Chương 2241: Khắc tỉnh của linh mạch! (2)
Chương 2241: Khắc tỉnh của linh mạch! (2)Chương 2241: Khắc tỉnh của linh mạch! (2)
Hơn nữa, dù không phát triển thể lực, linh mạch tuyệt phẩm cũng có rất nhiều chỗ tốt, ví dụ như cầm lấy đi bán. Tóm lại, chỉ cần là một người có chút thực lực và dã tâm, đều sẽ không dễ dàng buông tha.
Rất nhanh, lại mấy đạo lưu quang xet qua.
Dương Diệp nhìn lướt qua, là người Tuyết Sự dong binh đoàn, còn Có một ít dong binh đoàn khác, tán tu cũng có.
Đều là cường giả Bán Đết
- Cái này thú vị nhal
Dương Diệp cười nhẹ, sau đó thân hình khẽ động, biến mất ở xa xa.
- Ngang!
Đúng lúc này, xa xa đột nhiên truyên đến một thanh âm long ngâm, trong thanh âm mang theo một tia thống khổ.
Hơn nữa, dù không phát triển thể lực, linh mạch tuyệt phẩm cũng có rất nhiều chỗ tốt, ví dụ như câm lấy đi bán. Tóm lại, chỉ cần là một người có chút thực lực và dã tâm, đều sẽ không dễ dàng buông tha.
Rất nhanh, lại mấy đạo lưu quang xeẹt qua. Dương Diệp nhìn lướt qua, là người Tuyết Sự dong binh đoàn, còn Có một ít dong binh đoàn khác, tán tu cũng có.
Đều là cường giả Bán Đết
- Cái này thú vị nhai
Dương Diệp cười nhẹ, sau đó thân hình khẽ động, biến mất ở xa xa.
- Ngang!
Đúng lúc này, xa xa đột nhiên truyên đến một thanh âm long ngâm, trong thanh âm mang theo một tia thống khổ.
Rất nhanh, Dương Diệp gặp được đám người nam tử áo đen, lúc này ở chính giữa đám người nam tử áo đen, Bạch Long lại bị một sợi tơ bạc gắt gao vây khốn.
Nhưng lúc này, thân sắc đám người nam tử áo đen lại có chút dữ tợn và khó coi, bởi vì ở trước mặt bọn họ, là bọn người Dạ Lưu Vân. Bên đám người Dạ Lưu Vân có gân mười ba Bán Đế! Hơn nữa nhìn bộ dáng, đám người Dạ Lưu Vân còn đạt thành hiệp nghi.
- Các ngươi là muốn chết phải không?
Nam tử áo đen nhìn đám người Dạ Lưu Vân, trong mắt mang theo vẻ dữ tợn.
Dạ Lưu Vân nhàn nhạt nói: - Muốn trách thì trách các hạ làm việc quá "lưu một đường” rồi. Dùng phong cách hành sự của Tận Thế thành các ngươi, đợi ngươi rời khỏi đây, chúng ta khẳng định đều bị đuổi giết. Nếu như đã đắc tội các ngươi, vì sao chúng ta không dứt khoát đắc tội ác thêm một chút? Dù sao các ngươi cũng sẽ không bỏ qua chúng ta! Nói nhảm đừng nhiều lời, chúng ta chỉ cần linh mạch, giao linh mạch ra đây, chúng ta lập tức rời đi, bằng không...
- Bằng không thì như thế nào?
Nam tử áo đen cười lạnh nói.
- Bằng không thì hôm nay chính là thời điểm các ngươi vẫn lạc!
Tay Dạ Lưu Vân khẽ động, trường cung màu xanh sẫm xuất hiện ở trong tay nàng.
- Chỉ bằng những dong binh đoàn cùng tán tu như các ngươi?
Nam tử áo đen khinh thường nói:
- Muốn diệt các ngươi...
- Giết!
Dạ Lưu Vân cắt đứt nam tử áo đen nói, thanh âm rơi xuống, một mũi tên điện xạ ra, cùng lúc đó, chút ít Bán Đế ở chung quanh nàng cũng xuất thủ.
- Ngăn trở bọn hắn! Tối đa trăm tức, cường giả của Tận Thế thành ta sẽ chạy đến! Nam tử áo đen nói xong, thân hình khẽ động, vọt về phía đám người Dạ Lưu Vân, sáu gã Bán Đế ở phía sau hắn cũng xuất thủ. Linh mạch tuyệt phẩm, bọn hắn làm sao sẽ bỏ qua? Cũng không dám buông tay!
