Chương 2518: Thời gian pháp tắc! (2)
Chương 2518: Thời gian pháp tắc! (2)Chương 2518: Thời gian pháp tắc! (2)
- Ân, trừ ngươi, tất cả đồ vật của người ta đều coi trọng.
Dương Diệp yết hầu lăn lăn nói:
- Theo như ý của ngươi, ngươi coi trọng những vật này của ta, sau đó ta nên hai tay dâng, có phải như vậy hay không?
- Chẳng lẽ không phải là như vậy sao?
Tiểu nữ hài hỏi lại.
- Ngươi Vô địch rồi!
Dương Diệp nhìn tiểu nữ hài giơ ngón tay cái lên, hắn thật sự cảm thấy tiểu cô nương này vô địch rồi. Tiểu nữ hài không phải trang, mà là nàng thật sự cảm thấy nàng coi trọng đồ vật của mình, sau đó đồ đạc của mình nên hai tay dâng cho nàng. Nàng nói, làm, hết thảy đều đương nhiên như vậy! Tâm tính kia là cường đại bực nào a?
Tiểu nữ hài nhíu mày nói:
- Ngươi tựa hồ không muốn làm như thế, ta nói đúng không?
Dương Diệp cười nói:
- Tất cả đồ vật của ta đều cho ngươi, sau đó ngươi còn không xác định sẽ bỏ qua ta hay không, nếu như là ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?
Tiểu nữ hài nói:
- Đây là sự tình không có khả năng, bởi vì không ai có thể đoạt đồ đạc của ta.
Tay Dương Diệp khẽ động, huyết kiếm xuất hiện ở trong tay hắn nói:
- Ta cũng thấy không ai có thể đoạt đồ đạc của tal
Tiểu nữ hài không nói gì, tay phải vung lên, hỏa diễm kim sắc đột nhiên xuất hiện, khi hỏa diễm xuất hiện, độ ấm lập tức tăng lên, cùng lúc đó, không gian chung quanh tiểu nữ hài bắt đầu vặn vẹo, phảng phất như không chịu nổi hỏa diễm.
Nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm!
Thần sắc của Dương Diệp vô cùng ngưng trọng, kiếm trong tay hắn phảng phất như cũng cảm nhận được hỏa diễm uy hiếp, không ngừng rung động.
Thiên Địa Linh Vương!
Dương Diệp biết rõ, hỏa trong tay tiểu nữ hài giống như U Minh Linh Hỏa lúc trước, thuộc về Thiên Địa Linh Vương, chỉ là hỏa diễm kim sắc này mạnh hơn U Minh Linh Hỏa không biết bao nhiêu lần. Tiểu nữ hài nhìn Dương Diệp, hỏa diễm trong tay bắt đầu xoay tròn, thần sắc của Dương Diệp đề phòng, Kiếm Thần Ấn phát sáng. Đúng lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên động, chỉ thấy nàng dùng đầu của mình nhẹ nhàng cọ xát đôi má của Tử Nhi, sau đó mở ra hai mắt nhập nhèm.
Khi nàng mở to mắt, nàng nhìn trái, nhìn phải, cuối cùng ánh mắt rơi vào hỏa diễm kim sắc trong tay tiểu nữ hài, khi nhìn thấy hỏa diễm kim sắc, ánh mắt của nàng sáng ngời, sau đó vươn đầu lưỡi liếm liếm bờ môi. Nhìn thấy Tiểu Bạch nhìn chằm chằm vào hỏa diễm kim sắc, xa xa sắc mặt của tiểu cô nương kia lập tức biến đổi, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp, cổ tay nàng khẽ động, thu hỏa diễm kim sắc vào.
Tiểu Tiểu Bạch mở to mắt, sau đó nhìn về phía tiểu nữ hài, tiểu trảo bắt đầu vung vẩy.
Dương Diệp đã minh bạch, Tiểu Bạch đang bảo đối phương nhanh phóng xuất hỏa diễm. Dương Diệp có chút mộng, Tiểu Bạch giống như không sợ ngọn lửa này! Phải nói, tiểu cô nương rất kiêng kị Tiểu Bạch.
Chẳng lẽ Tiểu Bạch có thể tạo thành uy hiếp với ngọn lửa kia?
Xa xa, tiểu cô nương kia hiển nhiên cũng minh bạch ý tứ của Tiểu Bạch, sắc mặt có chút cổ quái.
Thấy tiểu nữ hài không để ý tới mình, Tiểu Bạch hiển nhiên có chút gấp, nàng nhảy tới trên bờ vai Dương Diệp, tiểu trảo chỉ chỉ tiểu nữ hài, sau đó tả hữu vung vẩy.
Khuôn mặt Dương Diệp co lại, Tiểu Bạch bảo hắn chém giết đối phương cướp đồ.
Thấy Dương Diệp không động, Tiểu Bạch càng nóng nảy. Nàng ôm cổ Dương Diệp, không ngừng dùng đầu mình cọ lấy cái cằm của Dương Diệp, nhưng tiểu trảo nàng lại chỉ tiểu nữ hài, không ngừng vung vẩy, giống như bảo Dương Diệp nhanh đi đoạt.
Nhìn Tiểu Bạch làm nũng, Dương Diệp cười khổ, tiểu cô nương kia không phải loại lương thiện ah! Chém giết nàng? Không bị nàng đoạt đã tốt lắm rồi!
Tuy không thể đoạt đối phương, nhưng Dương Diệp lại minh bạch một sự kiện, chính là Tiểu Bạch có thể tạo thành uy hiếp với ngọn lửa kia. Phải biết, Tiểu Bạch là gan thỏ, gặp đồ vật nguy hiểm, nàng tuyệt đối sẽ không tới gần. Mà bây giờ, nàng lại yêu câu Dương Diệp chém giết đối phương đoạt ngọn lửa kia, cái này chứng minh ngọn lửa kia đối với nàng căn bản không có uy hiếp, hơn nữa, ngọn lửa kia đối với nàng có trợ giúp, bằng không thì nàng căn bản không có khả năng hưng phấn như vậy, kích động như vậy.
Tiểu nữ hài hiển nhiên cũng minh bạch cái này, bởi vậy khi nhìn thấy Tiểu Bạch tỉnh giấc, nàng quyết đoán thu hỏa diễm lại. Dương Diệp nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu Tiểu Bạch, sau đó nói:
- Cái này không thể đoạt!
Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn Dương Diệp, giống như đang hỏi vì cái gì.
Dương Diệp chỉ tiểu nữ hài nói:
- Rất lợi hại.
Đây cũng không phải nói dối, tuy tiểu cô nương này chỉ ra một chiêu, nhưng một chiêu là đủ rồi. Hơn nữa, tiểu cô nương này thần bí lại cổ quái, tóm lại đối phương vô cùng nguy hiểm! Ngoại trừ tiểu nữ hài, bên cạnh còn có một Yêu thú Hư cấp ahl
Đây chính là tôn tại không kém Bách Túc Công ahl
Nghe Dương Diệp nói, Tiểu Bạch quay đầu nhìn về phía tiểu nữ hài, nàng trừng mắt nhìn, đột nhiên, nàng mở ra cái miệng nhỏ nhắn, sau đó nhẹ nhàng khẽ hấp.
Ở trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Dương Diệp, chỉ thấy trong cơ thể tiểu cô nương kia đột nhiên chui ra càng nhiều hỏa diễm, hỏa diễm này đúng là hỏa diễm kim sắc trước kia. Sau khi hỏa diễm xuất hiện, con mắt Tiểu Bạch lập tức phát sáng lên, sau đó dùng sức hút.
Mà hỏa diễm kim sắc lại điên cuồng run rẩy, phảng phất như gặp sự tình đáng sợ gì, cùng lúc đó, Dương Diệp phát hiện, hỏa diễm màu vàng giống như trở thành nhạt rồi.
- Vù vù vù.
Trong mắt Tiểu Bạch tràn đầy vẻ hưng phấn, đồng thời nàng hút càng ra sức.
Dương Diệp: