Chương 2365: Ta muốn sống róc xương lóc thịt ngươi! q)
Chương 2365: Ta muốn sống róc xương lóc thịt ngươi! q)Chương 2365: Ta muốn sống róc xương lóc thịt ngươi! q)
Chạy!
Chạy maul
Trong lòng Dương Diệp gào thét. Thực lực cùng thân thể của cự viên kia, mạnh đến làm cho người tức lộn ruột, căn bản không phải hắn lúc này có thể chống lại. Dù sử dụng kiếm, hắn cũng không dám cam đoan có thể đối kháng đối phương, huống chỉ hiện tại hắn không thể sử dụng kiếm.
Lúc này đây, Dương Diệp không dám có chút giữ lại, tốc độ của mình tăng lên tới cực hạn. Trước kia cùng cự viên giao thủ không đến một hồi, hắn đã thiếu chút nữa tàn phế, nếu như lần này bị nó đuổi theo, cự viên ở dưới nổi giận nhất định sẽ liều mạng, dùng tu vi của hắn hiện tại, xác định vững chắc là bị đối phương đánh chết!
Hắn rất tự tin, nhưng hắn sẽ không ngốc nghếch tự đại. Thực lực không đủ còn muốn liều, đây không phải tự tin, mà là não tàn!
Dương Diệp một đường chạy như điên, trong lúc này cũng có xâm nhập vào địa bàn Yêu thú, nhưng những Yêu thú kia không chỉ không ngăn trở hắn, trái lại vội vàng mở đường cho hắn.
Dương Diệp đương nhiên là không có đãi ngộ này, sở dĩ những Yêu thú kia làm như vậy, tự nhiên là bởi vì sau cái mông Dương Diệp có con cự viên kia.
Con cự viên kia còn chưa tới, khí tức cũng đã để cho đám Yêu thú hồn phi phách tán.
Ai dám ngăn trở Dương Diệp? Chúng chỉ hi vọng Dương Diệp trốn nhanh lên, thoát đi địa bàn của bọn nói
Không có ngăn trở, Dương Diệp một đường thông suốt. Hắn cũng không biết đường, dù sao ở đâu dễ trốn thì chạy tới!
Bởi vì tốc độ của hắn nhanh hơn hắc vượn, bởi vậy khoảng cách giữa hắn và hắc vượn càng kéo càng lớn. Bất quá Dương Diệp lại không có buông lỏng, bởi vì hắc vượn có vẻ thê không bỏ qua a.
Dương Diệp tự nhiên không có quên Vân Bán Thanh, sau khi biết được tung tích của Vân Bán Thanh, hắn quấn một vòng lớn, sau khi cùng hắc vượn kéo ra một khoảng cách, ở trên một cổ thụ tìm được Vân Bán Thanh.
Nhìn thấy Dương Diệp, Vân Bán Thanh muốn nói cái gì, nhưng Dương Diệp lại không có cho nàng thời gian nói chuyện, trực tiếp ôm eo của nàng bỏ chạy.
Tuy lúc này hắn đã nhìn không tới cự viên, nhưng khí tức của đối phương lại một mực tập trung hắn, cái này để cho hắn không dám có chút lười biếng, bởi vì chỉ cân hắn dừng lại, đối phương khẳng định sẽ lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn. Kỳ thật hắn cũng may mắn đối phương là Yêu thú mà không phải nhân loại, nếu như là cường giả Hư Giả cảnh nhân loại, dưới tình huống hắn không sử dụng Hư Không Toa Kiếm Thuật, căn bản trốn không thoát. Yêu thú vê hình thể phòng ngự còn có lực lượng mạnh hơn nhân loại. Nhưng chúng cũng có khuyết điểm, là không cách nào dùng các loại huyền kỹ cùng với huyền bảo cường đại!
Cũng chính bởi vì như thế, nhân loại mới có thể chống lại Yêu thú. Bằng không thì, nếu như nhân loại cũng chỉ có thể dùng thân thể mà nói, sớm đã bị diệt.
Cứ như vậy, Dương Diệp chạy, hắc vượn truy, một chạy một truy là hai ngày hai đêm, cũng may Dương Diệp có Tử Tinh Thạch liên tục không ngừng khôi phục huyền khí, bằng không thì sớm đã bị hắc vượn xé nát.
Ở ngày thứ ba, hai người Dương Diệp trốn ra sơn mạch, ở trước mặt bọn họ, là sa mạc mênh mông.
