hôm nay ta cho ngươi uống đủ!
Dương Diệp vừa dứt lời, rất nhiều kiếm khí màu đỏ giống như che trời lấp đất bắn ra xung quanh...