Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2493 - Chương 2561: Dạ Lưu Vân Tới! (1)

Chương 2561: Dạ Lưu Vân tới! (1) Chương 2561: Dạ Lưu Vân tới! (1)Chương 2561: Dạ Lưu Vân tới! (1)

Nhìn thấy những người của đội chấp pháp xông lên, vẻ mặt Dương Diệp dần dần lạnh xuống.

Ban đầu, hắn còn không mấy tin vào lời Tiểu Lam nói, bởi vì hắn cảm thấy người của đội chấp pháp không có khả năng vô pháp vô thiên như thế. Dù sao đội chấp pháp là đại biểu cho Kiếm Minh, bọn họ là người quản lý trật tự của Mạt Nhật Thành, nếu như những người quản lý trật tự không tuân theo quy định, lấy công mưu việc tư, vậy chẳng khác nào bôi nhọ Kiếm Minh sao?

Nhưng sự thật là những người này vô pháp vô thiên như thế. Nếu như hắn không phải là minh chủ Kiếm Minh, hắn sẽ cảm thấy Kiếm Minh bây giờ là đang thế lớn dối người!

Vừa bắt đầu, những người này không hỏi nguyên nhân đã trực tiếp ra tay với hắn, hơn nữa thêm còn cho hắn một tội danh khiêu khích Kiếm Minh. Không cần phải nói, những người này chắc chắn đã từng làm như thế. Nhìn thấy người khiến mình khó chịu, hoặc là không nghe lời, vậy lại nói một câu, người đang khiêu khích với Kiếm Minh, sau đó có thể công khai giết chết đối phương!

Con sâu làm rầu nồi canhI

Những người này chính là con sâu làm rầu nồi canh!

Dương Diệp hít sâu một hơi và bước về phía trước một bước, sau đó vung tay phải lên. Nam tử trung niên đi đầu đã trực tiếp bay đến ngoài nghìn trượng, cuối cùng nặng nê đập vào trên vách tường, bức tường ầm ầm sụp xuống, trực tiếp chôn vùi hắn. Mà lúc này, tay phải của Dương Diệp lại nhanh chóng vung lên...

Bịch bịch bịch...

Ở đó có rất nhiều bóng người không ngừng bay ra ngoài, không đến vài hơi thở, tất cả người của đội chấp pháp đều bay ra ngoài.

Tất cả mọi người ở đó đều đờ người ra.

Những đội chấp pháp này đều là Đế giả đấy! Nhưng lại... lại bị tiêu diệt hoàn toàn như vậy, mà mọi người ở đây không phát hiện ra được Dương Diệp đã ra tay thế nào!

- Lần này đội chấp pháp đá phải tấm sắt cứng rồi!

Ở đó, có người trầm giọng nói.

- Thì tính sao? Đừng quên nơi này chính là Mạt Nhật Thành, là địa bàn của Kiếm Minh, trong đại lục hiện nay có ai dám chống lại Kiếm Minh chứ?

Một người khác nói.

Hỏi nói người đều là khẽ gật đầu đồng ý.

Ở đại lục Minh Ngục bây giờ, Kiếm Minh hoàn toàn xứng đáng bá chủ siêu cấp, chống lại Kiếm Minh thì chỉ có một con đường chất. Lúc này, Lâm Mặc chui ra khỏi đống đổ nát và nhìn Dương Diệp với vẻ mặt rất khó coi. Hắn không ngờ được mình thậm chí không đỡ nổi một chiêu của người trước mắt này. Cho dù trong lòng rất tức giận, nhưng hắn còn chưa mất lý trí. Chỉ một chiêu đã khiến hắn biết rất rõ, mình tuyệt không phải là đối thủ của người trước mắt này.

Bởi vậy, lập tức hắn trực tiếp lấy ra một truyền âm phù và bóp nát.

- Gọi người! Đội chấp pháp gọi người.

- Không biết là ai tới, sẽ không là Kiếm Nhận tổ ba của Kiếm Minh chứ? Nghe nói trong đó đều là thiên tài kiếm tu do minh chủ Kiếm Minh Dương Diệp tự mình chọn lựa, mỗi người đều có thể chiến đấu vượt cấp, hơn nữa trang bị đều là Đế cấp, nếu như bọn họ tới...

- Không thể nào, tổ Kiếm Nhận này là một lực lượng mạnh nhất của Kiếm Minh, sao có thể để ý tới chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi này chứ?

- Đây cũng không phải là chuyện nhỏ. Ngươi nhìn người này đi. Đế giả ở trước mặt hắn căn bản không có sức đánh trả, người bình thường của Kiếm Minh tới sợ rằng thật sự không giải quyết được hắn! Chắc hẳn phải lại tổ Kiếm Nhận, hoặc những cường giả cấp lão quái vật của Kiếm Minh đi ra mới có thể giải quyết hắn. - Đừng nói nhảm nữa, cứ xem đi, cường giả của Kiếm Minh sẽ tới ngay thôi.

Dương Diệp đang muốn nói, lúc này Tiểu Bạch trên vai hắn đột nhiên cọ cọ vào gò má hắn và chỉ móng nhỏ vào cửa hàng phía xa.

Dương Diệp liếc nhìn Tiểu Bạch. Lúc này, Tiểu Bạch đã ăn hết trái cây kia. Hắn mỉm cười, sau đó nhìn vê phía Tiểu Lam đang đứng ở ngoài cửa hàng. Lúc này, hai mắt của tiểu cô nương này mở to, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc. Rõ ràng, nàng kinh ngạc trước thực lực của Dương Diệp.

Dương Diệp cười nói:

- Tiểu Lam cô nương, có còn trái cây này nữa không?

Tiểu Lam ngẩn ra, sau đó vội vàng gật đầu, nói:

- Có

Tiểu Lam vừa dứt lời, Tiểu Bạch trên vai Dương Diệp bỗng chốc bay đến trước mặt nàng, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của nàng, Tiểu Bạch đang cầm một vốc Tử Tinh thạch đưa tới trước mặt nàng. Tiểu Lam nuốt nước bọt, theo bản năng nhận lấy những Tử Tinh thạch. Tiểu Bạch thấy vậy thì lập tức mỉm cười rạng rỡ.

Nàng đếm Tử Tinh thạch trong tay. Ở đây có khoảng một trăm viên, nói cách khác có thể đổi mười quả. Nàng liếc nhìn Tiểu Bạch. Tiểu Bạch lập tức nhếch miệng cười, sau đó dùng móng nhỏ vẽ hình quả đó.

Nhìn thấy bộ dáng Tiểu Bạch đáng yêu như vậy, Tiểu Lam lập tức mỉm cười và nói:

- Đi theo tai

Nói xong, nàng xoay người đi vào trong cửa hàng.

Tiểu Bạch quay đầu lại nhìn Dương Diệp, thấy Dương Diệp gật đầu, nàng lập tức đi theo Tiểu Lam.

- Ngươi dám bắt nạt Kiếm Minh ta, không quan tâm ngươi là ai, hôm nay ngươi đều không ra khỏi Mạt Nhật Thành này được!

Lúc này, Lâm Mặc phía xa bỗng nhiên gắn giọng nói.

Dương Diệp quay đầu lại nhìn vê phía Lâm Mặc, nói:

- Kiếm Minh thì giỏi lắm sao?

Nghe vậy, mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ mặt cổ quái.

Kiếm Minh giỏi lắm sao?

Câu nói này hỏi thật không có trình độ. Bây giờ Kiếm Minh không đơn thuần là giỏi, mà là rất giỏi. Không nói Ẩn Vực, tất cả đại lục Minh Ngục, có ai dám khiêu khích Kiếm Minh? Cho dù là Ẩn Vực, bây giờ cũng không dám khiêu khích Kiếm Minh. Không phát hiện ra trước đây có hai Hư Giả từ Ẩn Vực đi ra lập tức bị minh chủ Kiếm Minh Dương Diệp chém giết sao?

- Đúng là buồn cười!

Khóe miệng Lâm Mặc cong lên đây châm chọc:

- Không ngờ được đại lục Minh Ngục này vẫn còn có người xem thường Kiếm Minh ta như vậy. Ngươi biết người sau lưng chúng ta là ai không? Là Dương Diệp! Ngươi biết Dương Diệp không? Ngươi đừng nói với ta, ngươi chưa từng nghe qua về Dương Diệp đấy!

- Dương Diệp?

Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:

- Ta ngược lại đã từng nghe nói rồi, nhưng hắn rất nổi bật sao?

Xôn xaol

Mọi người ở đó đều bàn tán xôn xao, tất cả nhìn vê phía Dương Diệp giống như đang nhìn một quái vật. Dương Diệp nổi bật sao? Dĩ nhiên là nổi bật rồi!

Thiên tài đứng đầu đại lục hiện nay, kiếm tu đứng đầu đại lục hiện nay, cũng là chủ nhân của thế lực đứng đầu đại lục hiện nay, còn là người duy nhất ở cảnh giới Bán Đế dám một mình chém giết người Hư Giả.

Như vậy còn không nổi bật, vậy phải như thế nào mới tính là nổi bật chứ? - Chẳng lẽ người này từ trong hang đá đi ra sao?

Có người nhìn Dương Diệp, thầm nói.

Thật ra, Dương Diệp nói câu nói kia cũng không phải đang cố tình thể hiện. Hắn biết rõ mình có bao nhiêu phân lượng, thế giới này có rất nhiêu cường giả. Con người phải có tự tin, nhưng cũng phải đặt mình thấp một chút, bởi vì chỉ có như vậy mới không tự mãn.

Phía xa, Lâm Mặc ở nghe thấy Dương Diệp nói vậy thì lập tức phá lên cười ha ha, dường như nghe được chuyện gì rất buồn cười vậy. Hắn cười rất lâu xong mới nhìn Dương Diệp, nói:

- Đúng là buồn cười, quá nực cười. Không thể không nói, người là kẻ vô tri nhất mà ta từng gặp.

Dương Diệp lắc đầu không nói linh tinh với đối phương nữa. Hắn liếc nhìn xung quanh, nói:

- Sao chỗ dựa vững chắc của các ngươi còn chưa tới vậy?

- Ha ha...
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0