Chương 2502: Vì kiếm tu mà chiến! (2)
Chương 2502: Vì kiếm tu mà chiến! (2)Chương 2502: Vì kiếm tu mà chiến! (2)
Trong tràng yên tính.
Người tam tông sáu thành nhìn Dương Diệp, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, bọn hắn biết rõ Dương Diệp nhất định sẽ thắng, nhưng bọn hắn không nghĩ tới Dương Diệp thắng nhẹ nhõm như thế, thắng triệt để như thế.
Nhiếp Phong kia là Đế Giả ah, lại không phải Đế Giả bình thường, đặc biệt là trước kia Nhiếp Phong thi triển gió xoáy, cái kia cũng không phải gió xoáy bình thường, mà là Hư cấp. Nhưng Dương Diệp lại một kiếm phá vỡ, sau đó Nhiếp Phong cũng bị một kiếm nhẹ nhàng đánh bại.
Yêu nghiệt!
Đây là ý nghĩ trong lòng mọi người tam tông sáu thành.
Mà đám người Nguyên lão thì sắc mặt vô cùng âm trầm, Dương Diệp càng yêu nghiệt, đối với bọn họ tự nhiên càng bất lợi. Bọn hắn đã cùng Dương Diệp kết thù, cùng Dương Diệp tâm đó, rất khó thiện rồi. Hiện tại Dương Diệp mới Bán Đế, thực lực cũng đã khủng bố như vậy, một khi hắn đạt tới Đế Giả, khi đó bọn hắn còn có thể giết được Dương Diệp sao?
Đừng nói khi đó, ngay lúc này cũng khó khăn đánh chết Dương Diệp! Ngoại trừ Nguyên lão, trong nội tâm hai đại tông môn cùng mấy đại thế gia còn lại bắt đầu có ý khác.
Lâm gia cùng Thiên Lan tông thì âm thâm may mắn, may mắn lúc trước không nghe Nguyên gia xui khiến cùng Dương Diệp là địch, nếu như cùng Dương Diệp là địch, dùng tihêm lực cùng thực lực của Dương Diệp, một khi lớn lên... mà bây giờ bọn hắn không cần đi lo lắng vấn đề này, hơn nữa nói không chừng còn có thể cùng Dương Diệp giao hdảo, phải biết giao hảo Dương Diệp, là tương đương với giao hảo một vị cường giả tuyệt thế tương lail
Xa xa, nhìn Dương Diệp, trong mắt nữ tử thanh sam khôncg còn bình tĩnh, mà chuyển biến thành một tia khiếp sợ còn có một tia khó tin.
Trong tràng, Dương Diệp nhìn Nhiếp Phong nói:
- Trước kia, kiếm tu xác thực xuống dốc rồi, nhưng hiện tại, kiếm tu quật khởi, hiểu chưa?
Nói xong, Dương Diệp thu kiếm, sau đó xoay người rời đi.
Sau lưng Dương Diệp, Nhiếp Phong ngốc trệ hồi lâu, đột nhiên thân sắc hắn dữ tợn lên, giận dữ hét:
- Không, ta không tin, ta không tin.
Nói xong, một cổ khí thế kinh khủng từ trong cơ thể hắn tuôn ra, sau đó cả người hắn hóa thành gió lốc đụng về phía Dương Diệp. Nhìn thấy một màn này, bọn người Thiên Lan Không đều biến sắc, lập tức phẫn nộ, đây là thua không nổi ahl
Xa xa, Dương Diệp dừng bước, sát ý từ trong mắt của hắn lóe lên, ngay thời điểm hắn muốn xuất thủ, nữ tử thanh sam đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nhiếp Phong, chỉ thấy tay phải nàng tìm tòi, một đạo lôi điện từ trong lòng bàn tay kích bắn ra, lập tức oanh lên gió xoáy của Nhiếp Phong.
Oanhl
Theo một tiếng nổ vang, gió xoáy trên người Nhiếp Phong bị lôi điện chấn thành hư vô, mà bản thân Nhiếp Phong càng bị oanh bay mấy trăm trượng.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người phát mộng. Sao nữ tử Nhiếp gia này xuất thủ với Nhiếp Phong?
Xa xa, Nhiếp Phong bò lên, lúc này cả người hắn trở thành một cục than đen, tóc bị điện kích dựng lên, ở trên người hắn, thỉnh thoảng còn có dòng điện lấp lóe, cái này làm cho thân thể Nhiếp Phong thỉnh thoảng rung động.
Nhiếp Phong ngẩng đầu nhìn nữ tử thanh sam, có chút cả giận nói:
- Nhiếp Quân, ngươi làm...
Đúng lúc này, nữ tử thanh sam đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nhiếp Phong, sau đó ở trong ánh mắt mọi người, tát Nhiếp Phong một cái.
BA+
Nhiếp Phong bị tát bay ra ngoài.
Tất cả mọi người mộng, kể cả Dương Diệp cũng có chút mộng. Coi như nữ nhân này giúp hắn, cũng không cần ác như vậy al
Nhưng còn chưa kết thúc, chỉ thấy Nhiếp Quân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nhiếp Phong, sau đó nắm cổ Nhiếp Phong, nhấc hắn lên nói:
- Nhiếp gia ta thua không nổi sao?
- Ta không có bại!
Nhiếp Phong nhìn hằm hằm lấy Nhiếp Quân.
- BA
Nhiếp Quân lần nữa tát Nhiếp Phong một cái, mặt sưng phồng lên, nhưng lại không có bay ra ngoài, bởi vì yết hầu hắn đang bị Nhiếp Quân nóp.
Nhiếp Quân nhìn Nhiếp Phong nói:
- Không có bại? Lúc trước nếu không phải hắn lưu thủ, một kiếm kia đã lấy mạng của ngươi, mà hắn hạ thủ lưu tình, thả ngươi một mạng, ngươi lại ở sau lưng đánh lén, ngươi đây là thua không nổi! Thua không nổi! Ngươi ném không phải mặt của mình, mà là toàn bộ Nhiếp gia chúng tal
Nói xong, tay phải lân nữa tát Nhiếp Phong một cái.
BA+
Theo một tiếng tát thanh thúy vang lên, Nhiếp Phong bay ra ngoài. Lúc này đây, Nhiếp Quân hiển nhiên không có nương tay, lúc Nhiếp Phong bay ra ngoài còn phun ra hai ngụm máu.
Mọi người:
Xa xa, Nhiếp Phong bò lên, hắn nhìn về phía Nhiếp Quân, Vốn muốn nói cái gì, nhưng khi chứng kiến ánh mắt lạnh như băng của Nhiếp Quân, lời muốn nói lập tức nuốt trở về. Nhìn Nhiếp Quân, trong mắt của hắn ngoại trừ phẫn nộ, càng nhiều hơn là kiêng kị và sợ hãi.
Nhiếp Quân lạnh lùng nhìn Nhiếp Phong nói:
- Nếu không nể tình ngươi là cháu trai duy nhất của Tứ thúc, hôm nay ta liên phế ngươi, để tránh cho Nhiếp gia mất mặt.
Nói xong, Nhiếp Quân quay người nhìn vê phía Dương Diệp, sau đó đi đến.
- Tới, đến ngươi rồi.
Dương Diệp: