Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2234 - Chương 2300: Hoặc Là Thắng, Hoặc Là Chết! (1)

Chương 2300: Hoặc là thắng, hoặc là chết! (1) Chương 2300: Hoặc là thắng, hoặc là chết! (1)Chương 2300: Hoặc là thắng, hoặc là chết! (1)

Tay phải lão giả áo lam khẽ run lên, không gian chung quanh hắn nổi lên tiếng xé rách, lập tức tuyệt khí.

Dương Diệp nhìn thoáng qua không gian xung quanh lão giả áo lam, sau đó vỗ võ trước ngực, Tiểu Bạch lập tức chui ra, hé miệng bắt đầu hút, đợi Tiểu Bạch hút xong, tay phải Dương Diệp khẽ vẫy, thi thể của lão giả áo lam bị hắn thu vào.

Dương Diệp vuốt vuốt đầu Tiểu Bạch, sau đó đi vào trong thành.

- Đầu hàng!

Đúng lúc này, Đế Giả của Tận Thế thành đột nhiên mang theo một đám người xuất hiện ở cách đó không xa.

Tên Đế Giả kia nhìn Dương Diệp, trong mắt khiếp sợ không che dấu chút nào. Hắn không nghĩ tới Dương Diệp thậm chí ngay cả người của Diệt Thế Đạo cũng dám giết! Đây chính là Diệt Thế Đạo ah! Thế lực mạnh nhất Minh Ngục đại lục ah!

Hắn biết rõ, cái gọi là Kiếm Minh kia nhất định sẽ biến mất. Nhưng hắn trước hết phải đầu hàng, bằng không thì, hắn đợi không được lúc đó rồi.

- Chúng ta đầu hàng! Lão giả lại nói.

- Đầu hàng? Đã muộn!

Chân phải Dương Diệp đạp mạnh, cả người hóa thành kiếm quang biến mất ở giữa sân, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở sau lưng lão giả kia.

Xùy-I

Máu tươi như suối phun kích xạ ra.

Đồng tử của lão giả co rụt lại, hắn nhìn trước ngực mình, trong mắt khó có thể tin, hắn không nghĩ tới mình cứ như vậy chết rồi.

- Lúc trước cho ngươi cơ hội, ngươi không quý trọng, bây giờ ngươi muốn? Đáng tiếc, ta không chol

Dương Diệp nói xong, Tiểu Bạch lập tức há mồm khẽ hấp, huyên khí trong cơ thể lão giả kia lập tức chui vào trong miệng Tiểu Bạch.

Nhìn thấy đầu hàng cũng bị giết, rất nhiêu người trong Tận Thế thành sắc mặt đại biến, nhưng không ai dám động thủ, nếu như thực lực sai biệt không lớn, mọi người nhất định sẽ liều mạng tử chiến. Nhưng thực lực sai biệt không phải lớn bình thường! Đế Giả cũng bị miểu sát, huống chỉ là bọn hắn?

Dương Diệp nói:

- Vừa rồi ta cho hắn cơ hội, hắn không quý trọng, hiện tại, ta cũng cho các ngươi một cơ hội, các ngươi đầu hàng không?

Mọi người vội vàng gật đầu, nói giỡn, ai muốn chết?

Dương Diệp nhìn vê phía Dạ Lưu Vân nói:

- Sự tình nội thành, giao cho ngươi. Sự tình bên ngoài, giao cho tai

Dạ Lưu Vân nhẹ gật đầu, sau đó mang theo mọi người sau lưng đi vào thành.

Dương Diệp nhìn thoáng qua đám người Độc Cô Kiếm nói:

- Theo ta lên thành!

Nói xong, Dương Diệp hóa thành một đạo kiếm quang xuất hiện ở trên tường thành, đám người Độc Cô Kiếm cũng lập tức đi theo.

Dương Diệp quay đầu nhìn về phía đám người Độc Cô Kiếm nói:

- Trong các ngươi, có ai cùng Đế Giả giao thủ chưa?

Mọi người lắc đầu, lúc này Cầm Trúc Ngọc nói:

- Ta giao thủ quaIl

Mọi người nhìn Câm Trúc Ngọc, Câm Trúc Ngọc lại nói:

- Ta thua.

Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Kỳ thật, Đế Giả không có mạnh như các ngươi nghĩ. Ta đã thấy rất nhiêu thiên tài, bọn hắn khủng bố hơn Đế Giả nhiều lắm. Mà các ngươi cũng là thiên tài, nhưng các ngươi so sánh với bọn họ, thiếu khuyết là cái gì biết không? Thiếu khuyết chơi liều cùng đảm lượng. Ở trong nội tâm rất nhiều người các ngươi, cảm thấy Đế Giả rất mạnh, cao không thể chạm, không thể chiến thắng, nếu các ngươi ôm loại tâm tính này, đừng nói đối chiến Đế Giả, ngay cả một Thánh giả, các ngươi cũng khó có khả năng thắng!

Nói đến đây, Dương Diệp dừng một chút lại nói:

- Ta thực không phải là muốn các ngươi đi làm sự tình không biết lượng sức, ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, tin tưởng cùng đảm lượng rất trọng yếu. Giống như Độc Cô Kiếm, ta rất thưởng thức hắn, là cho dù hắn biết rõ ta mạnh hơn hắn, nhưng hắn y nguyên dám khiêu chiến ta, tuy hắn thất bại, nhưng hắn không phụ lòng của mình! Bởi vì hắn tận lực!

Độc Cô Kiếm nhìn thoáng qua Dương Diệp, không nói gì.

Dương Diệp lại nói:

- Có phải các người cảm thấy ta rất lợi hại hay không?

Mọi người gật đầu!

Dương Diệp lắc đầu nói:

- Ở các ngươi xem ra, ta xác thực rất lợi hại. Bởi vì Đế Giả ở trước mặt ta ngay cả một chiêu cũng không tránh thoát! Thế nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, trên thế giới này có rất nhiều người lợi hại hơn ta. Ta nói người ta biết đến, có thể dùng thực lực Thánh Giả cảnh cùng Bán Đế trảm đế, ở trong người ta quen biết, liên không ít hơn mười cái!

- Lão đại, ngươi muốn nói cái gì!

Huyễn Không nói.

Dương Diệp quét nhìn mọi người nói:

- Ta muốn nói cho các ngươi biết, thế giới này, người ưu tú rất nhiều nhiều nữa... Các ngươi nhất định phải có dã tâm thật lớn mới được, ví dụ như giết Đế Giải! Giết Đế Giả, rất khó sao? Đối với rất nhiều người các ngươi mà nói, rất khó. Nhưng ta nói cho các ngươi biết, kỳ thật thực lực các ngươi đều không kém, các ngươi chính thức kém là tâm tính. Kiếm tu, không sợ, nói đơn giản một chút, chính là không sợ chết. Ngươi ngay cả chết còn không sợ, còn có thể sợ Đế Giả sao? Nếu ngươi cùng người giao thủ, ôm tâm tính hẳn phải chết, ta tin tưởng, nhất định sẽ có thu hoạch không tưởng được!

Lúc này, Câm Trúc Ngọc nhẹ gật đầu nói:

- Lúc trước ta gặp được tên Đế Giả kia, đối phương muốn giết ta, ta không cách nào đào tẩu, bởi vậy ôm tâm tính hẳn phải chết cùng đối phương chiến một trận. Lúc ấy ý nghĩ của ta là, cho dù chết cũng muốn chém đối phương một kiếm. Nhưng ta không nghĩ tới là, ở dưới đấu pháp không muốn sống của ta, đối phương vậy mà buông tha cho giết ta. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là vì lúc ấy còn có cường giả khác, hắn kiêng kị cường giả khác. Kiếm ý của ta đạt tới nửa bước Hư Vô cảnh đỉnh phong, là ở lúc ấy.

Dương Diệp nhẹ gật đầu nói:

- Kiếm tu cầm kiếm, làm không sợ. Thông tục một chút, kiếm ở trong tay chúng ta, chúng ta liên không sợ chết, cho dù đối mặt địch nhân cường đại, chúng ta cũng dám rút kiếm, cho dù cuối cùng chúng ta chết trận, nhưng kiếm nhất định phải rút. Chết trận không đáng xấu hổ, đáng xấu hổ là không dám chiến!

Nói xong, Dương Diệp nhìn về phía Vẫn Thần chỉ địa nói:

- Năm đó Kiếm Vô Cực tiền bối gặp được lão giả đạo bào, hắn không biết lão giả đạo bào cường đại sao? Hắn biết rõ! Nhưng hắn rút lui sao? Hắn không có! Hắn rút kiếm đánh một trận! Tuy hắn vẫn lạc. Nhưng ta tin tưởng hắn chết cũng nhắm mắt.

- Thụ giáo!

Độc Cô Kiếm nhìn Dương Diệp thi lễ nói:

- Hiện tại ta rốt cục minh bạch, vì sao đều là kiếm tu, mà ngươi lại mạnh hơn chúng ta nhiều như vậy. Một người thành công, không có may mắn. Cầm Trúc Ngọc cũng thi lễ, nhưng không có lên tiếng.

Đám người Huyễn Không trầm mặc hồi lâu, rất nhanh, lục tục ngo ngoe có người bắt đầu hành lễ.

Dương Diệp quay người nhìn vê phía chân trời nói:

- Chư vị, con đường của chúng ta rất dài, ta sẽ đi vô cùng nhanh, nếu như các ngươi theo không kịp cước bộ của ta, vậy các ngươi chỉ có thể bị ta đào thải. Không quan hệ tình nghĩa, các ngươi có minh bạch không?

Mọi người gật đầu.

Ở đây không có ai là kẻ ngu dốt, tự nhiên minh bạch ý tứ của Dương Diệp. Cái thế giới này chính là như vậy, tất cả mọi người tiến bộ, mà người lui bước, ai nguyện ý cùng người chung một chỗ?

Người, phải làm một người có giá trịl

- Độc Cô Kiếm, người trở lại Tử Kinh thành đi!

Dương Diệp đột nhiên nói.

Độc Cô Kiếm nao nao, lập tức minh bạch. Hắn là người của Tử Kinh thành, mà bây giờ Kiếm Minh cùng Diệt Thế Đạo đối địch, hắn ở nơi này, khó tránh khỏi sẽ liên lụy tới Tử Kinh thành.

Độc Cô Kiếm lắc đầu nói: - Các ngươi không nói, không có người biết ta là Tử Kinh thành Thiếu thành chủ. Dù biết rõ thì như thế nào, cùng lắm ta không làm Thiếu thành chủ là được, dù sao cái Thiếu thành chủ này cũng không có ý gì!

- Bằng hữu!

Huyễn Không nhìn Độc Cô Kiếm giơ ngón tay cái lên nói:

- Độc Cô da trâu, ta đối với ngươi lau mắt mà nhìn!

Khóe mắt của Độc Cô Kiếm hơi nhảy, bất quá hắn không giống như Lâm Phàm cùng Huyễn Không đấu võ mồm.

- Nghĩ kỹ chưa?

Dương Diệp nhìn Độc Cô Kiếm hỏi.

Độc Cô Kiếm nhẹ gật đầu nói:

- Hiện tại ta là người Kiếm Minh, tự nhiên nên cùng Kiếm Minh chung hoạn nạn!

Dương Diệp mỉm cười nói:

- Đợi tí nữa cho ngươi một Đế Giả! Dám chơi không?

- Dám!

Tay Độc Cô Kiếm đặt lên thân kiếm ở bên hông mình, trong mắt không có sợ hãi, chỉ có chiến ý.

- Ta cũng muốn một vị! Lúc này, Câm Trúc Ngọc đột nhiên nói.

Lúc này, Huyễn Không nhìn thoáng qua Độc Cô Kiếm cùng Cầm Trúc Ngọc, hắn do dự một chút, sau đó đi đến bên cạnh Lâm Phàm nói:

- Lãnh diện, hai người chúng ta cùng một chỗ đánh một cái không? Ngươi đây là cái ánh mắt gì? Ta cái này là vì muốn tốt cho ngươi, nếu không phải vì ngươi suy nghĩ, sợ ngươi mất mặt, lão tử một cái solo hai cái!

- Vậy ngươi solo hai cái đi!

Lâm Phàm nhàn nhạt nói.

Huyễn Không:

- Huyễn Không, Lâm Phàm, hai người các ngươi đối kháng một gã, người còn lại đối kháng một gãi

Dương Diệp nhìn mọi người trong tràng nói:

- Nhớ kỹ, ta sẽ không cứu các ngươi, cũng không cách nào cứu các ngươi, sống hay chết, đều cần nhờ chính các ngươi. Nếu như trong các ngươi có người chết, người sống chúng ta sẽ báo thù cho ngươi, hơn nữa bao lời!

Mọi người: - Người Diệt Thế Đạo sẽ đến sao?

Lúc này, Câm Trúc Ngọc đột nhiên hỏi.

- Nhất định sẽ!

Độc Cô Kiếm nói:

- Tôn nghiêm của bọn hắn tuyệt không cho khiêu khích, nếu như bọn hắn không đến, vậy uy tín của bọn họ sẽ rớt xuống ngàn trượng, cái này đối với bọn họ mà nói, là tuyệt đối không cho phép.

- Diệt Thế Đạo mạnh bao nhiêu?

Huyễn Không hỏi.

Độc Cô Kiếm nhìn thoáng qua Huyễn Không, sau đó trầm giọng nói:

- Rất mạnh, quan trọng nhất là còn thần bí. Không có người biết rõ bọn hắn tổng bộ ở nơi nào, chỉ biết người của bọn hắn đều thân mặc lam bào. Nghe đồn, bọn hắn khả năng có cường giả trên Đế Giả, chỉ là không biết thiệt giả.

Nghe vậy, thân sắc mọi người đều ngưng trọng lên. Trên Đế Giả ở Minh Ngục đại lục, đã mấy ngàn năm không có xuất hiện loại nhân vật này ! Không phải là không có, mà là không có xuất hiện. Đương nhiên, có phải thật hay không, bọn hắn cũng không rõ ràng. Nhưng nếu như Diệt Thế Đạo thật sự có cường giả loại này, chuyện kia liền lớn rồi!

- Đến rồi!

Đúng lúc này, Cầm Trúc Ngọc đột nhiên nói.

Cầm Trúc Ngọc vừa nói xong, không gian xa xa kích động kịch liệt, sau đó một chỗ không gian vỡ ra, mười lão giả áo lam đi ral

Mười tên Đế Giải

- Người giết Diệt Thế Đạo ta rất nhiều năm không có xuất hiện rồi!

Phía chân trời, trong đám lão giả áo lam kia, một lão giả lưng còng chậm rãi đi ra, hắn nhìn lướt qua đám người Dương Diệp ở phía dưới, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Dương Diệp:

- Là ngươi giết?

Dương Diệp nhẹ gật đầu nói:

- Xác thực là ta giết!

Lão giả lưng còng bao quát lấy Dương Diệp nửa ngày, sau đó tay phải vung lên nói:

- Tất cả mọi người trong thành, một cái cũng không lưu!

Lão giả lưng còng nói xong, chín người ở phía sau hắn lập tức tuôn ra khí thế kinh khủng, chín cổ Đế uy đáng sợ bay thẳng đến Tận Thế thành.

Dương Diệp quay đầu nhìn về phía đám người Độc Cô Kiếm nói:

- Hôm nay, trận chiến đầu tiên của Kiếm Minh, hoặc là thắng, hoặc là chết!

- Hoặc là thắng, hoặc là chết!

Mọi người giận dữ hét lên.

Thanh âm rơi xuống, hơn ba mươi đạo kiếm quang phóng lên trời
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0