Chương 2437: Dương Diệp bất tử, Ẩn Vực tất diệt! (1)
Chương 2437: Dương Diệp bất tử, Ẩn Vực tất diệt! (1)Chương 2437: Dương Diệp bất tử, Ẩn Vực tất diệt! (1)
Ở cách đó không xa, xuất hiện một lão giả hoa bào, còn có một trung niên lưng đeo trường cung.
Nhìn trước ngực Dương Diệp cắm hai mũi tên, thần sắc hai người đêu ngưng trọng, vô cùng ngưng trọng!
Sau khi thu được tin tức của đám người lão giả áo xám, trong nội tâm hai người bọn họ vẫn còn có chút khinh bỉ, bởi vì ba cường giả Hư Giả cảnh vây giết một Bán Đế, vậy mà còn chưa đủ, còn muốn Ấn Vực phải người ra. Dương Diệp là mạnh, nhưng mạnh cũng chỉ là một Bán Đế, một Bản Đế cường thịnh hơn nữa có thể cường đi nơi nào?
Theo bọn hắn nghĩ, lão giả áo xám cùng lão giả áo đen cũng quá VÔ năng đi.
Nhưng hiện tại, bọn hắn biết rõ, không phải lão giả áo xám cùng lão giả áo đen vô năng, mà là Dương Diệp xác thực quá kinh khủng. Một người đối chiến ba cường giả Hư Giả cảnh, không chỉ không bị giết, ngược lại còn phản giết hai cường giả Hư Giả cảnh, mà Dương Diệp mới Bán Đế. Khủng bố đã không đủ để hình dung Dương Diệp rồi.
Đề phòng!
Kiêng kị! Hai người thu hồi lòng khinh thị trước kia, bọn hắn đã hoàn toàn coi Dương Diệp trở thành cường giả cùng cấp bậc đối đãi.
Lúc này Dương Diệp có thể nói là có chút thê thảm, trước ngực cắm hai mũi tên, trên người khắp nơi đều là vết đao, kể cả trên mặt cũng có không dưới mười vết đao, đặch biệt là vết đao ở vai phải, vết đao này càng dễ làm người khác chú ý, bởi vì quá sâu, ngay cả xương cốt cũng có thể thấy, có thể nói, nếu như lại cắt xuống một chútd, bả vai của hắn sẽ không còn.
- Giết hắn đi!
Đúng lúc này, một thanh âm có chút suy yếu vang lên.
Thanh âm là giọng nữ, cũng là thanh âm Dươcng Diệp quen thuộc, đây chính là thanh âm của sát thủ thần bí kia, đối phương là nữ!
Nghe được lời của đối phương, Dương Diệp nhíu mày, trong mắt sát ý thoáng hiện, trước kia kỳ thật hắn muốn giết nhất là nữ nhân này, bởi vì nữ nhân này có thể truy tung hắn, hơn nữa đối phương là sát thủ, quá xuất quỷ nhập thần, thường xuyên ở thời khắc mấu chốt cho hắn một kích trí mạng, cái này để cho hắn cực kỳ căm tức. Nhưng không có biện pháp, nữ nhân này thân pháp quá quỷ dị, muốn giết nàng, thật sự rất khó khăn!
Bất quá cũng may, bây giờ nhìn bộ dạng của đối phương, hẳn là bị trọng thương, bằng không thì đối phương cũng không phải mở miệng, mà là trực tiếp động thủ.
Dương Diệp nhìn thoáng qua trung niên cùng lão giả áo xám, sau đó lại cảm thụ tình huống thân thể của mình thoáng một phát, rất nhanh, hắn tựu minh bạch chính mình tình cảnh hiện tại. Hắn hiện tại, thân thể bị trọng thương, vừa rồi nuốt vào Tử Tinh Thạch còn chưa triệt để tiêu hóa, bởi vậy huyền khí trong cơ thể chưa tới một thành, một thành này, ngay cả chữa thương cũng không đủ, chớ nói chi là dùng để chiến đấu.
Liêu mạng không được, chỉ có dùng trí!
Nghĩ vậy, con mắt Dương Diệp xoay chuyển.
Xa xa, lão giả áo xám cùng trung niên nhìn nhau, muốn xuất thủ, lúc này Dương Diệp đột nhiên thu kiếm vào, sau đó giơ hai tay lên nói:
- Ta đầu hàng!
