Chương 2206: Người người được giết! (1)
Chương 2206: Người người được giết! (1)Chương 2206: Người người được giết! (1)
Phương Thiên Họa Kích!
Ở trong tay Đá Nữ là một thanh Phương Thiên Họa Kích màu trắng giống như làm bằng bạch ngọc. Nó dài chừng một trường năm, rộng chừng ba ngón tay, ở trên cán kích có đầu một con thú lớn đang nhe răng trông rất dữ tợn, giống như muốn cắn người khác.
Nắm Phương Thiên Họa Kích, Đế Nữ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời. Ánh mắt thâm thúy dường như xuyên qua bầu trời sao.
Trên một tinh cầu, sâu bên trong tinh không vô tận, giây phút khi Đế Nữ nắm Phương Thiên Họa Kích, một nam tử trung niên ngồi xếp bằng ở trên thủ tọa của cung điện đột nhiên mở mắt. Ở trong mắt hắn có vẻ hưng phấn cùng kích động.
- Tiểu thư, rốt cuộc tìm được tiểu thư rồi. Tất cả mọi người lập tức khởi hành, không cần tiết kiệm linh lực, trực tiếp sử dụng tới bước nhảy không gian.
Vừa dứt lời, nam tử trung niên phóng lên cao. Sau lưng hắn là năm mươi huyền giả mặc Hỏa Giáp.
Tất cả bọn họ đều là Đế giải
Trong phút chốc, đám người nam tử trung niên liền trực tiếp vượt qua mấy vị diện...
Linh Giới.
Đế Nữ thu hồi ánh mắt, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía lão già, nói:
- Ngươi muốn chiến đấu sao?
Lão già nhìn Đế Nữ nói:
- Ngươi không phải lf người của giới này!
- Có phải hay không thì có ý nghĩa gì?
Đế Nữ nhìn lão già và bình tĩnh nói.
Lão già nhìn Đế Nữ một lát, sau đó nói:
- Cũng phải!
Vừa dứt lời, hai tay lão già giơ lên, sau đó nhẹ nhàng nhấn một cái. Trong phút chốc, vốn có ban ngày mặt trời chói chang đã lập tức biến thành đêm tối. Vô số ngôi sao trải rộng trên không trung của Linh Giới. Tiếp theo, vô số ngôi sao này bắt đầu xoay tròn, hình thành vòng xoáy giống như tinh hà.
Phía dưới, Dương Diệp ngồi ở trên lưng Cùng Kỳ nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, đồng tử của co lại. Trong lòng hắn vô cùng chấn động. Trời đất lập tức thay đổi, tinh hà treo ngược, đây là thân thông gì vậy? Giờ phút này, trong lòng Dương Diệp chợt dâng lên một cảm giác thất bại.
Bởi vì hắn phát hiện, cho dù là Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật chân chính của mình ở trước mặt nó, chỉ sợ cũng không đủ nhìn. Lân này, hắn thật sự cảm nhận được sự nhỏ bé của mình.
Thừa nhận mình yếu có đáng xấu hổ không?
Theo Dương Diệp, này đương nhiên không thể xấu hổ. Nếu như một người không thể hiểu rõ nhận biết mình, xác định được vị trí của mình thì mới đáng xấu hổ, không chỉ đáng xấu hổ, còn rất đáng buồn.
Phía chân trời, khi vòng xoáy Tinh Hà này xuất hiện, rất nhiều chùm tia sáng màu lam trong suốt từ trong vòng xoáy Tinh Hà bắn về phía Đế Nữ giống như hạt mưa. Phải nói là bắn vê phía Đế Nữ cùng Dương Diệp và Cùng Kỳ mới đúng. Bởi vì ba người bọn họ đều bị vòng xoáy Tinh Hà này bao phủ.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt Dương Diệp biến đổi. Trong những chùm tia sáng màu lam trong suốt kia có ẩn chứa năng lượng mà hắn căn bản không thể chống lại, cho dù là một tia, hắn cũng không chống đỡ nổi. Bởi vì ở bên trong những chùm tia sáng màu lam trong suốt đó vẫn ẩn chứa lực lượng thần bí nào đói
Dương Diệp nhìn về phía Đế Nữ, trong mắt có vẻ lo âu.