Bất quá đám người nam tử áo đen có chút bi thúc, còn không có giao thủ đến mười tức, liền có một gã Bán Đế vẫn lạc.
Không có biện pháp, số lượng đám người Dạ Lưu Vân là gấp đôi bọn hắn, hơn nữa đều là dân liều mạng, đặc biệt là ở thời điểm này, đêu ôm ý ngọc thạch câu phần. Bởi vậy đám người nam tử áo đen hoàn toàn ở hạ phong, toàn quân bị diệt chỉ là vấn đề thời gianl
Ngay thời điểm đám người nam tử áo đen cùng đám người Dạ Lưu Vân chiến kịch liệt, đột nhiên, một đạo kiếm quang lóe lên, tơ bạc vây khốn Bạch Long đứt đoạn.
Sau đó một bóng đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Bạch Long, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, đạo thân ảnh kia bắt lấy long giác của Bạch Long hóa thành kiếm quang biến mất ở xa xa.
Mọi người ngẩn người, sau một khắc, Dạ Lưu Vân cùng đám người nam tử áo đen sắc mặt khó coi, bọ ngựa bắt ve ahI
Mọi người không có chút nói nhảm, không hẹn mà cùng đuổi tới. Bóng đen dĩ nhiên là Dương Diệp, Dương Diệp cầm lấy Bạch Long, tốc độ tăng lên tới cực hạn, bởi vì tốc độ quá nhanh, Bạch Long kia cũng sắp chịu không nổi.
Nhưng Dương Diệp lại mặc kệ nó, tiếp tục tăng thêm tốc độ, tốc độ càng lúc càng nhanh, biểu lộ của Bạch Long đã biến thành thống khổ. Về phần Tiểu Bạch, Tiểu Bạch đã sớm trốn đến không gian của Tử Điêu.
Không biết qua bao lâu, Dương Diệp đột nhiên ngừng lại, sau đó võ võ trước ngực mình, Tiểu Bạch lập tức chui ra.
Dương Diệp đứng ở trước mặt Bạch Long, nhìn Bạch Long đã không sai biệt lắm hấp hối nói:
- Đi theo ta lăn lộn, bằng không thì...
Nói đến đây, hắn chỉ Tiểu Bạch nói:
- Bằng không thì ta để cho nàng nuốt ngươi.
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó cực kỳ phối hợp há miệng ra.
Bạch Long nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó lại nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, khi thấy Tiểu Bạch, đồng tử của nó bỗng nhiên co rụt lại, trong mắt có một tia hoảng sợ.
Tiểu Bạch cực kỳ đắc ý, há miệng khẽ hấp, lập tức trên người Bạch Long tản ra một ít linh khí chui vào miệng Tiểu Bạch.
Thân thể Bạch Long lập tức run lên, vô ý thức bò lùi ra sau, nhìn Tiểu Bạch, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, Tiểu Bạch là khắc tinh của những linh mạch này ahI
Dương Diệp quay đầu nhìn về phía Bạch Long nói:
- Mười tức, mười tức sau bọn hắn sẽ truy đến nơi đây. Ta cho ngươi năm tức, nếu ngươi không gật đầu, hiện tại ta lại để cho Tiểu Bạch ăn ngươi!
Tiểu Bạch nhẹ gật đầu, sau đó phối hợp há miệng, nước miếng cũng chảy ra rồi.
Bạch Long nhìn nhìn Dương Diệp, lại nhìn Tiểu Bạch, do dự một chút, cuối cùng ở dưới Tiểu Bạch uy hiếp nhẹ gật đầu.
Dương Diệp vung tay phải lên, Bạch Long cùng Tiểu Bạch lập tức chui vào trước ngực, mà lúc này, đám người Dạ Lưu Vân xuất hiện ở phía chân trời.
Không kịp ẩn nấp rồi! Bởi vì đối phương đã chứng kiến hắn. Hiện tại ẩn nấp, đối phương nhất định sẽ chết truy theo hắn!
Dương Diệp do dự xuống, sau đó trực tiếp nằm trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy, phảng phất như gặp chuyện đáng sợ gì...