Chương 2311: Ảnh võ giả: ngươi xuất thủ trước! (1)
Chương 2311: Ảnh võ giả: ngươi xuất thủ trước! (1)Chương 2311: Ảnh võ giả: ngươi xuất thủ trước! (1)
- Biện pháp này như thế nào?
Dương Diệp có chút hưng phấn nói.
Độc Cô Kiếm do dự một chút nói:
- Lão đại, cái này có chút đại nghịch bất đạo a? - Cổ hủi
Dương Diệp nghiêm mặt nói:
- Này làm sao là đại nghịch bất đạo? Chính người ngẫm lại xem, nếu như cha của ngươi thật sự đi theo Diệt Thế Đạo muốn cùng Kiếm Minh chúng ta là địch, người làm sao bây giờ? Ngươi khẳng định khó làm. Hơn nữa, thực lực của Kiếm Minh ta ngươi cũng tinh tường, có lẽ chúng ta diệt không được Diệt Thế Đạo, nhưng muốn diệt Tử Kinh thành cùng Huyền Thiên tông lại không có vấn đề! Không cần phải nói Kiếm Minh, chỉ một mình ta, cũng có thể để cho Tử Kinh thành gà chó không yên!
- Lão đại, thực lực ngươi đến tột cùng mạnh bao nhiêu? Ta rất ngạc nhiên!
Độc Cô Kiếm bỗng nhiên nói.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Độc Cô Kiếm nói:
- Trung thực mà nói, nếu như ta muốn ám sát một người, trừ khi hắn trên Đế Giả, bằng không thì, không ai có thể chống đở được! Độc Cô Kiếm than khẽ nói:
- Việc này, chúng ta đến Tử Kinh thành lại nói. Ta sẽ hảo hảo khuyên nhủ phụ thân ngoan cố của tai
Dương Diệp nhẹ gật đầu, nếu như có thể mà nói, hắn thật sự muốn lôi kéo Tử Kinh thành, nhiều một người bạn, tự nhiên tốt hơn nhiều một địch nhân.
Một lúc lâu sau, Tử Kinh thành.
Tử Kinh thành so với Tận Thế thành còn muốn lớn hơn ít nhất một nửa, cao gân mấy trăm trượng, ở trên tường thành có từng thạch điêu dữ tợn, những thạch điêu này, có rất nhiều Sư, có rất nhiều Hổ, có rất nhiêu Long, còn có một ít yêu thú tương đối quái dị. Những thạch điêu này tản ra khí tức khủng bố, cho dù cách xa mấy ngàn trượng cũng có thể rõ ràng cảm nhận được.
- Tử Kinh thành ta mạnh hơn Tận Thế thành không?
Không trung, Độc Cô Kiếm nói.
Dương Diệp chỉ chỉ những thạch điêu kia nói:
- Những thứ này là cái gì?
- Thú hồn trận!
Độc Cô Kiếm nói:
- Mỗi một thạch điêu đều có một linh hồn yêu thú, những linh hồn yêu thú này khi còn sống ít nhất cũng là Đế cấp! Tuy hiện tại chúng đã không có thực lực như khi còn sống, nhưng nếu trận pháp này kích hoạt, thấy không, 108 thạch điêu trên tường thành sẽ phóng thích linh hồn yêu thú tạo thành một trận pháp cường đại. Theo như phụ thân ta nói, dù là hai mươi vị Đế Giả cũng có thể vây khốn!
Dương Diệp khẽ gật đầu nói:
- Thực lực của Tử Kinh thành ngươi rất mạnh, có lẽ không yếu hơn Huyền Thiên tông, thế nhưng vì sao các ngươi xếp hạng sau Huyền Thiên tông?
Độc Cô Kiếm nói:
- Kỳ thật trước kia chúng ta đã vượt qua hai tông rồi. Nhưng theo như ý tứ của mẹ ta, ít xuất hiện, chúng ta muốn ít xuất hiện, hảo hảo phát triển, không gây chuyện là tốt rồi.
Dương Diệp cười nói:
- Mẹ ngươi là một người rất giỏi
Độc Cô Kiếm gật đầu nói:
- Không có mẹ ta, Tử Kinh thành chúng ta khẳng định không cường đại như hiện tại. Tốt rồi, cùng ta vào thành đi!
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
Hai người vừa tới dưới thành, trên thành liền truyền ra một tiếng thét kinh hãi.
- Là Thiếu thành chủ, mở cửa nhanh, đại lục đệ nhất kiếm của chúng ta trở về rồi.
Nghe vậy, sắc mặt của Độc Cô Kiếm có chút xấu hổ nói:
- Cái kia, trước kia...
Dương Diệp cười cười nói:
- Cái này không có gì, ta cũng từng như vậy.
Độc Cô Kiếm nhẹ gật đầu, nhưng sắc mặt vẫn có chút mất tự nhiên. Trước kia hắn vẫn cảm thấy mình là đại lục đệ nhất kiếm, nhưng sau khi kiến thức các mặt của xã hội mới phát hiện, nguyên tai hắn là ếch ngồi đáy giếng.
OanhI
Lúc này, cửa thành mở ra, một đám ky binh mặc giáp tử kim sắc, ở dưới một nam tử trung niên dẫn dắt ra đón.
Dương Diệp nhìn lướt qua, trong mắt có một tia kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, ngựa của những người này đều tà Thánh cấp! Mà những ky binh này thực lực đều là Bán Đế, trong tràng Bán Đế khoảng chừng gần ba mươi vị, trừ đó ra, nam tử cầm đầu càng là một Đế Giả.