Dương Diệp vốn muốn tiếp tục chui vào sơn mạch, bởi vì có chướng ngại vật, dễ ẩn nấp, nhưng Vân Bán Thanh lại để cho hắn xâm nhập sa mạc. Dương Diệp do dự, cuối cùng quyết định nghe Vân Bán Thanh, không có dừng lại, chạy như điên vào sa mạc.
- Một mực chạy đi, chúng ta có thể đến Kiếm Thần Cung!
Trong ngực Dương Diệp, Vân Bán Thanh nói. - Thật sự?
Dương Diệp hỏi.
Vân Bán Thanh nói:
- Trước kia chúng ta lên Kiếm Thân đảo, không nên trực tiếp xâm nhập sơn mạch, mà nên đi, đường vòng bởi vì phiến sơn mạch kia đã từng là địa phương Kiếm Thần Cung dùng để thí luyện đệ tử, cho nên mới có nhiều Yêu thú như vậy. Lộ tuyến chính xác, là đường vòng đi tới sa mạc này, bởi vì vị trí của Kiếm Thần Cung, tựu ở chính giữa sa mạc.
Nghe vậy, mặt mũi Dương Diệp tràn đầy hắc tuyến, nguyên lai hắn chạy lộn chỗ. Khó trách khắp nơi đầy Yêu thú! Bất quá cũng là sự tình không có biện pháp, khi đó có bốn gã Đế Giả ở phía sau truy, tiến vào sơn mạch với hắn mà nói là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì lên sơn mạch, thần thức không thể dùng, bọn hắn có thể che dấu, nếu như ở đất bằng, căn bản không có cách nào che dấu.
Vân Bán Thanh lại nói:
- Trước khi ta chuẩn bị đến Kiếm Thần đảo, đã điều tra tư liệu trên Kiếm Thần đảo. Lúc trước sau khi Kiếm Thần Cung vẫn lạc, không biết nguyên nhân gì, chung quanh trăm vạn dặm hết thảy đồ đạc đều bị phá hủy, biến thành hoang vu, trải qua vạn năm lại biến thành sa mạc. Bây giờ chúng ta tiến vào sa mạc, vậy thì đại biểu chúng ta cách Kiếm Thần Cung không xa. Đương nhiên, cũng không gần.
Dương Diệp nhẹ gật đầu, chỉ cân có thể tiến vào Kiếm Thần Cung thì tốt rồi. Vì cái gì? Bởi vì chỉ cần có thể tiến vào Kiếm Thần Cung, hắn có thể sử dụng kiếm. Ngoài Kiếm Thần cung không thể dùng kiếm, nhưng ở trong Kiếm Thần Cung lại có thể.
Dương Diệp quay đầu nhìn nhìn, mặc dù không có chứng kiến hắc vượn, nhưng khí tức của đối phương y nguyên vẫn tập trung hắn.
Không dám khinh thường, tốc độ của Dương Diệp nhanh hơn.
- Ngươi có thể giao thủ với Yêu thú Hư cấp?
Lúc này, Vân Bán Thanh đột nhiên hỏi.
- Là qua mấy chiêu!
Dương Diệp nói.
Vân Bán Thanh nhìn Dương Diệp một cái, sau đó không nói gì.
Sa mạc hoang vu, liếc nhìn không tới đầu, thỉnh thoảng xuất hiện bão cát, cái này lại để cho thần sắc của Dương Diệp dân dần ngưng trọng. Theo Vân Bán Thanh nói, những địa phương này nguyên bản không phải như thế, nói cách khác, đây là con người làm ra, người này, khẳng định là người lúc trước diệt Kiếm Thần Cung. Có thể dùng sức một mình diệt Kiếm Thần Cung, hơn nữa để cho chung quanh trăm vạn dặm Kiếm Thần Cung hết thảy hóa thành tro tàn, thực lực của người này...
Bảo thủ đoán chừng, chỉ sợ sẽ không yếu hơn Đế Nữ, thậm chí còn mạnh hơn!
Mà người này, cực kỳ cừu thị kiếm tuI
Nghĩ vậy, Dương Diệp phiên muộn, đây là địch nhân trời sinh ah!
Bành bành bành...
Đúng lúc này, Dương Diệp cảm giác toàn bộ mặt đất đang run, vô số cát vàng bị tóe lên tâm hơn mười trượng, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.
- Nó càng lúc càng nhanh!
Vân Bán Thanh nói.
Không có chướng ngại vật, cái này đối với hai người Dương Diệp cực kỳ bất lợi, nhưng đối với cự viên lại có lợi, bởi vì tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, Dương Diệp cũng không nghĩ nhiều, huyền khí trong cơ thể hắn bắt đầu khởi động, lần nữa gia tốc.