Chương 2497: Thời gian không nhiều lắm, các ngươi cùng tiến lên! (1)
Chương 2497: Thời gian không nhiều lắm, các ngươi cùng tiến lên! (1)Chương 2497: Thời gian không nhiều lắm, các ngươi cùng tiến lên! (1)
Bị Dương Diệp khiêu khích như thế, sắc mặt những Hư Giả cảnh trong trang lập tức khó coi, có mấy cái đã phóng ra sát ý của mình, còn có người huyến khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, có người thậm chí đã tế ra vũ khí. Lúc này, nếu có người dẫn đầu xuất thủ trước, mọi người nhất định là một loạt lao lên.
Nhưng Dương Diệp lại không sợ, cùng những Hư Giả cảnh kia đối mặt.
Từ lúc trước làm tạp dịch đến bây giờ, hắn hiểu được một đạo lý, người không thể mềm yếu, bởi vì trên thế giới rất nhiều người đều ưa thích khi dễ người mềm yếu. Nếu như ngươi mềm yếu, hoặc yếu thế, đổi lấy chính là bọn họ được một tấc lại muốn tiến một thước khi nhục. Lúc trước sở dĩ hắn khiêu khích, tự nhiên không phải đầu óc phát sốt, hắn là muốn nói cho những người này: đừng nghĩ tới các ngươi nhiều người, ta sẽ sợi
Dù sao hiện tại có nữ nhân Nhiếp gia ở đây, là tuyệt đối không đánh nhau được.
Quả nhiên, lúc này nữ tử Nhiếp gia đột nhiên xuất hiện ở chính giữa Dương Diệp cùng đám Hư Giả cảnh kia, ánh mắt nữ tử rơi vào trên người Dương Diệp, nói: - Ngươi thật sự rất muốn thêu dệt chuyện?
Dương Diệp nhún vai nói:
- Chỉ là chỉ đùa một chút mà thôi, không cần nghiêm túc như vậy a?
Nữ tử nhìn Dương Diệp, lúc này nàng cảm giác mình để cho Dương Diệp tiến về Kình Thiên Sơn mạch có lẽ là một lựa chọn sai lâm.
Đây là một người không bình thường!
Đây là đánh giá của nữ tử đối với Dương Diệp!
Nhìn Dương Diệp thật sâu, nữ tử quay đầu nhìn về phía các Hư Giả cảnh.
- Chư vị, lân này Yêu tộc đột kích, liên quan đến tộc chúng ta an nguy, kính xin chư vị trước tạm thời buông ân oán cá nhân, lấy đại cục làm trọng.
Nguyên lão lạnh lùng nói:
- Chúng ta tự nhiên sẽ dùng đại cục làm trọng, chỉ sợ có tên điên ở sau lưng xăng bậy.
Ở bên cạnh Nguyên lão, một lão giả cũng nói:
- Nhiếp cô nương, kẻ này ngươi cũng thấy đấy, hắn căn bản không bị người ước thúc, làm việc hoàn toàn bằng yêu thích của mình, ngươi để cho hắn tiến vê Kình Thiên Sơn mạch, trở thành đồng đội của chúng ta, thứ cho ta nói thẳng, bọn người lão phu rất lo lắng, vạn nhất hắn nổi điên, làm cho người Thiên Sát các ở sau lưng bắn lén, đây không phải giả thiết, dùng tính cách của kẻ này, cái này hoàn toàn là có khả năng xảy ral
Hư Giả cảnh còn lại cũng vội vàng gật đầu, biểu thị đồng ý.
Cùng một người điên như Dương Diệp ở chung một chỗ, bọn họ đều lo lắng.
Nữ tử trâm mặc nửa ngày, sau đó quay đầu nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Dương Diệp cười cười nói:
- Nhiếp cô nương, ngươi nên hỏi bọn hắn một chút, là bọn hắn xuất thủ với ta trước, hay là ta xuất thủ với bọn họ trước.
Nói đến đây, dáng tươi cười trên mặt Dương Diệp biến mất, mà chuyển biến thành lạnh như băng, ánh mắt của hắn đảo qua từng cường giả Hư Giả cảnh.