Dương Diệp nhìn lướt qua, trong mắt có một tia kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, ngựa của những người này đều là Thánh cấp! Mà những ky binh này thực lực đều là Bán Đế, trong tràng Bán Đế khoảng chừng gần ba mươi vị, trừ đó ra, nam tử cầm đầu càng là một Đế Giả.
- Tử Kinh thành này so với mình nghĩ còn mạnh hơn!
Dương Diệp thâm nghĩ.
- Tiểu tử ngươi rốt cục trở lại rồi!
Trung niên đi tới trước mặt Độc Cô Kiếm, cười nói:
- Nhưng sao ta không nghe thấy ba chữ Độc Cô Kiếm vang vọng đại lục ah! Ta nhớ rõ, lúc ngươi ly khai nói, chờ ngươi trở về, toàn bộ đại lục sẽ vì Độc Cô Kiếm ngươi mà sợ run.
Mặt mũi Độc Cô Kiếm tràn đầy hắc tuyến, hắn nhìn thoáng qua Dương Diệp, thấy thân sắc của Dương Diệp bình thường, trong nội tâm lập tức buông lỏng. Hắn quay đầu nhìn về phía nam tử trung niên nói:
- Minh thúc, tới, giới thiệu một chút, vị này chính là đại ca của ta.
- Đại ca?
Trung niên khẽ giật mình, hắn nhìn về phía Dương Diệp, Dương Diệp nhìn nam tử trung niên khẽ gật đầu.
- Đại ca? Trung niên nam tử nhìn thoáng qua Dương Diệp, lại nhìn vê phía Độc Cô Kiếm, giống như có chút không tin.
Độc Cô Kiếm nhẹ gật đầu nói:
- Vừa nhận thức! Chúng ta vào thành đi, đại ca cùng ta tìm phụ thân có chút việc.
Thấy Độc Cô Kiếm thừa nhận, nam tử trung niên quay đầu đánh giá Dương Diệp, giống như muốn xem thấu Dương Diệp.
Dương Diệp lần nữa nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Độc Cô Kiếm nói:
- Chúng ta đi thôi!
Độc Cô Kiếm nhẹ gật đầu, sau đó mang theo Dương Diệp đi đến nội thành.
Nhìn bóng lưng của Dương Diệp cùng Độc Cô Kiếm, nam tử trung niên nhíu mày nói:
- Nhận biết một đại ca... còn là một Thánh Giả cảnh... Tiểu tử này sẽ không luyện kiếm luyện hư mất đầu chứt...
Trong thành.
Dương Diệp không ngừng dò xét bốn phía, trong lòng có chút khiếp sợ, trong thành không ít người, hơn nữa thực lực còn không yếu. Lúc này, những người kia đều đang đánh giá Độc Cô Kiếm cùng hắn, đương nhiên trọng điểm là đang đánh giá hắn. - Mẹ của ta rất lợi hại!
Bên cạnh Dương Diệp, Độc Cô Kiếm nói:
- Nàng chỉnh lý Tử Kinh thành ngay ngắn rõ ràng, ở trong thành, nhiều khi uy vọng của phụ thân ta còn không cao bằng nàng.
Dương Diệp nhẹ gật đầu, Tử Kinh thành này không thể làm địch nhân, bằng không thì sẽ là một địch nhân cực kỳ phiền toái. Một Tử Kinh thành đoàn kết, cái kia không thể nghi ngờ là rất phiền toái.
Hơn nữa, hắn cũng không muốn để cho Độc Cô Kiếm khó xử. Lúc này Độc Cô Kiếm là người Kiếm Minh, nếu như Kiếm Minh cùng Tử Kinh thành đánh nhau, khó khăn nhất không thể nghi ngờ là Độc Cô Kiếm rồi.
- Độc Cô Kiếm!
Đúng lúc này, xa xa đột nhiên xuất hiện một thanh niên, thanh niên mặc tử sam, trong tay nắm một thanh kiếm, lúc này ánh mắt thanh niên đang nhìn chằm chằm vào Độc Cô Kiếm, ánh mắt bất thiện.
- Hắn là?
Dương Diệp hỏi.
Độc Cô Kiếm nói:
- Biểu đệ Tiêu Vân, cùng ta đồng dạng đều là luyện kiếm. Dương Diệp nhẹ gật đầu, đang muốn nói chuyện, lúc này, Tiêu Vân đột nhiên rút kiếm hóa thành một đạo kiếm quang bổ về phía Độc Cô Kiếm. Độc Cô Kiếm hừ lạnh một tiếng, cũng rút kiếm, kiếm xuất, hơn mười đạo kiếm khí kích xạ ra.
OanhI
Một âm thanh nổ vang vang lên, sau đó Độc Cô Kiếm lùi lại rồi tầm mười bước, mà Lâm Vân thì lui vài chục bước!
Kiếm ý Hư Vô cảnh!
Trong mắt Dương Diệp có một tia kinh ngạc, hắn không nghĩ tới, Tiêu Vân cũng là kiếm ý Hư Vô cảnh. Dương Diệp đến một tia hứng thú, nhìn vê phía Lâm Vân.
- Ồ?
- Ồ?
Độc Cô Kiếm cùng Tiêu Vân đồng thời phát ra thanh âm kinh ngạc, hai người nhìn về phía đối phương, trong mắt đều có một tia kinh ngạc, Tiêu Vân nói:
- Ngươi trở nên mạnh mã rồi!