Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2347 - Chương 2415: Lão Hắc, Ngươi Bọc Hậu! (2)

Chương 2415: Lão Hắc, ngươi bọc hậu! (2) Chương 2415: Lão Hắc, ngươi bọc hậu! (2)Chương 2415: Lão Hắc, ngươi bọc hậu! (2)

Trên hạm, Dương Diệp nheo mắt, tay phải vung lên, một vạn viên Tử Tinh Thạch rơi vào trong những cây cột kia nói:

- Bán Thanh, oanh hắn cho ta, oanh chết hắn!

Nói xong, hắn lại nhìn vê phía hắc vượn nói:

- Lão Hắc, đánh hắn, đánh chết hắn cho ta.

Oanhl

Theo Dương Diệp nói xong, một chùm tia sáng màu xanh da trời kích bắn ra, xa xa, trung niên nheo mắt, nếu như chỉ có chùm tia sáng, hắn cũng không sợ, nhưng hiện tại bên cạnh còn có một hắc vượn, không kịp nghĩ nhiều, hắn mạnh mẽ oanh chùm tia sáng màu xanh da trời một quyền, mà chùm tia sáng màu xanh da trời cũng không có vỡ nát, ngược lại đẩy lui hắn mấy trượng!

Chùm tia sáng màu xanh da trời này rất mạnh, cho dù là hắn, cũng không thể một quyền nổ nát!

Ngay thời điểm trung niên muốn ra quyền thứ hai, hắc vượn đã xuất hiện ở bên cạnh hắn, sau đó một quyền oanh tới.

- CútI

Trung niên gâm lên giận dữ, hai đấm đồng thời xuất kích, lần nữa chùm tia sáng màu xanh da trời nổ nát, hắc vượn cũng bị đánh bay ra ngoài, nhưng ngay một khắc này, Hư Vân Hạm lại bộc phát ra một chùm tia sáng màu xanh da trời, tia sáng cực nhanh, lập tức oanh lên ngực của hắn.

Bành!

Trung niên bay ngược ra ngoài, hắc vượn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, thân hình khẽ động, vọt vê phía trung niên kia.

Dương Diệp tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, tay phải vung lên, lại một vạn viên Tử Tinh Thạch rơi vào vị trí, sau đó nói:

- Oanh hắn, oanh chết hắn!

Theo Dương Diệp nói xong, lại một chùm tia sáng màu xanh da trời kích xạ ra.

Ở dưới Hư Vân Hạm cùng hắc vượn liên thủ, trung niên không ai bì nổi bị đánh liên tiếp bại lui, lúc này trung niên cơ hồ chỉ có thể phòng ngự, căn bản không có cơ hội hoàn thủ. Bất quá lúc này trong lòng Dương Diệp lại nhỏ máu, bởi vì mỗi phóng ra một lần, phải tiêu hao hết 5000 viên Tử Tinh Thạch!

Đến bây giờ, hắn đã bỏ ra ba vạn viên Tử Tinh Thạch rồi!

Tuy hắn rất giàu có, nhưng xài như vậy, vẫn sẽ rất đau lòng! Bất quá không có biện pháp, không có Hư Vân Hạm, bọn hắn sẽ bị trung niên này treo lên đánh!

Tuy trung niên đang ở hạ phong, nhưng sắc mặt Dương Diệp lại càng ngưng trọng. Thực lực của hắc vượn hắn lĩnh giáo qua, một chút cũng không kém, tăng thêm Hư Vân Hạm, có thể nói trung niên này dùng một địch hai Hư Giả cảnh. Dùng một địch hai, nhưng lại chỉ rơi xuống hạ phong, thực lực này sao mà khủng bối

- Như vậy sẽ không được!

Dương Diệp chậm rãi nắm lại nắm đấm, mặc dù hắn có mười mấy vạn Tử Tinh Thạch, nhưng nếu tiêu hao như vậy, qua không được bao lâu Tử Tinh Thạch sẽ bị tiêu hao trống trơn, một khi Tử Tinh Thạch dùng hết, mà trung niên này lại còn chưa bại, như vậy thế cục sẽ lập tức nghịch chuyển.

Do dự một cái chớp mắt, Dương Diệp lấy ra hai vạn viên Tử Tinh Thạch bỏ vào cây cột, sau đó nói:

- Bán Thanh, ngươi phối hợp chúng tai

Thanh âm rơi xuống, hắn thả người nhảy lên, bắn mạnh về phía trung niên.

Tốc độ của hắn cực nhanh, trong chớp mắt đi tới bên cạnh trung niên kia, sau đó tay phải nắm chặt thành quyên, một quyền oanh tới.

Giới hạn!

Lực lượng giới hạn!

Dương Diệp biết rõ, dùng lực lượng nhục thể của hắn, nếu như không thi triển giới hạn, đánh vào trên người đối phương, chỉ sợ tổn thương chỉ là chính bản thân mình.

Trung niên tự nhiên phát giác được Dương Diệp lao đến, hắn đang muốn ra tay, nhưng lúc này hắc vượn lại nhảy qua, cùng lúc đó, một chùm tia sáng màu xanh da trời cũng oanh tới. Trung niên quyết đoán buông tha cho đi phòng ngự Dương Diệp, ở trong mắt hắn xem ra, bất kể là Hư Vân Hạm hay hắc vượn, đều mạnh hơn Dương Diệp, cho nên tự nhiên là trước phòng hắc vượn cùng chùm tia sáng màu xanh da trời.

Hai đấm của trung niên đột nhiên xuất kích, phân biệt oanh lên nắm tay của hắc vượn, còn có chùm tia sáng màu xanh da trời. Mà lúc này, nắm đấm của Dương Diệp cũng oanh lên đầu của hắn.

Bành!

Bành!

Hắc vượn bị đánh bay, chùm tia sáng màu xanh da trời bị đánh rách tả tơi, mà trung niên kia thì run lên kịch liệt, sau đó cả người bị đánh bay ra ngoài.

- Ngay lúc này, mau đánh hắn!

Một bên, Dương Diệp gào thét.

Thanh âm rơi xuống, Dương Diệp chạy tới oanh mãnh liệt, Hư Vân Hạm lại bộc phát ra chùm tia sáng màu xanh da trời, một bên hắc vượn cũng không nhàn rỗi, thân hình khẽ động, vọt vê phía trung niên.

Bởi vì trung niên bị Dương Diệp oanh ở trên đầu, tuy Dương Diệp không thể một quyền giết đối phương, nhưng lúc này đầu của trung niên bị oanh choáng, bất quá khi Dương Diệp phóng tới hắn, hắn bản năng oanh tới Dương Diệp một quyền. Dương Diệp biến sắc, hắn cũng không dám cùng trung niên này đối oanh, vội vàng thu quyền, lui qua một bên, để cho chùm tia sáng màu xanh da trời cùng hắc vượn vọt tới trước.

Bành!

Bành!

Trung niên bị hắc vượn cùng chùm tia sáng màu xanh da trời đánh bay, một bên, Dương Diệp vội vàng xông tới, sau đó nắm đấm điên cuồng rơi vào trên người trung niên.

Cứ như vậy, Dương Diệp cùng hắc vượn tăng thêm Hư Vân Hạm đánh trung niên không sai biệt lắm mười lăm phút.

OanhI

Đúng lúc này, một đạo khí tức khủng bố đột nhiên từ trong cơ thể trung niên tuôn ra, sau khi cổ khí tức này xuất hiện, Dương Diệp cùng hắc vượn bị chấn đến lui mấy trăm trượng, mà chùm tia sáng đến trước mặt trung niên càng bị oanh tán! - Các ngươi, muốn chết!

Trung niên nói xong, thân thể bắt đầu biến ảo

Muốn khôi phục bản thể!

Dương Diệp cùng hắc vượn đều nheo mắt, rất nhanh, trung niên khôi phục bản thể.

Dương Diệp cùng hắc vượn đều ngây người, yên lặng một cái chớp mắt, Dương Diệp đột nhiên nói:

- Lão Hắc, ngươi bọc hậu!

Thanh âm rơi xuống, Dương Diệp trực tiếp biến mất ngay tại chỗ
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0