Chương 2467: Ngươi, quá lãnh huyết! (1)
Chương 2467: Ngươi, quá lãnh huyết! (1)Chương 2467: Ngươi, quá lãnh huyết! (1)
- Ngươi tỉnh táo một chút!
Thiên Lan Không chắn ở trước mặt Dương Diệp nói:
- Bây giờ ngươi đi phá kết giới, là muốn chết, hiểu chưa?
- Vì cái gì?
Dương Diệp khó hiểu.
Thiên Lan Không nói:
- Ở Kình Thiên Sơn mạch, có cường giả Nhân tộc thủ hộ, cũng là Thủ Hộ Giả của Nhân tộc Ấn Vực, biết rõ Thủ Hộ Giả không?
- Thủ Hộ Giả?
Dương Diệp nhíu mày.
Thiên Lan Không nói:
- Nhân tộc Thủ Hộ Giả, là năm đó Nhân tộc cộng đồng bồi dưỡng ra một gia tộc, gia tộc này vĩnh viễn trấn thủ ở Kình Thiên hSơn mạch, một là vì thủ hộ phong ấn kết giới, hai là vì phòng ngự Yêu tộc. Tuy không biết thực lực của bọn hắn mạnh bao nhiêu, nhưng khẳng định rất mạnh, bởi vì lúc trước cường gidả Nhân tộc đều lưu công pháp cùng với huyền kỹ ở chỗ đó, hơn nữa chỗ đó, còn có ít nhất năm linh mạch tuyệt phẩm. - Ngươi không biết bọn hắn mạnh bao nhiêu?
Dương cDiệp nói.
Thiên Lan Không nhẹ gật đầu nói:
- Bởi vì tổ tiên bọn hắn từng thề độc, hậu đại đều không thể ly khai Kình Thiên Sơn mạch, về phần tại sao như vậy, ta không rõ ràng lắm. Nhưng có một điểm không thể nghi ngờ, cái kia chính là thực lực của gia tộc này khẳng định rất mạnh, ít nhất sẽ không yếu hơn Nguyên gia. Bởi vì mỗi cách vài năm, đệ tử sáu thành tam tông đều đi Kình Thiên Sơn mạch khiêu chiến thiên tài của bọn hắn, nhưng từ khi có lịch sử đến nay, chưa từng thắng quai
Dương Diệp lắc đầu nói:
- Đáng tiếc.
Thiên Lan Không đột nhiên đi tới trước mặt Dương Diệp, nàng nhìn Dương Diệp nói:
- Ngươi có biết không, phá vỡ kết giới của Kình Thiên Sơn mạch, nếu như Yêu tộc có ý đánh Nhân tộc, Nhân tộc chúng ta sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu. Hai tộc đại chiến, sẽ chết rất nhiều rất nhiều người.
- Có quan hệ gì tới ta?
Dương Diệp đối mặt với Thiên Lan Không.
- Người Kiếm Minh ta không chết là tốt rồi. Thiên Lan Không nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:
- Ngươi, quá lãnh huyết.
Dương Diệp cười khẽ một tiếng nói:
- Lãnh huyết? Tốt, ta thừa nhận. Thế nhưng ta muốn hỏi một câu, nếu như người Ẩn Vực diệt Kiếm Minh ta, ngươi có thể cảm thấy người Ẩn Vực lãnh huyết không? Ngươi sẽ sao? Ngươi sẽ không, đúng không?
- Cái này không giống!
Thiên Lan Không nói:
- Kiếm Minh cùng Ẩn Vực tầm đó đều là Nhân tộc, cái này là chuyện nội bộ Nhân tộc, nhưng nếu như ngươi đi phá kết giới, như vậy ngươi là dẫn Yêu tộc đồ sát Nhân tộc, loại hành vi này là phản Nhân loại, cực kỳ đáng xấu hổ, bởi vì ngươi là nhân loại. Một người, có thể ích kỷ, có thể lãnh huyết, nhưng...
Dương Diệp khoát tay áo, cắt đứt Thiên Lan Không nói...
- Ta đang hỏi ngươi một câu, nếu có cơ hội dẫn Yêu tộc đối phó Kiếm Minh ta, ngươi cảm thấy Nguyên gia cùng những thế gia kia sẽ buông tha cho cơ hội này sao? Bọn hắn sẽ không, không phải sao? Còn nữa, giả thiết Thiên Sát Các Các chủ không chết, ngươi có cơ hội dẫn Yêu tộc tới giết hắn báo thù, ngươi sẽ buông tha sao? Thiên Lan Không nhìn Dương Diệp, không nói gì.
Dương Diệp lại nói:
- Làm người, có hai bộ tiêu chuẩn khác nhau, mình làm không được, lại muốn để cho người khác làm, loại người này, mới là đáng xấu hổ. Còn nữa, với ta mà nói, bất kể là Yêu tộc hay Nhân tộc, ta đều đối xử như nhau. Ta nguyện ý cùng Nhân tộc làm bằng hữu, nhưng nguyện ý cùng Yêu tộc làm bằng hữu. Nếu yêu muốn giết ta, ta sẽ giết yêu, người muốn giết ta, ta cũng sẽ giết người. Cái gì vì thiên hạ mà hi sinh mình, cái gọi là Nhân tộc đại nghĩa, thật có lỗi, ta không có.
Khóe miệng Thiên Lan Không nổi lên mỉa mai nói:
- Ích kỷ là ích kỷ, cần gì nói đường hoàng như vậy. Đồng dạng là kiếm tu, đồng dạng là thiên phú trác tuyệt, nhưng ở trên nhân phẩm, ngươi thua Kiếm Vô Cực tiền bối không chỉ một bậc.
Dương Diệp nhìn Thiên Lan Không nửa ngày, sau đó nói:
- Ngươi nói rất đúng, Dương Diệp ta chính là một người ích kỷ, bất quá, cái này cùng ngươi tựa hồ không có quan hệ gì a?
- Nếu ngươi dám phá hư kết giới Kình Thiên Sơn mạch, ta nhất định sẽ ngăn cản ngươi!
Thiên Lan Không nói.
Dương Diệp nói: - Nếu quả thật có một ngày như vậy, không ai có thể ngăn cản ta, kể cả ngươi.
Hai người đối mặt, hào khí có chút trâm trọng.
Một lát sau, Dương Diệp thu hồi ánh mắt, lạnh nhạt nói:
- Thiên cô nương, ta và ngươi tâm đó chỉ là quan hệ hợp tác, ngươi không có tư cách khoa tay múa chân với nhân phẩm cùng hành vi của ta, mà ta cũng không có tư cách đi khoa tay múa chân với ngươi. Bởi vì, chúng ta ai cũng không phải người cao thượng, coi như nhân phẩm của ngươi cao thượng, ta cũng không cần ngươi đến dạy hoặc mỉa mai ta. Về phần ngươi nói muốn ngăn cản ta, nếu quả thật có một ngày như vậy, mọi người bằng thực lực nói chuyện là được. Thực lực ngươi mạnh, ngươi giết ta, thực lực của ta mạnh, ta giết ngươi, cực kỳ đơn giản.
Thiên Lan Không nhìn Dương Diệp nửa ngày, sau đó nhẹ gật đầu nói:
- Ngươi nói rất đúng, chúng ta ai cũng không phải người cao thượng, ai cũng không có tư cách đi khoa tay múa chân với đối phương. Nhưng nếu như ngươi thật sự dám đi phá hư kết giới, ta nhất định sẽ ngăn cản ngươi, dù sẽ chết.
Dương Diệp nhún vai nói:
- Đối với một ít người, ta nguyện ý dùng mạng của mình đi đổi mệnh của đối phương, nhưng đối với rất nhiều người, đặc biệt là địch nhân của ta, ta giết nhiều hơn nữa cũng sẽ không nương tay. Thiên Lan Không nhìn Dương Diệp một cái thật sâu, sau đó xoay người đi về phía trước.