Đầu hàng?
Trung niên cùng lão giả áo xám nguyên bản muốn xuất thủ đều sững sờ, trong mắt hai người tràn đầy kinh ngạc, hiển nhiên, hai người không nghĩ tới Dương Diệp đột nhiên làm như vậy.
- Hắn là kéo dài thời gian, giết hắn đi
Đúng lúc này, trong tràng lại vang lên thanh âm của sát thủ thần bí kia, trong thanh âm mang theo một tia phẫn nộ. Nghe được nữ tử thần bí nói, sắc mặt của trung niên cùng lão giả áo xám chìm xuống, muốn động thủ, nhưng Dương Diệp lại nói:
- Hai vị, hiện tại bản thân ta bị trọng thương, huyền khí khô kiệt, dù cho ta một ngày cũng vô dụng, không phải sao?
Nói đến đây, Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó vô cùng chân thành nói:
- Thật sự, ta đầu hàng, ta muốn sống.
Trung niên cùng lão giả áo xám lại có chút do dự, thực lực Dương Diệp nghịch thiên như thế, Kiếm Minh kia cũng không tệ, nếu như hắn nguyện ý đầu hàng, ngược lại cũng không tệ ah!
- Ngu xuẩn!
Lúc này, thanh âm của nữ tử thần bí lại vang lên.
- Hắn là kéo dài thời gian, năng lực khôi phục của hắn rất mạnh, nếu để cho hắn khôi phục thương thế, lại đến hai người cũng khó giết hắn. Hiện tại hắn...
- Câm miệng!
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên quát:
- Các hạ, không phải trước kia ta không cẩn thận nhìn thân thể ngươi sao? Ngươi có cần quyết đưa ta vào chỗ chết không? Ta và ngươi đối địch, cận thân giao thủ, xuân quang tiết ra ngoài là không thể tránh được, ngươi vì chút sự tình này chết truy không thả, không khỏi quá mất phong phạm đi!
- Vô sỉl
Nữ tử thân bí quát, thanh âm lộ ra hàn khí, không khí trong sân hạ thấp rất nhiều.
Trung niên cùng lão giả áo xám lại có chút mộng, cái này là tình huống gì a?
Dương Diệp không có cho hai người cơ hội suy nghĩ, vội vàng nói:
- Hai vị, trước kia ta định đầu hàng, nhưng nàng này chết sống không cho, nếu như không phải nàng, sự tình căn bản không náo đến tình trạng này. Có thể nói, nếu như không phải nàng cản trở, hai vị kia căn bản sẽ không chết, ta cũng sẽ không trọng thương tàn phế, đều là lỗi của nàng!
- Ngươi thật muốn đầu hàng?
Lúc này, lão giả hoa bào trâm giọng nói.
- Tự nhiên!
Dương Diệp khẳng định nói:
- Hai vị, Dương Diệp ta vẫn có tự biết lấy mình, dùng thực lực của ta cùng Kiếm Minh, căn bản không cách nào đối kháng toàn bộ Ẩn Vực, ta rất rõ ràng, ta cùng Kiếm Minh nếu muốn sống, chỉ có đầu hàng.
- Ta không tin ngươi!
Lão giả hoa bào nhìn Dương Diệp nói:
- Ta không tin một kiếm tu có một không hai đại lục sẽ không có cốt khí như vậy, càng không tin ngươi là một người tham sống sợ chết, sở dĩ ngươi nói nhiều như vậy, kỳ thật mục đích là muốn kéo dài thời gian, đúng không?
Lúc này, nam tử đeo trường cung đã kéo cung, mũi tên nhắm lấy Dương Diệp.
- Chớ có nói nhảm, trực tiếp động thủ!
Lúc này, thanh âm của nữ tử thần bí lại vang lên.
Lão giả hoa bào nhíu mày, huyền khí trong cơ thể tuôn ra, muốn xuất thủ, lúc này Dương Diệp lại đột nhiên nói:
- Đã bị hai vị nhìn thấu, ta cũng không cần trang nữa.
Nói xong, hắn lấy ra một thanh kiếm, nhìn thấy Dương Diệp cầm kiếm, thân sắc của lão giả hoa bào cùng trung niên lập tức đề phòng, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.
Nhưng Dương Diệp lại để kiếm ngang qua cổ họng của mình!
Tự sát?