Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2116 - Chương 2182: Ông Trời, Nhanh Bổ Hắn Đi! (1)

Chương 2182: Ông trời, nhanh bổ hắn đi! (1) Chương 2182: Ông trời, nhanh bổ hắn đi! (1)Chương 2182: Ông trời, nhanh bổ hắn đi! (1)

Sở dĩ vẻ mặt Phượng Tình Vũ khó coi, là bởi vì nàng phát hiện ra mắt Thiên Đạo này phong tỏa nàng. Thân lôi màu đen này không quá nguy hiểm với nàng, dù sao nàng cũng đã là Bán Đế.

Nhưng nàng không nghĩ ra lý do tại sao mắt Thiên Đạo này lại muốn tấn công mình!

Phượng Tình Vũ tự nghĩ mình chưa từng làm chuyện gì nghịch thiên cải

Nhưng lúc này không có thời gian để suy nghĩ nhiêu, Phượng Tình Vũ vung tay lên. Trong tay nàng xuất hiện một dải lụa với màu sắc rực rỡ phóng lên cao, nghênh đón thần lôi màu đen kia.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Dương Diệp vốn muốn ra tay đã lập tức ngừng lại, hắn kinh ngạc nhìn vê phía Phượng Tình Vũ và cảm. thấy không thể tưởng tượng nổi, hắn tất nhiên biết lý do vì sao mắt Thiên Đạo này không rời đi. Chuyện này còn cần phải nói sao? Nhất định là nó ngửi thấy được khí tức của hắn. Hắn và Thiên Đạo của Linh Giới này có thể nói là oan gia cũ. Đối phương nhìn thấy hắn thì sao có thể dễ dàng rời đi được?

Nhưng hắn không ngờ được Phượng Tình Vũ lại có thể ra tay!

Phượng Tình Vũ lại có thể tốt bụng như vậy, thay hắn ngăn cản thiên phạt sao? Nhưng chẳng bao lâu, Dương Diệp suy nghĩ cẩn thận đã hiểu ra. Trước đó hắn cùng với Phượng Tình Vũ cách nhau không xa. Khi mắt Thiên Đạo này nhằm vào hắn, chắc chắn dưới trong ý thức cũng thêm cả Phượng Tình Vũ vào. Sau đó Phượng Tình Vũ chắc chắn cho rằng mắt Thiên Đạo này đang nhằm vào nàng... Cũng đúng, ai sẽ cho rằng mắt của Thiên Đạo đi nhằm vào một Bán Thánh chứ?

Nghĩ đến đây, khóe miệng Dương Diệp cong lên. Hắn tránh sáng một bên, tuy nhiên không thể tránh quá xa được. Hắn cũng không nhân cơ hội đánh lén, bởi vì bây giờ không thích hợp. Cho dù Phượng Tình Vũ đang đối đầu với mắt của Thiên Đạo, nhưng Dương Diệp biết đối phương vẫn luôn đề phòng hắn.

Không chỉ Phượng Tình Vũ, khí tức của đám người Mạc Thiên lúc này cũng đang phong tỏa ở trên người hắn. Chỉ cần hắn ra tay, chắc chắn vài vị Bán Đế sẽ phát động công kích với hắn.

Dù sao đánh lén cũng sẽ không thành công, hắn dứt khoát tránh qua một bên, nhìn Phượng Tình Vũ một đấu một cùng mắt của Thiên Đạo.

Âm!

Phía chân trời, thần lôi màu đen bị một đòn của Phượng Tình Vũ đánh nát. Mà lúc này, mắt của Thiên Đạo hình như tức giận. Ánh mắt nó trực tiếp phong tỏa Phượng Tình Vũ, sau đó lại có một đạo thần lôi màu đen bắn ra nhanh như tia chớp. Lần này, thần lôi màu đen kia lớn hơn năm lần so với thần lôi màu đen trước đó, uy lực cũng tăng lên rất nhiều!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đồng tử của Phượng Tình Vũ hơi co lại, trong mắt đầy kinh ngạc cùng nghi ngờ.

Mắt Thiên Đạo này nổi điên gì vậy?

Không chỉ Phượng Tình Vũ, tất cả mọi người ở đó đều cảm thấy không hiểu nổi, nhìn về phía mắt của Thiên Đạo. Nhưng chẳng bao lâu, ánh mắt bọn họ lại nhìn vê phía Phượng Tình Vũ, cả đám người Mạc Thiên cũng vậy.

Phượng Tình Vũ tạo ra tội lỗi gì lại chọc giận mắt của Thiên Đạo vậy!

Đây là ý nghĩ trong lòng mọi người. Cả đám người Mạc Thiên cũng vậy. Bởi vì mắt của Thiên Đạo bình thường chắc chắn sẽ không làm loạn, ít nhất cho tới bây giờ bọn họ vẫn chưa từng nghe nói mắt của Thiên Đạo làm loạn.

Sắc mặt đám người Mạc Thiên có chút khó coi. Mắt Thiên Đạo này nhằm vào Phượng Tình Vũ. Lúc này, bọn họ còn diệt thư viện Bạch Lộc thế nào? Đương nhiên, bọn họ cũng có thể không quan tâm tới Phượng Tình Vũ, nhưng nếu mắt Thiên Đạo này không giết được Phượng Tình Vũ, vậy khẳng định sẽ chơi lớn. Đến lúc đó, tất cả Bạch Lộ giới đều sẽ bị ảnh hưởng! Hắn lo lắng nhất chính là nếu chẳng may mấy lão già bọn họ ra tay, sẽ bị mắt Thiên Đạo này chú ý, khi đó phiền phức có thể còn lớn hơn nữa.

Bởi vì mắt của Thiên Đạo xuất hiện, cục diện vốn phải là ngươi chết ta sống lại đột nhiên ngừng lại, ánh mắt mọi người đều nhìn mắt của Thiên Đạo và Phượng Tình Vũ.

Mắt của Thiên Đạo không đi, ai cũng không dám ra tay.

Âm ầm ầm...

Ở trong ánh mắt mọi người, Phượng Tình Vũ đánh nát từng đạo thân lôi màu đen.

Mà sắc mặt Phượng Tình Vũ cũng càng lúc càng khó coi. Bởi vì đến bây giờ, nàng cũng không biết tại sao mình lại bị mắt của Thiên Đạo nhằm vào như vậy.

- Phượng tông chủ, ngươi rốt cuộc đã làm chuyện gì, cuối cùng lại khiến cho mắt Thiên Đạo này nhằm vào ngươi vậy?

Lúc này, Mạc Thiên đột nhiên không nhịn được hỏi.

- Ta cũng muốn biết!

Sắc mặt Phượng Tình Vũ thâm trầm nói.

- Ngươi thật sự chưa từng làm chuyện gì khiến trời giận người trách à? Mạc Thiên còn có chút không tin. Quả thật nếu như Phượng Tình Vũ không làm qua chuyện gì nghịch thiên, mắt Thiên Đạo này làm sao có thể nhằm vào nàng như vậy được? Dù thế nào mắt Thiên Đạo này cũng không giống như một kẻ sẽ làm loạn Bởi vì nếu như nếu như nó làm loạn, Linh Giới này đã sớm loạn rồi.

- Ngươi thích tin hay không thì tùy!

Phượng Tình Vũ cũng nổi giận.

Mặt Mạc Thiên trầm xuống, hắn nhìn một xung quanh và trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- Phượng tông chủ, ngươi dụ mắt của Thiên Đạo tới nơi khác được không?

Bây giờ thư viện Bạch Lộc đều là một đám tàn binh bại tướng, chỉ cân mắt Thiên Đạo này rời đi, bọn họ căn bản không cần bao nhiêu sức lực cũng có thể tiêu diệt tất cả mọi người của thư viện Bạch Lộc.

Nghe thấy Mạc Thiên nói vậy, Dương Diệp liên nheo mắt lại, nếu Phượng Tình Vũ thật sự rời đi, hắn chắc chắn mắt Thiên Đạo này nhất định sẽ buông tha nàng, sau đó nhằm vào hắn. Hắn đặc biệt tin tưởng vào điều này. Phượng Tình Vũ nhiều lắm chỉ có thể khiến mắt của Thiên Đạo giận chó đánh mèo, không tính là lớn chuyện, nhưng hắn là tội nhân của trời đất!

Bởi vì Đế Nữ đưa cho hắn khăn đội đầu nên người khác không biết điểm ấy, nhưng hắn tin tưởng mắt Thiên Đạo này chắc chắn biết, hoặc nói hắn khiến cho mắt của Thiên Đạo cảm giác đặc biệt khó chịu...

Phía xa, Phượng Tình Vũ trâm ngâm một lát rồi khẽ gật đầu, cho dù nàng rất căm tức nhưng cũng biết trước mặt mình phải lấy đại cục làm trọng. Hơn nữa, nàng càng khát vọng tiêu diệt thư viện Bạch Lộc hơn Mạc Thiên!

Phượng Tình Vũ không do dự gì nữa, thân hình lóe lên và lao về phía xa, mà lúc này, Dương Diệp lại đột nhiên di chuyển theo nàng. Nói đùa, hắn không theo thì mắt Thiên Đạo này nhất định sẽ buông tha Phượng Tình Vũ.

Tuy nhiên đúng lúc này, Lý Lão Quải đột nhiên chắn ở trước mặt Dương Diệp, nói:

- Dương Diệp, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn ở lại đây đi!

Bọn họ tất nhiên sẽ không để cho Dương Diệp rời đi. Bất kể là Mạc gia hay Pháp phái, ngoại trừ tiêu diệt thư viện Bạch Lộc, bọn họ còn có một nhiệm vụ quan trọng chính là giết Dương Diệp!

Dương Diệp liếc nhìn Lý Lão Quải, sau đó nhún vai nói:

- Vậy cứ đợi ở chỗ này đi.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0