Chương 2153: Không có việc gì, ta đã giết hai người (2)
Chương 2153: Không có việc gì, ta đã giết hai người (2)Chương 2153: Không có việc gì, ta đã giết hai người (2)
Nghe vậy, mọi người nhất thời nhìn về phía hắn. Hắn nhìn mọi người, sau đó nói:
- Trước đó học trưởng Thu Vân cùng học tỷ Tử Nam cũng nói, bây giờ tình cảnh của thư viện có khả năng tệ hơn chúng ta, dưới tình huống như thế, cho dù chúng ta có thể trở lại thì làm được gì? Không phải là chờ chết sao?
- Ngươi muốn nói gì?
Tử Nam khẽ nói.
Người học sinh kia liếc mắt nhìn mọi người, do dự một chút, sau đó nói:
- Bây giờ, chúng ta đã rơi vào đường cùng. Cho dù chúng ta có thể chạy trốn, có thể sống sót, nhưng Pháp phái đều biết nội tình của chúng ta, cũng biết căn bản của chúng ta, cho nên bọn họ muốn tìm được chúng ta chỉ là một chuyện vô cùng dễ dàng.
- Sau đó thì sao?
Tử Nam hỏi.
Học sinh có nốt ruồi hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Bây giờ, chúng ta muốn sống thì chỉ có một lựa chọn, đó chính là đâu hàng Pháp phái, chúng ta cùng Pháp phái vốn là một mạch, nếu chúng ta đầu hàng, bọn họ nhất định...
Xuy!
Đúng lúc này, Tử Nam đột nhiên xuất hiện ở phía sau học sinh có nốt ruồi, mà người này đã trợn tròn hai mắt, một vòi máu lập tức bắn ra khỏi cổ họng.
Sắc mặt tất cả mọi người ở đó đều biến đổi kịch liệt!
Tử Nam liếc mắt nhìn mọi người, nói:
- Đầu hàng? Còn ai muốn đầu hàng nữa không?
- Hắn chỉ muốn sống thôi!
Thu Vân nói.
- Sống sót à?
Tử Nam lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Hắn có thể sẽ hại chết tất cả đám người chúng ta. Pháp phái quả thật đã từng là một mạch với chúng ta, nhưng bây giờ bọn họ đã không có bất cứ quan hệ gì với chúng ta nữa. Bọn họ cấu kết với Mạc gia cùng Thiên Vũ tông ra tay với thư viện chúng ta, đây không phải là nội đấu, đây là muốn huỷ diệt thư viện! Bây giờ đầu hàng chính là phản bội thư viện Bạch Lộc.
- Nhưng chúng ta đáng chết sao?
Lúc này lại có một học sinh đứng dậy, nói - Nói cho cùng, chuyện này là do Dương Diệp gây ra họa, hắn gây họa lại muốn chúng ta tới thay hắn gánh chịu hậu quả, chuyện này có công bằng không?
- Đúng vậy, Dương Diệp vì nữ nhân của hắn mà chọc vào Thiên Vũ tông cùng Mạc gia, lại muốn tất cả thư viện Bạch Lộc chúng ta tới gánh tội thay hắn, đừng nói là ta, ta tin tưởng trong lòng mọi người đang ngồi ở đây chắc chắn cũng khó chịu.
- Nếu không phải hắn lỗ mãng đi giết người của Mạc gia, thư viện Bạch Lộc chúng ta làm sao có thể rơi vào kết quả như vậy? Đám người chúng ta làm sao phải ở chỗ này chờ chết chứ?
- Cho dù chết vì thư viện, ta cũng không oán trách, không hối hận, nhưng vì Dương Diệp, ta không phục, cũng không muốn!
Tử Nam liếc mắt nhìn mọi người, nói:
- Nhưng các ngươi có nghĩ tới chưa? Nếu như không phải nhờ có hắn, hiện tại người rời khỏi Bạch Lộ giới sẽ không phải là Pháp phái, mà là Nho phái chúng ta. Bây giờ Pháp phái có tình cảnh thế nào? Bây giờ bọn họ hợp tác cùng Mạc gia, các ngươi cho rằng địa vị của bọn họ sẽ ngang hàng cùng Mạc gia sao? Không, bây giờ trong con mắt của Mạc gia cùng tất cả mọi người, Pháp phái chính là một chó nhà có tang. Mà không có Dương Diệp, kẻ trở thành chó nhà có tang là Nho phái chúng tai
Tử Nam dừng lại một lát, lại nói: - Ta cũng oán hắn, bởi không vì hắn, chúng ta sẽ không rơi vào đường cùng như vậy, không chết nhiều người như vậy. Nhưng ta cũng biết, hắn làm cho Nho phái chúng ta tránh khỏi phải trở thành chó nhà có tang, là hắn làm cho không người nào dám khinh thường thư viện Bạch Lộc chúng ta. Cũng chỉ có hắn mới có thể dẫn dắt thế hệ trẻ của thư viện chúng ta quật khởi. Chỉ nghĩ tới điểm xấu của người khác, không nghĩ tới điểm tốt của người khác, còn có thể làm người như vậy sao?
- Cảm ơn!
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên trong không trung.
Nghe vậy, sắc mặt tất cả mọi người ở đó biến đổi. Cả Tử Nam cũng vậy. Mọi người giống như chuẩn bị đối địch.
Một nam tử áo xanh xuất hiện ở trong tâm mắt của mọi người.
Dương Diệp!
Nhìn thấy Dương Diệp, mọi người nhất thời sửng sốt.
- Ngươi, sao ngươi tới đây?
Tử Nam kinh ngạc nói.
- Tới đón các ngươi!
Dương Diệp nói.
- Chỉ một mình ngươi sao? Tử Nam kinh ngạc nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Đi theo tal
- Cứ đi như thế à?
Trên gương mặt Tử Nam đầy kinh ngạc.
- Nếu không ngươi muốn đi thế nào?
Dương Diệp hỏi ngược.
Khóe miệng Tử Nam khẽ giật, sau đó nói:
- Chỉ cần chúng ta ra ngoài thì lập tức sẽ có rất nhiều Thánh Giả cao cấp chạy tới, thậm chí còn có Bán Đế.
- Bán Đế? Không có việc gì, ta đã giết hai người.
Dương Diệp nói xong, xoay người đi ra ngoài cửa.
Mọi người: