Chương 2530: Làm! Chính là làm! (2)
Chương 2530: Làm! Chính là làm! (2)Chương 2530: Làm! Chính là làm! (2)
- Các vị, Nhiếp gia nói Yêu tộc đánh Nhân tộc, nhưng bây giờ các ngươi cũng nhìn thấy. Là Nhân tộc đang tấn công Yêu tộc hay là Yêu tộc đang tấn công Nhân tộc?
Nghe vậy, vẻ mặt đám người Lâm Thiên trâm xuống. Trước đó bọn họ thật ra cũng cảm thấy không thích hợp. Bởi vì từ khi bọn họ đi tới đây thì không có dấu hiệu nào cho thấy Yêu tộc muốn đánh Nhân. tộc cả, trái lại là Nhiếp gia phát động công kích với Yêu tộc trước. Về phần tiên hạ thủ vi cường gì đó mà Nhiếp gia nói trước đó, lý do này thật sự có chút gượng épI
- Dương Diệp, có phải người đã biết gì không?
Lúc này, Thủy Lão Quỷ của Thiên Lan Tông trâm giọng nói.
Khóe miệng Dương Diệp cong lên lộ vẻ châm chọc, nói:
- Ta chỉ biết là Nhiếp gia vì bản thân mà không tiếc kéo theo tất cả Nhân tộc.
- Nói linh tinhI
Nhiếp Thiên lạnh lùng nói:
- Dương Diệp, ngươi đừng vội ở đây mê hoặc lòng người. Nhiếp gia ta trấn giữ Kình Thiên Phong hơn vạn năm, nếu như không nhờ có Nhiếp gia chúng ta, Nhân tộc đã chết từ lâu rồi. Bây giờ, Yêu tộc muốn tấn công nhân loại, Nhiếp gia ta cũng đứng ở tuyến đầu, Dương Diệp ngươi là Nhân tộc không bảo vệ Nhân tộc thì cũng thôi, trái lại còn muốn nói xấu Nhiếp gia ta, ngươi đáng chết!
Lúc này, này Nguyên lão cũng nói:
- Các vị, ta thấy rất có khả năng Dương Diệp này đã bị Yêu tộc xúi giục, mục đích của hắn chính là để làm tan rã sự đoàn kết của Nhân tộc chúng ta. Các ngươi xem đi, đến bây giờ Yêu tộc còn không ra tay, chắc chắn là đang chờ bên trong Nhân tộc chúng ta nội loạn.
Nói đến đây, giọng hắn lớn hơn và chỉ vào Dương Diệp:
- Hắn đã phản bội Nhân tộc!
Nghe được Nhiếp Thiên cùng Nguyên lão nói vậy, người của những thế gia cùng tông môn bên cạnh lập tức nhíu mày, bình tĩnh mà xem xét, Nguyên lão cùng Nhiếp Thiên nói cũng không phải không có lý
Lúc này, Thủy Lão Quỷ của Thiên Lan Tông đứng dậy, nói:
- Các vị, bất kể như thế nào, chúng ta đều là Nhân tộc, lúc này Yêu tộc đang giống như hổ đói nhìn vào Nhân tộc chúng ta. Chúng ta thật sự không nên tiếp tục nội đấu. Chuyện lúc trước chỉ là một chuyện hiểu lâm thôi, thật sự không cần thiết phải vì một chút hiểu nhầm mà làm tới ngươi chết ta sống, không bằng mọi người ngồi xuống từ từ nói chuyện. Chúng ta đều Nhân tộc có thể có mâu thuẫn gì mà không giải quyết được chứ?
- Nói chuyện à?
Nhiếp Thiên lạnh lùng nói:
- Hắn đã giết Hư Giả của Nhiếp gia ta, chuyện này không gì để nói nữa.
Bây giờ hắn không ra tay là bởi vì hắn biết rõ, Dương Diệp dùng ngoại vật mạnh mẽ nâng cao kiếm ý chỉ là tạm thời, cuối cùng Dương Diệp cũng có lúc phải bị đánh quay về nguyên hình. Chỉ cần kiếm ý của Dương Diệp khôi phục bình thường thì nhất định sẽ bị cắn trả, khi đó bọn họ muốn giết Dương Diệp tuyệt đối không cần phải tốn quá nhiều sức lực.
Dương Diệp liếc nhìn đám người Thủy Lão Quỷ, nói:
- Lời đã nói hết, làm như thế nào là chuyện của các ngươi.
Nói xong, Dương Diệp đã bắn mạnh về phía chân trời.
Thật ra hắn đã sớm đoán được kết quả. Những người này nhất định sẽ không tin tưởng lời hắn nói. Dù sao, so sánh với Yêu tộc, bọn họ càng muốn tin tưởng Nhiếp gia hơn. Hơn nữa, có lẽ trong lòng những người này vẫn cho rằng hắn đang khích bác, gây xích mích cho quan hệ giữa bọn họ cùng Nhiếp gia, sau đó hắn ngồi thu ngư ông lấy lợi. Thậm chí, rất nhiều người có lẽ còn cho rằng Dương Diệp hắn thật sự đã nương nhờ Yêu tộc! Đúng làm chuyện tốn sức không được cám ơn!
Dù sao nên nói hắn đều đã nói, giống như lời hắn nói, làm như thế nào là chuyện của bản thân bọn họ.
Nhìn thấy Dương Diệp ngự kiếm rời đi, Nhiếp Thiên vội vàng nói:
- Ngăn cản hắn, đừng để cho hắn đi! Tối đa một lát nữa thì hắn sẽ bị cắn trải
Vừa dứt lời, cơ thể Nhiếp Thiên thoáng di chuyển và đuổi theo kiếm quang ở phía chân trời kia. Sau lưng hắn, những cường giả Nhiếp gia và cả Nguyên lão cũng vội vàng đi theo.
Dương Diệp mạnh mẽ nâng cao kiếm ý nên ắt gặp cắn trả, đây chính là thời điểm tốt nhất để bọn họ tiêu diệt Dương Diệp. Bọn họ làm sao có thể buông tha cơ hội này được?
Đám người Lâm Thiên ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên làm như thế nào.
Một lát sau, Lâm Thiên lắc đầu, nói:
- Nhiếp gia này luôn miệng nói không nên nội đấu, nhưng kẻ chọn nội đấu lại là bọn họ... Ôi...
Đám người Thiên Lan Không dẫn theo người Thiên Sát Các một đường chạy như điên, điều bây giờ bọn họ phải làm là mau chóng rời khỏi Ẩn Vực, đi tới Mạt Nhật Thành của đại lục Minh Ngục.
Qua rất lâu, không gian xung quanh đám người Thiên Lan Không đột nhiên chấn động. Sau đó Tử Nhi xuất hiện ở trước mặt đám người Thiên Lan Không và nói:
- Từ đây tới lối ra kết giới của Ẩn Vực đã không xa, các ngươi tự đi đi. Ta phải đi về tìm hắn.
Nàng quyết không bỏ Dương Diệp lại một mình!
- Trở lại à? Không cân trở lại. Đợi lát nữa ta sẽ đưa các ngươi cùng đi.
Đúng lúc này, một lão già đột nhiên từ không gian phía xa đi ra.
Nhìn thấy lão già này, sắc mặt đám người Thiên Lan Không đều biến đổi.
- Các ngươi đi trước đi!
Hai tay Tử Nhi kéo mạnh, một vết nứt không gian cực lớn đã xuất hiện ở trước mặt đám người Thiên Lan Không. Mà vào lúc này, lão già kia lại bước tới một bước, lập tức đi tới trước mặt Tử Nhi:
- Ngươi chính là nữ nhân của Dương Diệp so? Thật sự đáng đánh.
Vừa dứt lời, tay phải của hắn hóa chưởng và tát vê phía mặt Tử Nhi.
Đồng tử của Tử Nhi co lại, muốn né tránh, nhưng nàng kinh hãi phát hiện ra tốc độ của mình tự nhiên trở nên chậm một cách kỳ lại
Vút!
Một âm thanh trong trẻo vang vọng ở nơi đây, Tử Nhi liên phun mấy ngụm máu rời từ trên cao xuống, cuối cùng đập vào trong mặt đất.