Chương 2315: Ai sợ ai! (1)
Chương 2315: Ai sợ ai! (1)Chương 2315: Ai sợ ai! (1)
Diệt Diệt Thế Đạo trước!
Nghe Dương Diệp nói, Độc Cô Thiên Uy cùng cũng trang mỹ phụ sắc mặt biến đổi.
Sau một lúc lâu, cung trang mỹ phụ nhìn Dương Diệp nói:
- Ngươi xác định ngươi không phải nói giốỡn?
Dương Diệp nói:
- Ta làm người chưa biết nói đùal
Cung trang mỹ phụ nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó nói:
- Diệt Thế Đạo, thực lực chính thức của nó, cho tới bây giờ đều là một đoàn sương mù, bởi vì không có thế lực nào có thể để bọn hắn chính thức ra tay. Thứ cho ta nói thẳng, đừng nói ngươi, coi như Kiếm Minh người cùng hai tông hai thành chúng ta liên thủ cũng có thể không làm gì được được bọn hắn.
- Sự do người làm!
Dương Diệp nói:
- Hai vị, ta cuối cùng nói nhiêu một câu. Diệt Thế Đạo là có tư tưởng bá quyên, đối với bọn hắn mà nói, người thuận ta sống, kẻ nghịch ta chết. Các ngươi muốn tách ra sự tình này, chỉ có thể hai đầu đều thiệt.
- Thế nhưng ta nhìn không thấy Kiếm Minh ngươi có bất kỳ hi vọng!
Cung trang mỹ phụ nhìn Dương Diệp.
- Hắn là truyền nhân của Kiếm Vô Cực tiền bối!
Ngay lúc này, một thanh âm đột nhiên từ ngoài cửa truyền tới.
Ba người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão giả đi tới, người đến đúng là Kiếm Hư.
- Kiếm Hư tiền bối?
Độc Cô Thiên Ủy cùng cung trang mỹ phụ vội vàng nghênh đón, hai người thi lễ, thân sắc cực kỳ cung kính.
Dương Diệp nhìn về phía Kiếm Hư, trong mắt có một tia lạ lùng, Kiếm Hư nhìn Dương Diệp nói:
- Năm ấy bọn hắn bị người truy sát, ta vừa vặn đi qua, thuận tay giúp một chút. Ân, kiếm đạo truyền thừa của Độc Cô Kiếm cùng Tiêu Vân là ta lưu lại.
- Nguyên lai như thết
Dương Diệp gật đầu.
- Vừa rồi Kiếm Hư tiền bối nói hắn là truyền nhân của Kiếm Vô Cực tiền bối? Lúc này, cung trang mỹ phụ đột nhiên hỏi.
Kiếm Hư nhìn thoáng qua cung trang mỹ phụ nói:
- Ngươi còn không cảm nhận được sao? Hắn bây giờ, đã là kiếm ý trên Hư Vô cảnh.
Đang nói, hắn nhìn vê phía Dương Diệp.
Dương Diệp gật đầu, sau một khắc, một cổ kiếm ý kinh khủng xuất hiện ở trong đại điện, khi cổ kiếm ý này xuất hiện, không chỉ cung trang mỹ phụ cùng Độc Cô Thiên Uy, ngay cả thân sắc của Kiếm Hư cũng hơi biến đổi, hắn là kiếm tu, kiếm ý này đối với hắn áp chế cùng trói buộc là lớn nhất.
Rất nhanh, kiếm ý biến mất.
Kiếm ý biến mất, trong lòng ba người nhất thời buông lỏng. Kiếm ý Niết Bàn cảnh, cái kia thật sự có thể nghiên ép Đế Giả cảnh.
Cung trang mỹ phụ nhìn Dương Diệp, trong mắt có một tia phục tạp nói:
- Trước kia có truyền ngôn ngươi là kiếm ý trên Hư Vô cảnh, nhưng không nghĩ đến là thật. Khó trách Kiếm nhi sẽ nhận ngươi làm đại ca, ngươi bây giờ, chỉ sợ là đại lục đệ nhất kiếm tu!
Lúc này Kiếm Hư nói:
- Thiên Uy, Tiêu nha đầu, lần này đến, ta cũng không phải khuyên các ngươi cùng Kiếm Minh liên thủ. Bởi vì ta biết rõ, lúc này thực lực chỉnh thể của Kiếm Minh, xác thực không cách nào chống lại Diệt Thế Đạo. Nhưng...
Hắn chỉ Dương Diệp nói:
- Ta cảm thấy, các ngươi không nên nhìn Kiếm Minh, mà nên nhìn hắn. Các ngươi thử nghĩ, hắn bây giờ chỉ là Thánh giả, đã có thể ổn thắng Đế Giả, nếu hắn đạt tới Đế Giả thì sao?
Nghe nói như vậy, sắc mặt của cung trang mỹ phụ cùng Độc Cô Thiên Uy biến đổi, đúng vậy, bây giờ Dương Diệp đã có thể trảm đế, nếu hắn đạt tới Đế Giả thì sao?
Hai người sợ hãi!
Rất lâu, cung trang mỹ phụ nhìn về phía Kiếm Hư nói:
- Tiền bối là đứng ở bên Kiếm Minh?
- Xem như thế đi!
Kiếm Hư nhìn Dương Diệp nói:
- Về sau còn cần tiểu tử này giúp một việc nhỏ, ta người này, không thích nợ nhân tình, cho nên để hắn trước thiếu chúng ta, như vậy về sau lên tiếng sẽ không cảm thấy khó mở lời.
Cung trang mỹ phụ trầm mặc rất lâu, sau đó nói:
- Cho phu phụ ta thời gian cân nhắc, như thế nào? - Đương nhiên!
Kiếm Hư gật đầu, sau đó nhìn Dương Diệp, Dương Diệp hiểu ý, lập tức theo Kiếm Hư rời đại điện.
- Vũ nhi, kẻ này như thế nào?
Dương Diệp cùng Kiếm Hư đi rồi, Độc Cô Thiên Uy đột nhiên hỏi.
- Thiên túng kỳ tài, nếu như có thể qua lần này, nhất định là một tuyệt thế cường giả, cho dù kém Kiếm Vô Cực năm ấy, nhưng tuyệt đối không phải bất luận một thế lực nào có thể chống lại.
Cung trang mỹ phụ trầm giọng nói.
Độc Cô Thiên Uy thở dài nói:
- Vốn định yên ổn qua cả đời, nhưng bất đắc dĩ lão thiên không cho ahl
Tiêu Vũ Nhi ngẩng đầu nhìn ra ngoài điện, trong mắt có một tia phức tạp nói:
- Nếu như ta không đoán sai, người Diệt Thế Đạo sắp đến rồi.
Nói xong, một đạo lưu quang màu đen đột nhiên từ xa xa bay tới, tiếp theo, một người áo bào tro xuất hiện ở trong điện.
Người áo bào tro vung tay, một cuộn hoành phi bay về phía Độc Cô Thiên Uy. - Đạo chủ có lệnh, lệnh tất cả Đế Giả của Tử Kinh Thành tiến về Huyền Thiên tông tập hợp, không được chậm trễt
Nói xong, người áo bào tro lắc mình, biến mất khỏi tại chỗ.
Độc Cô Thiên Uy nhìn cuộn lụa trong tay nói:
- Vẫn bá đạo như vậy!
Đang nói, Độc Cô Thiên Uy nhìn vê phía Tiêu Vũ Nhi nói:
- Tuyển cái nào?
Hai mắt Tiêu Vũ Nhi hơi híp.
Trong căn phòng.
Dương Diệp ngôi trên mặt đất, trong thân thể tử khí không ngừng rèn luyện kinh mạch cùng cốt cách. Bây giờ chỉ cân hắn có thời gian, sẽ dùng tử khí rèn luyện kinh mạch cùng cốt cách.
Nơi này không có Thiên Đạo chi nhãn, hắn muốn tăng lên cảnh giới, kỳ thật rất đơn giản, linh khí đủ là được rồi. Nhưng bây giờ hắn ở trước khi đánh vững căn cơ, căn bản không dám tăng lên cảnh giới.
Đêm khuya.
Cửa phòng Dương Diệp đột nhiên mở ra, tiếp theo, Độc Cô Kiếm đi vào phòng. Dương Diệp mở hé con mắt, nhìn Độc Cô Kiếm.