Chương 2495: Ngươi có thể đại biểu Minh Ngục đại lục? q)
Chương 2495: Ngươi có thể đại biểu Minh Ngục đại lục? q)Chương 2495: Ngươi có thể đại biểu Minh Ngục đại lục? q)
Nghe được Dương Diệp nói, khóe miệng mọi người đều co lại, kể cả nữ tử Nhiếp gia cũng co giật, Bán Đế, Dương Diệp xác thực là Bán Đế, nhưng ai dám coi hắn là Bán Đề a?
Không người nào dám!
Đây là một Bán Đế có thể dùng thực lực Bán Đế trảm Hư Giả cảnh!
- Vô sỉl
Lúc này, Nguyên lão ở một bên đột nhiên lạnh lùng nói.
Dương Diệp không có để ý Nguyên lão, mà nhìn về phía nữ tử. Nhiếp gia
- Ngươi đã nói, dưới Đế giả không cần đi.
Nữ tử trâm giọng nói:
- Ngươi bất đồng!
Dương Diệp nói:
- Chẳng lẽ ta không phải Bán Đế sao?
Nữ tử nói:
- Thực lực của ngươi đã có thể so với Hư Giả cảnh. Dương Diệp giang tay ra nói:
- Nhưng ta vẫn là Bán Đết
Nữ tử nhìn Dương Diệp, Dương Diệp không cam lòng yếu thế, cùng đối phương đối mặt. Sau nửa ngày, nữ tử nói:
- Ngươi đến tột cùng muốn làm gì.
Dương Diệp nói:
- Người Minh Ngục đại lục không cần đi, ta đi.
Tuy chiến đấu có thể làm cho người Kiếm Minh phát triển, nhưng hắn lo lắng người Kiếm Minh đi Kình Thiên Sơn mạch, bởi vì hắn đối với chỗ đó một chút cũng chưa quen thuộc, đối với thực lực của Yêu tộc cũng chưa quen thuộc, đối với Nhiếp gia càng không quen thuộc, nói đơn giản một chút là, hắn sợ sở dĩ Nhiếp gia triệu tập cường giả Nhân tộc đi Kình Thiên Sơn mạch, là vì để cho những người này đi làm bia đỡ đạn.
Nên có tâm phòng bị người, hắn không thể để cho người Kiếm Minh đi mạo hiểm.
Về phần Thiên Sát Các, Thiên Sát Các đều là sát thủ, am hiểu ẩn nấp cùng bỏ chạy, chỉ cần không đúng, bọn hắn muốn ly khai sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Dương Diệp tự nhiên minh bạch đạo lý tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không, nhưng hắn càng minh bạch đạo lý nên có tâm phòng bị người.
- Chuyện cười!
Nguyên lão cười lạnh nói:
- Dựa vào cái gì người của chúng ta đều đi lên trước liều chết kháng địch, mà người của ngươi có thể ở phía sau hưởng lạc? Dựa vào cái gì?
- Dựa vào cái gì?
Nữ tử nhìn Dương Diệp nói.
Dương Diệp cười khẽ một tiếng nói:
- Đầu tiên, ta muốn hỏi một câu, lúc trước vì sao tiền bối các ngươi phải mở Ẩn Vực?
Nữ tử nói:
- Minh Ngục đại lục gặp đại kiếp nạn, linh khí sụp đổ, không thích hợp người cùng Yêu thú ở lại, vì để cho Nhân tộc cùng Yêu tộc có nơi cư trú, tiền bối Nhân tộc cùng Yêu tộc liên thủ mở ra Ẩn Vực. Sự thật chứng minh, lúc trước tiền bối Nhân tộc cùng Yêu tộc làm là đúng, bằng không thì, hiện tại Nhân tộc chỉ sợ ngay cả một Hư Giả cảnh cũng không có. Mà ở Minh Ngục đại lục, có lẽ không có Hư Giả cảnh al
Dương Diệp hỏi: - Lúc trước vì sao các ngươi không đưa người Minh Ngục đại lục đến Ẩn Vực?
Nữ tử nói:
- Lúc ấy Ẩn Vực tài nguyên có hạn, chỉ có thể để cho những người có thiên phú tốt tiến vào.
Dương Diệp nói:
- Cho nên Minh Ngục đại lục là địa phương các ngươi vứt bỏ, đúng không?
Nữ tử nhíu mày.
- Ngươi có ý tứ gì.
Dương Diệp cười cười nói:
- Thời điểm hưởng phúc, vứt bỏ người, để cho bọn hắn ở Minh Ngục đại lục tự sinh tự diệt, thời điểm tai vạ đến, liền nghĩ đến người khác, muốn để cho người khác tới dốc sức liều mạng, như vậy có phải không tốt lắm hay không?
Nữ tử nói:
- Kình Thiên Sơn mạch thất thủ, Ẩn Vực tan tành, Minh Ngục đại lục cũng không giữ được.
Dương Diệp nói:
- Đó là sự tình của Minh Ngục đại lục! Nữ tử hỏi:
- Ngươi có thể đại biểu Minh Ngục đại lục?
- Có thể!
Dương Diệp nói.
- Hắn đương nhiên có thể, hiện tại hắn là Kiếm Minh minh chủ, đã thống nhất toàn bộ Minh Ngục đại lục!
Một bên, Nguyên lão cười lạnh nói.
Nữ tử nhìn Dương Diệp hồi lâu nói:
- Nếu như ta không đáp ứng thì sao?
Dương Diệp nhìn nữ tử.
- Nếu như ngươi không đáp ứng, cái kia tốt, Thiên Sát Các sẽ không đi, ta cũng sẽ không đi, chúng ta sẽ rời khỏi Ẩn Vực, trở lại Minh Ngục đại lục.
- Ngươi uy hiếp ta?
Thần sắc của nữ tử dần dần lạnh như băng.
- Nếu như ngươi muốn cho rằng như vậy, vậy thì coi ta uy hiếp ngươi là tốt rồi.
Dương Diệp nói.
- Tam tông sáu thành, tăng thêm Nhiếp gia ta, muốn diệt Kiếm Minh cùng Thiên Sát Các ngươi, còn ngươi nữa, chuyện dễ dàng! Ta không phải uy hiếp ngươi, đây là một sự thật.
Nữ tử nói.
Dương Diệp chỉ chỉ Nguyên lão ở bên cạnh nữ tử nói:
- Trước kia hắn cũng nói như vậy, nhưng hiện tại ngươi cũng thấy đấy, Hư Giả cảnh nhà hắn chết chỉ thừa hắn rồi.
Nghe vậy, sắc mặt Nguyên lão lập tức dữ tợn.
- Ngươi muốn ta thử không?
Trong mắt nữ tử đã có sát ý, hiển nhiên, Dương Diệp để cho nàng tức giận.
Dương Diệp nhìn nữ tử.
- Nếu ngươi dám động thủ, từ nay về sau, tất cả sát thủ của Thiên Sát Các, còn có ta, sẽ vĩnh viễn như độc xà ở chỗ tối nhìn chằm chằm vào các ngươi, chỉ cần có một cơ hội, chúng ta sẽ chơi chết các ngươi. Cho dù Kiếm Minh cùng Thiên Sát Các đều bị các ngươi diệt, chỉ cân Dương Diệp ta còn sống, ta sẽ tiếp tục giết xuống, thẳng đến giết sạch hết thảy các ngươi mới thôi, dù sao ta còn trẻ, ngươi nói phải không?
Nghe vậy, nữ tử nhíu mày, nàng nhìn Dương Diệp, không nói gì, nhưng trong tràng lại có một cỗ hàn ý không hiểu.