Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2158 - Chương 2224: Ta Đầu Hàng! (1)

Chương 2224: Ta đầu hàng! (1) Chương 2224: Ta đầu hàng! (1)Chương 2224: Ta đầu hàng! (1)

- Cái kia, ngươi cho ta, không, người cho ta mượn ba viên Tử Tinh Thạch là tốt rồi.

Ba viên Tử Tinh Thạch, tuy không cách nào triệt để chữa trị tốt thương thế của hắn, nhưng ít nhất có thể cho hắn khôi phục ba thành thực lực.

- Ba viên Tử Tinh ThạchI

Nam Sương mở to mắt nhìn Dương Diệp nói:

- Ngươi... Ta... nghĩ, nếu không, người ăn thảo dược a a. Ta, ta có rất nhiều thảo dược.

Dương Diệp:

Sau nửa ngày, Dương Diệp thu hồi ánh mắt nói:

- Ngươi đi nhanh đi, những người kia có thể sẽ không buông tha chúng ta, bọn hắn có thể sẽ phái người tới tìm chúng ta.

- Vậy ngươi làm sao bây giờ?

Nam Sương nói khẽ.

- Nơi này mát mẻ, ta nằm một hôi lại đi!

Dương Diệp nói.

Nam Sương do dự một chút, sau đó nói: - Ta, ta đi thật nha.

- Đi đi

Dương Diệp nói.

Nam Sương nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó xoay người rời đi.

Hai mắt Dương Diệp khép hờ, Nam Sương rời đi, hắn ngược lại không trách đối phương, cũng không có tư cách trách đối phương, đối phương không nợ hắn cái gì, trái lại, đối phương còn giúp hắn rất nhiều lần.

Cảm thụ được bốn phía linh khí mỏng manh, Dương Diệp im lặng hỏi trời xanh. Dùng linh khí mỏng manh này, hắn đoán chừng phải nằm hơn mấy tháng mới có thể có năng lực hành động tự nhiên.

- Thật là địa phương quỷ quái!

Trong nội tâm Dương Diệp thở dài.

Không có huyền khí thì thôi, ngay cả Tinh Thần Chi Lực cũng không có. Lúc trước lão đầu kia đến cùng làm cái gì với thế giới này a? Thậm chí ngay cả Tinh Thần Chi Lực cũng ngăn cách!

Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên mở mắt, đập vào mắt chính là một đôi con mắt như nước trong veo, chủ nhân đôi mắt này đúng là Nam Sương. - Ngươi trở lại làm gì?

Dương Diệp hỏi.

Hai tay Nam Sương nắm chặt, trên mặt giãy giụa, giống như đang làm quyết định trọng đại gì. Sau nửa ngày, nàng hít sâu một hơi, sau đó tay khẽ nhúc nhích, lấy ra một viên Tử Tinh thạch đưa tới bên miệng Dương Diệp nói:

- Ngươi ăn đi.

Dương Diệp nhìn thoáng qua Nam Sương, Nam Sương nói:

- Ngươi mau ăn đi, bằng không thì, bằng không thì ta sẽ hối hận!

Dương Diệp không do dự, vội vàng nuốt Tử Tinh Thạch vào.

Khi Tử Tinh Thạch rơi vào trong bụng, lập tức hóa thành vô số linh khí bị tiểu vòng xoáy hấp thu, sau đó một tia Hồng Mông tử khí từ trong tiểu vòng xoáy truyền ra, chữa trị kinh mạch cùng ngũ tạng bị hao tổn trong cơ thể Dương Diệp.

Rất nhanh, Dương Diệp mở to mắt nhìn vê phía Nam Sương.

- Còn chưa đủ sao?

Nam Sương yếu ớt nói.

Dương Diệp khẽ gật đầu.

Nam Sương hít sâu một hơi, lại lấy ra một viên Tử Tinh thạch đưa tới Dương Diệp, cũng không khách khí, trực tiếp nuốt xuống. Mười lăm phút sau, Dương Diệp lại mở mắt, nhìn vê phía Nam Sương, nhìn biểu lộ sắp khóc của Nam Sương, Dương Diệp không khỏi sinh ra áy náy, đang muốn mở miệng nói thôi.

Lúc này, Nam Sương đột nhiên lấy ra một viên Tử Tinh thạch nhét vào trong tay Dương Diệp, sau đó nàng thoáng cái ngồi ở một bên, hai tay ôm đầu gối, đầu chôn ở trên đầu gối.

Dương Diệp thấp giọng thở dài, hắn đứng dậy đi đến trước mặt Nam Sương, nói khẽ:

- Tính toán ta thiếu nợ ngươi, về sau chờ ta phát tài, trả lại ngươi gấp 10 lần, không, gấp trăm lần, được không?

Nam Sương không nói gì.

Dương Diệp đang muốn nói chuyện, lúc này xa xa đột nhiên nhảy đến một đạo quang ảnh, rất nhanh, hai nữ tử xuất hiện ở trước mặt hai người. Người tới không phải người khác, đúng là Mục Thương Lan cùng Cốc Lam.

Nhìn thấy Nam Sương không có việc gì, sắc mặt hai người Mục Thương Lan lập tức buông lỏng, đột nhiên ánh mắt Mục Thương Lan rơi vào viên Tử Tinh Thạch trên tay Dương Diệp, nhìn thấy Dương Diệp nắm Tử Tinh Thạch, sắc mặt của Mục Thương Lan trâm xuống.

Tay phải khẽ vẫy, nạp giới trên tay Nam Sương lập tức bay đến trên tay nàng. Tinh thần lực quét qua, khi phát hiện trong đó rỗng tuếch, sắc mặt của Mục Thương Lan lập tức dữ tợn lên, thân hình nàng khẽ động, chủy thủ trong tay cắt tới Dương Diệp.

Nữ nhân này lại nổi điên làm gì?

Sắc mặt Dương Diệp biến hóa, tay phải cũng chỉ ra, đầu ngón tay kiếm quang lập loè. Đúng lúc này, Nam Sương đột nhiên chắn ở trước mặt hắn. Mục Thương Lan lập tức ngừng lại.

- Thương Lan tỷ, là ta cho hắn!

Nam Sương nói khẽ.

- Tránh raI

Mục Thương Lan nói.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0