Chương 2346: Bởi vì ta mạnh! (2)
Chương 2346: Bởi vì ta mạnh! (2)Chương 2346: Bởi vì ta mạnh! (2)
- Ta chuẩn bị bế quan vững chắc căn cơ, ở trong lúc ta bế quan, như trước kia, nội sự người làm chủ, ngoại sự do Kiếm Hư tiên bối làm chủ.
Nói xong, tay phải hắn vung lên, mười một gã khôi lỗi xuất hiện ở trước mặt Dạ Lưu Vân nói:
- Khôi lỗi Đế Giải, với ta mà nói trợ giúp không lớn, nhưng đối với các ngươi lại có trợ giúp rất lớn, ân, ta lưu lại hai khôi lỗi Đế Giải bảo hộ Nam Sương, còn lại chính người an bài.
- Vì cái gì tín nhiệm ta như vậy!
Dạ Lưu Vân nhìn Dương Diệp, đột nhiên hỏi.
Trước kia nàng cùng Dương Diệp không quen biết, thậm chí hai người còn náo qua mâu thuẫn. Nhưng theo nàng gia nhập Kiếm Minh, Dương Diệp tín nhiệm nàng, cơ hồ là trên tất cả mọi người.
- Muốn nghe nói thật hay nói dối?
Dương Diệp cười nói.
- Trước nghe lời nói dối al
Dạ Lưu Vân nói.
- Bởi vì ta cảm thấy ngươi là một người có nguyên tắc, loại chuyện phản bội này, ngươi sẽ không làm?
Dương Diệp cười nói.
Dạ Lưu Vân nhìn Dương Diệp một cái, lại nói:
- Nói thật thì sao?
Dương Diệp nói:
- Bởi vì ta mạnh, mạnh đến không sợ ngươi phản bội, mạnh đến ngươi không dám phản bội!
Dạ Lưu Vân ngẩn người, sau đó cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc này, Dương Diệp lại nói:
- Như lúc trước, hiện tại tín nhiệm ngươi, là vì ta cho rằng ngươi là người một nhà, cho nên ngươi không cần phải coi mình là thuộc hạ của ta, bởi vì ta chưa bao giờ coi ngươi là thuộc hạ.
Dạ Lưu Vân ngẩng đầu nhìn Dương Diệp, sau nửa ngày, nàng hé miệng cười.
- Đã minh bạch. Ngươi hảo hảo bế quan, sự tình Kiếm Minh ta sẽ xử lý tốt.
Dương Diệp nhẹ gật đầu, đột nhiên hắn giống như nghĩ tới điêu gì, hỏi:
- Đã tìm được tung tích của Diệt Thế đạo chưa? Dạ Lưu Vân lắc đầu nói:
- Không có ai biết đại bản doanh của bọn hắn ở nơi nào, mà những cường giả Đế Giả cảnh đi ra kia lại toàn bộ đều vẫn lạc, bất quá ta sẽ tiếp tục phái người truy tra.
Dương Diệp nhắm hai mắt lại, trâm ngâm hồi lâu, sau đó nói:
- Tra được mà nói, lại để cho đám người Kiếm Hư tiền bối đi thăm dò, các ngươi đi thăm dò, quá nguy hiểm. Tuy thế lực kia chết rất nhiêu Đế Giả, nhưng bây giờ bọn hắn còn có chiến lực hay không, vẫn là một cái không biết bao nhiêu. Tóm lại, vận dụng tất cả tình báo đề phòng, không thể khinh thường.
Dạ Lưu Vân nói:
- Ta biết rồi, đúng rồi, ta kiến tạo một hệ thống tình báo của Kiếm Minh, cái hệ thống này hiện tại do Thương Lan trông coi.
Dương Diệp cười nói:
- Cái này ngươi làm chủ là tốt rồi.
Dạ Lưu Vân nhìn Dương Diệp một cái nói:
- Nếu như có một ngày thực lực của ta vượt qua ngươi, hoặc là cùng ngươi không sai biệt lắm, ta tạo phản, ngươi sẽ xong đời đấy.
Sự tình Kiếm Minh cơ bản đều là nàng an bài, bổ nhiệm rất nhiều người, cũng đều là chủ ý của nàng, có thể nói, nếu như nàng cùng Dương Diệp thực lực kém không nhiều lắm, nàng tạo phản tỷ lệ thành công cơ hồ là tám chín thành!
- Ta sẽ cố gắng trở nên mạnh mẽ, cho ngươi vĩnh viễn còn lâu mới có thể tạo phản!
Dương Diệp cười nói.
- Tốt nhất như thết
Dạ Lưu Vân nói xong, cùng Dương Diệp nhìn nhau cười cười.
Dạ Lưu Vân đi rôi, Dương Diệp về tới phòng tu luyện của mình. Xếp bằng ở đấy, Dương Diệp vung tay phải lên, mấy trăm viên Tử Tinh Thạch xuất hiện ở bốn phía, sau đó những Tử Tinh Thạch này bắt đầu thiêu đốt, vô số linh khí điên cuông dũng mãnh lao tới.
Ước hẹn ba năm!
Cùng Đế Nữ ước hẹn ba năm, hắn chưa bao giờ quên. Nhưng hắn biết rõ, hắn nhất định phải biến thành cường giả mới có thể đi phó ước. Thực lực Đế Nữ khủng bố hạng gì? Có thể nói, cho dù là hắn hiện tại, cũng chiến không lại Đế Nữ. Mà cường giả có thể đánh bại Đế Nữ lại sẽ kinh khủng cỡ nào?
Không có thực lực cường đại đi phó ước, cái kia không gọi phó ước, mà là đi chịu chết!
Ngoại trừ Đế Nữ ước hẹn ba năm, Linh giới hắn cũng không quên. Tại Linh giới, có Vô Song cùng Lục Uyển Nhi, còn có người Bạch Lộc Thư Viện, những người kia lúc này khẳng định đều đang đợi hắn trở vê. Mà Thủ Hộ Giả liên minh của Linh giới, cũng căn bản không phải hắn bây giờ có thể chống lại.
Thực lực!
Hắn phải có được thực lực cường đại mới có thể bảo vệ những người kia ở Linh giới, mới có thể đi trợ giúp Đế Nữ. Bằng không thì, những người Linh giới kia sẽ chết, Đế Nữ cũng sẽ chết!
Còn có, Ngân Hà Kiếm Đồ còn chưa đến tay.
Thời gian rất gấp bách!
Mà hiện tại việc cấp bách nhất của hắn là vững chắc căn cơ, bởi vì chỉ có căn cơ vững chắc, hắn mới có thể tới Bán Đế, đột phá Đế Giải
Tu luyện không tuế nguyệt, đảo mắt một tháng đi qua.
Một tháng này, Minh Ngục đại lục đã xảy ra rất nhiêu đại sự, Phong Tuyết thành cùng Thương Thủy tông bị diệt, Kiếm Minh chiếm cứ Phong Tuyết thành cùng Thương Thủy tông. Toàn bộ đại lục, ngoại trừ những thế gia cùng thế lực lánh đời, toàn bộ đại lục chỉ còn lại Kiếm Minh cùng Tử Kinh thành. Đặc biệt là Kiếm Minh, tốc độ phát triển quả thực có thể dùng vận tốc âm thanh để hình dung.
Sau khi diệt đi Thương Thủy tông cùng Phong Tuyết thành, thanh thế của Kiếm Minh đạt đến đỉnh phong, vô số tán tu cùng kiếm tu mộ danh đến, yêu cầu gia nhập Kiếm Minh. Hiện tại Kiếm Minh thu người cũng nghiêm khắc hơn, chỉ lấy cường giả đạt tới Bán Đế, còn có những người thiên phú cùng tư chất đặc biệt tốt.
Có thể nói, lúc này Kiếm Minh, so với Diệt Thế đạo lúc trước thanh thế còn muốn lớn hơn.
Mà Kiếm Minh lão đại Dương Diệp, lại như bốc hơi khỏi nhân gian, hơn một tháng qua không có lộ mặt.
Đảo mắt lại hơn hai tháng đi qua, Kiếm Minh càng ngày càng lớn mạnh, lúc này Kiếm Minh, hết thảy đều do Dạ Lưu Vân làm chủ, về phần Kiếm Minh lão đại Dương Diệp, một ít người cũng đã sắp quên rồi. Đặc biệt là những người vừa gia nhập Kiếm Minh kia, bởi vì bọn hắn chưa bao giờ thấy qua Dương Diệp!
Ngoài phòng tu luyện của Dương Diệp, Dạ Lưu Vân thường cách một đoạn thời gian sẽ đến trước cửa tĩnh tọa hồi lâu. Hiện tại nàng có thể nói là người nắm quyền lợi lớn nhất của Kiếm Minh, một lời có thể quyết đoán vô số người sinh tử. Nhưng nàng so với bất luận kẻ nào đều tinh tường, lão đại chính thức của Kiếm Minh, là người ở trong phòng tu luyện kia.
Dương Diệp, là Kiếm Minh Kiếm Chủ, cũng là Kiếm Chủ của Dạ Lưu Vân nàng, hoặc là nói, là bằng hữu của nàng!
Lại qua một tháng, một ngày nào đó, Dạ Lưu Vân như thường ngày đến trước cửa phòng tu luyện, lúc này cửa đột nhiên từ từ mở ra. Thấy thế, Dạ Lưu Vân nao nao, lập tức vui vẻ, sau đó đi vào trong phòng tu luyện.
Nhưng khi nàng tiến vào phòng tu luyện lại ngây ngẩn cả người, bởi vì trong phòng tu luyện rỗng tuếch
Dạ Lưu Vân nhìn lướt qua, rất nhanh, nàng phát hiện ở trên sàn nhà có một hàng chữ:
- Đi tìm một vật, chớ lo lắng!