Chương 2379: Cho ngươi nói nhảm nhiều! (1)
Chương 2379: Cho ngươi nói nhảm nhiều! (1)Chương 2379: Cho ngươi nói nhảm nhiều! (1)
Không đủ đánh?
Nghe Dương Diệp nói, đám người Tần Tam Vọng khẽ giật mình, sau đó lắc đầu, như liếc kẻ si nhìn Dương Diệp.
- Ngươi nói chúng ta không đủ ngươi đánh? Ha ha.
Lâm Hoang nhìn Dương Diệp nói:
- Đây quả thật là chuyện cười lớn nhất đời này ta nghe qua, xem ra người tuyệt vọng, tinh thân cũng không bình thường rồi. Ta...
Một đạo kiếm quang hiện lên, thanh âm của Lâm Hoang im bặt mà dừng.
Dương Diệp xuất hiện ở trước mặt Lâm Hoang, một thanh kiếm đâm vào mi tâm của Lâm Hoang, người câm kiếm tự nhiên là Dương Diệp.
Dương Diệp nhìn Lâm Hoang nói:
- Cho ngươi nói nhảm nhiều!
Nói xong, hắn mạnh mẽ rút kiếm về.
Xùy-l
Một cỗ máu tươi từ giữa lông mày của Lâm Hoang kích xạ ra.
- Ngươi... Lâm Hoang gắt gao nhìn Dương Diệp, giống như muốn nói cái gì, mà lúc này, một đạo kiếm quang từ yết hầu hắn lóe lên, đầu hắn bay ra ngoài.
- Không có hứng thú nghe ngươi nhiều lời!
Dương Diệp lắc lắc kiếm trong tay, thanh kiếm lập này tức phát ra từng thanh âm kiếm minh. Hắn quay đầu nhìn về phía đám người Tân Tam Vọng, lúc này Tần Tam Vọng cùng Vân lão đều đang nhìkn hắn, ở trong mắt bốn gã Đế Giả, là khiếp sợ còn có khó có thể tin. Bởi vì vừa rồi một kiếm kia của Dương Diệp, tốc độ nhanh đến làm cho bọn hắn không thể thấy rõ.
Đương nhiên, quan trọng nhất là bọn hắn không nghĩ tới Dương Diệp là kiếm tui
Kiếm tu dám đi tới Kiếm Thần đảo!
Phải biết, từ sau Kiếm Thần Cung, Kiếm Thần Hải Vực cơ hồ trở thành cấm địa của kiếm tu, không có bất kỳ kiếm tu nào dám tới nơi này, cho dù là kiếm tu Đế Giả cảnh cũng không dám đặt chân!
Mà bây giờ, có người đến rồi!
Ông!
Lúc này, một tiếng kiếm minh vang vọng, sau một khắc, Dương Diệp xuất hiện ở sau lưng Vân lão, mà thân thể Vân lão thì cứng ngắc. - Thật nhanh.
Vân lão nói xong, một đạo máu tươi từ giữa lông mày phun ra.
Giết đết
Nhìn thấy một màn này, con mắt đám người Tần Tam Vọng trợn tròn có thể nhét trứng gà.
Vân Bán Thanh gắt gao nhìn Dương Diệp, hai cánh tay nắm thật chặc.
- Các, các hạ là Kiếm Minh minh chủ Dương Diệp?
Lúc này, Tân Tam Vọng đột nhiên nói.
Dương Diệp vung tay, thu thi thể Vân lão vào, sau đó xoay người nhìn vê phía Tân Tam Vọng nói:
- Ngươi đoán ta có phải hay không?
Tần Tam Vọng hít sâu một hơi nói:
- Các hạ, Tần gia ta không có ý cùng các hạ là địch, sự tình trước kia xóa bỏ, như thế nào?
- Vân gia ta cũng không muốn cùng các hạ là địch!
Lúc này, tên Vân gia Đế Giả ở bên cạnh Tân Tam Vọng cũng vội vàng nói.
Nói giỡn, Dương Diệp ah! Diệt Thế đạo ở Ẩn Vực thực lực không kém Vân gia cùng Tần gia bọn hắn, nhưng kết quả thì sao? Kết quả là Diệt Thế Đạo phái ra Đế Giả đều bị giết sạch. Còn có, trước kia bọn hắn cảm thấy Dương Diệp có thể nhẹ nhõm giết Đế Giả là nghe nhầm đồn bậy, nhưng hiện tại, Dương Diệp ở trước mặt bọn họ tự mình trình diễn một màn giết đết
Cái này thật sự là yêu nghiệt có thể giết đết
Chiến? Ba người đều không có lòng tin!
Đúng lúc này, Vân Bán Thanh đột nhiên nói:
- Nếu như thả bọn hắn, bọn hắn nhất định báo thực lực của ngươi cho Ẩn Vực, khi đó, rất nhiều thế gia cùng thế lực của Ẩn Vực tất nhiên sẽ liên thủ, thậm chí sẽ đánh đòn phủ đầu đối phó Kiếm Minh. Còn nữa, ngươi là kiếm tu, nhưng lại đi vào Kiếm Thần đảo, nếu như truyền đi...
- Vèol
Đúng lúc này, Tân Tam Vọng đột nhiên quay người bỏ chạy. Kỳ thật đáy lòng của hắn không cảm thấy Dương Diệp sẽ bỏ qua bọn hắn, vì cái gì? Bởi vì Dương Diệp tàn nhẫn hắn nghe qua, đối đãi địch nhân, căn bản không chút lưu tình. Hơn nữa, Dương Diệp thân là kiếm tu lại đi vào Kiếm Thần đảo, nếu như truyền ra ngoài, cái này đối với Dương Diệp là cực kỳ bất lợi, bởi vậy, Dương Diệp làm sao có thể sẽ bỏ qua hắn?
Cho nên, hắn quyết đoán lựa chọn trốn! Thời điểm Tần Tam Vọng trốn, hai gã Vân gia Đế Giả ngẩn người, cũng chuẩn bị trốn, nhưng đúng lúc này, Tân Tam Vọng ở xa xa đột nhiên ngừng lại, Dương Diệp chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt Tân Tam Vọng. Máu tươi từ giữa lông mày của Tần Tam Vọng chậm rãi tràn ra.
Nhìn thấy Tần Tam Vọng bị miểu sát, hai Vân gia Đế Giả hoảng hốt, hai người không có trốn, mà vội vàng xuất thủ. Lúc này còn lẩn trốn, liền lộ ra ngu xuẩn rồi.
Mà thời điểm hai người vừa động thủ, Dương Diệp đột nhiên biến mất ngay tại chỗ
Mấy tức sau, trong tràng chỉ còn lại có Dương Diệp cùng Vân Bán Thanh.
Dương Diệp lấy ra mấy viên Tử Tinh Thạch nuốt vào, sau đó nhìn vê phía Vân Bán Thanh, lúc này Vân Bán Thanh cũng đang nhìn hắn, Dương Diệp nói:
- Ngươi có phải sớm đoán được thân phận của ta hay không?
Vân Bán Thanh trâm ngâm một lát, sau đó nói:
- Trước kia ngươi hỏi ta sự tình Kiếm Minh, lúc ta trả lời có quan sát nét mặt của ngươi, ngươi đối với sự tình Kiếm Minh tựa hồ rất quan tâm, tăng thêm ngươi còn trẻ như vậy liên có thực lực khủng bố, ta cũng có chút hoài nghi. Nhưng không xác định, bởi vì ngươi là kiếm tu, nhưng trước kia ngươi chưa bao giờ dùng kiếm, đều dùng nắm đấm, thoạt nhìn càng giống thể tu. Hơn nữa, chỗ này lại là cấm địa kiếm tu, cho nên tuy ta hoài nghi ngươi là Dương Diệp, nhưng lại không dám khẳng định.
Dương Diệp cười cười, sau đó nói:
- Vân cô nương, hiện tại ta đại biểu Kiếm Minh mời ngươi gia nhập Kiếm Minh.
Vân Bán Thanh nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:
- Ta nguyện ý.
- Bây giờ chúng ta tính toán là người một nhà chân chính rồi!