- Kiếm Minh ta ở Minh Ngục đại lục quật khởi, những người này sợ Kiếm Minh ta uy hiếp bọn hắn, từ Ẩn Vực phái ra ba tên Hư Giả cảnh tập sát ta, đáng tiếc chính là, bọn hắn không có thành công, sau đó bọn hắn lại phái ra năm tên Hư Giả cảnh, vẫn đáng tiếc, còn không có thành công. Cuối cùng, bọn hắn trực tiếp một loạt lên. Mà bây giờ, các ngươi lại đến nói với ta lo lắng ta, các ngươi không thấy rất khôi hài sao?
Sắc mặt bọn người Nguyên lão âm trầm, theo như lời Dương Diệp, đích thật là bọn hắn ra tay trước, nếu như Dương Diệp chết, không có người sẽ quan tâm cái này, cũng không có ai dám nhắc chuyện này, lịch sử, đều là do người thắng ghi, chính nghĩa cùng đạo lý, cũng đứng ở bên người thắng. Nhưng vấn đề là Dương Diệp không chết!
Hắn không có chết!
- Dương Diệp, nếu như không phải ngươi diệt Ẩn Vực Thanh Đạo môn, chúng ta sao sẽ xuất thủ với ngươi?
Lúc này, Nguyên lão lạnh lùng nói:
- Ngươi thủ đoạn tàn nhẫn, tâm ngoan thủ lạt, vô số Đế Giả của Thanh Đạo môn chết thảm vào tay ngươi, như thế...
- Ngươi đừng lải nhải nữa!
Dương Diệp trực tiếp cắt đứt Nguyên lão:
- Ta lười nhiều lời với các ngươi. Nhiếp cô nương, ta chỉ muốn nói, hôm nay Dương Diệp ta cùng những người Ẩn Vực này đối địch, cũng không phải là bổn ý của ta, chính ngươi thử nghĩ, Ẩn Vực hai tông ngũ thành cộng lại, so với Kiếm Minh ta mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, nếu như không phải bọn hắn khinh người quá đáng, lại nhiều lần tới giết ta, ta sao lại đi đối địch bọn họ?
Nữ tử nhìn Dương Diệp một cái, lại nhìn thoáng qua bọn người Nguyên lão, sau đó nói:
- Chuyện giữa các ngươi, Nhiếp gia ta không muốn dính vào. Nhưng hiện tại các ngươi phải tạm thời buông ân oán. Ta nhắc nhở chư vị thoáng một phát, ta không muốn thấy bất luận kẻ nào ở sau lưng giở trò, nếu như bị ta phát hiện, đừng trách Nhiếp gia ta không nể mặt.
Dương Diệp nhún vai, không có nói nhảm.
Bọn người Nguyên lão cũng không có nói chuyện, bây giờ kéo những cái kia, một chút ý nghĩa cũng không có.
Trong tràng, qua ước chừng không sai biệt lắm một giờ, cường giả tam tông sáu thành đã đuổi tới, trong đó Hư Giả cảnh 27 tên, mà Đế Giả thì có không sai biệt lắm 5000. Đương nhiên, nguyên bản có thể có càng nhiều, nhưng trước kia Đế Giả của mấy đại thế gia cùng hai đại tông môn bị Thiên Sát các giết chết rất nhiều, Hư Giả cảnh cũng bị Dương Diệp giết chết vài vị, nếu như lại giết xuống, thực lực chỉnh thể của Ẩn Vực không biết sẽ rút lại tới trình độ nào.
Tuy như thế, nhưng nhiều cường giả như vậy, vẫn để cho Dương Diệp động dung. Nhiều cường giả như vậy, đủ để đối kháng liên minh Thủ Hộ Giả của Linh giới rồi.
Nhưng những người này cũng không phải hắn lừa dối hai câu sẽ theo hắn!
- Chúng ta đi!
Nữ tử Nhiếp gia nhìn lướt qua, sau đó thân hình khẽ động, lao về phía chân trời.
Phía sau nàng, vô số cường giả thân hình khẽ động, đi theo.
- ĐỊI
Dương Diệp nói xong, lôi kéo Tử Nhi đi theo.
- Phải cẩn thận người hai tông ngũ thành!