Đồng tử của Cùng Kỳ cũng hơi co lại, nếu như nó ở thời kỳ toàn thịnh, nó tất nhiên không khiếp sợ. Nhưng bây giờ, nếu như bị những cột ánh sáng năng lượng kia đánh trúng, cho dù nó không chết cũng sẽ phải tàn phế. Cùng Kỳ nhìn Đế Nữ. Bây giờ, nó cũng chỉ có gửi gắm hi vọng vào nữ nhân trước mắt.
Nhìn từng chùm tia sáng màu lam trong suốt giống như mưa sa kéo tới, Đế Nữ vẫn thản nhiên. Tay trái của nàng lấy ra một sợi dây màu trắng, sau đó vòng qua sau đầu mình, buộc chặt mái tóc dài. Khi những chùm tia sáng màu lam trong suốt đi tới cách đầu nàng mấy trăm trượng, Đế Nữ đột nhiên nắm chặt Phương Thiên Họa Kích trong tay, sau đó chợt uốn cong nó
Giới hạn!
Đồng tử của Dương Diệp co lại.
Xuy!
Một tiếng động giống như lưỡi dao lướt qua vải vóc vang lên trong không trung, những chùm tia sáng màu lam trong suốt lập tức tiêu tan thành mây khói. Cùng lúc đó, vòng xoáy trong tinh không cũng lập tức vỡ thành mảnh nhỏ, tất cả khôi phục lại bình thường.
Phía chân trời, lão già kia nhìn Đế Nữ với vẻ mặt nghiêm trọng.
Dương Diệp ngồi xuống, trong mắt Cùng Kỳ cũng có phần nghiêm trọng và kiêng ky - Lên!
Lúc này, giọng nói của Đế Nữ vang lên ở trong không trung, nàng phóng lên cao. Tốc độ của nàng rất kỳ lạ, lúc đầu thì tốc độ của nàng rất nhanh, nhưng dân dần, tốc độ của nàng chậm lại, càng lúc càng chậm, không bao lâu đã giống như đang đi bộ vậy!
- Lực thời gian!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Dương Diệp cùng Cùng Kỳ đột nhiên nghiêm trọng nói. Cùng lúc đó, sắc mặt lão già kia rất khó COI.
- Lực thời gian?
Dương Diệp không hiểu.
- Nữ nhân này... thật mạnh!
Cùng Kỳ nghiêm trọng nói:
- Nàng đã nắm giữ bộ phận lực thời gian, ngươi đừng thấy tốc độ của nàng bây giờ rất chậm, đây chẳng qua là rất chậm theo chúng ta mà thôi. Thật ra, tốc độ của nàng đã gần đạt tới trình độ mắt thường khó có thể nào nhìn thấy. Nhìn thấy vẻ mặt lão bất tử kia không? Bây giờ hắn đang bị lực thời gian nhằm vào, ở trong thế giới của hắn mới là tốc độ thật sự của nữ nhân này đội
Đúng lúc này, Đế Nữ cùng lão già đồng thời biến mất.
- Lão già phản kích rồi! Cùng Kỳ trầm giọng nói.
- Ngươi có thể nhìn thấy bọn họ sao?
Dương Diệp hỏi.
- Nói nhảm!
Cùng Kỳ lạnh giọng đến:
- Bản tôn ở thời kì đỉnh phong, hai người bọn họ liên thủ cũng không phải là đối thủ đâu.
Cùng Kỳ dừng lại một lát, sau đó nói:
- Thật ra, thứ bên trong cơ thể ngươi mới lợi hại. Nếu như ngươi có thể cho phát huy ra uy lực của nó, thế giới này cũng có thể bị nó phong ấn, hoặc trực tiếp thu vào. Không đúng, Tinh Vực này cũng có thể bị nó phong ấn.
Nghe vậy, sắc mặt Dương Diệp biến đổi và nói:
- Ngươi, ngươi biết lai lịch của nó sao?
- Biết một chút
Cùng Kỳ nói.
- Vậy sao ngươi không cướp?
Dương Diệp không hiểu. Hồng Mông tháp nghịch thiên tới mức nào, đừng nói Cùng Kỳ, hắn tin tưởng nếu quả thật để lộ ra công hiệu của nó, sợ rằng tất cả chí cường giả của Tinh Hà đều sẽ tới CƯỚP. - Ta không muốn chết! Cùng Kỳ khẽ nói. - Ngươi nói vậy có ý gì?