Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2502 - Chương 2570: Ta Chỉ Muốn Diệt Nhân Tộc! (2)

Chương 2570: Ta chỉ muốn diệt Nhân tộc! (2) Chương 2570: Ta chỉ muốn diệt Nhân tộc! (2)Chương 2570: Ta chỉ muốn diệt Nhân tộc! (2)

Dương Diệp liếc nhìn Mạt Tiểu Lãnh, sau đó ánh mắt tập trung vào Yêu Hậu ở phía xa, nói:

- Yêu Hậu, Nhiếp Vô Mệnh rất có thể sẽ đạt được trên Hư Giả, lúc này người khai chiến cùng Nhân tộc ta, đến lúc đó sẽ chỉ khiến hắn hưởng lợi!

- Ta tất nhiên biết!

Yêu Hậu nhìn thẳng Dương Diệp:

- Nhưng ta chỉ muốn diệt Nhân tộc, chỉ cân tiêu diệt Nhân tộc, còn lại ta đều không quan tâm! Ngươi sẽ không hiểu, cũng không cần ở nhiều lời nữa. Chiến đấu đi!

Dương Diệp nhìn Yêu Hậu rất lâu, sau đó nói:

- Vậy thì tới đi

Âm!

Giọng nói của Dương Diệp vừa dứt, trên tay phải của Mạt Tiểu Lãnh lại xuất hiện một ngọn lửa màu vàng. Trên tường thành, mắt Tiểu Bạch trên vai Tử Nhi nhất thời sáng lên, lại muốn hút, tuy nhiên đã bị Tử Nhi vội vàng ngăn cản. Lúc này, Dương Diệp cùng Mạt Tiểu Lãnh một đấu một công bằng, nếu như Tiểu Bạch hút, vậy khẳng định sẽ làm Yêu tộc tức giận. Khi đó, Yêu tộc nhất định sẽ không quản tới có quyết chiến công bằng công bằng hay không, nhất định sẽ đều xông lên!

Bị Tử Nhi ngăn cản, Tiểu Bạch chớp chớp mắt, trong mắt đây vẻ nghi ngờ.

Tử Nhi nhẹ nhàng khẽ xoa đầu của Tiểu Bạch, nói:

- Bây giờ không thể hút, nếu không sẽ gây phiền toái cho hắn! Hiểu chưa?

Tiểu Bạch cái hiểu cái không khẽ gật đầu, sau đó có chút luyến tiếc liếc nhìn ngọn lửa trên tay Mạt Tiểu Lãnh phía xa.

Phía xa, khi Mạt Tiểu Lãnh phóng ra ngọn lửa, thật ra ánh mắt nàng lại nhìn vê phía Tiểu Bạch trên tường thành. Nàng vẫn sợ Tiểu Bạch hút ngọn lửa của nàng. Tiểu Bạch không đơn thuần là hút lửa, mà có thể trực tiếp hút đi bản nguyên lửa của nàng! Nhưng thật may là Tiểu Bạch bị ngăn cản. Nói cách khác, lần này, Tiểu Bạch sẽ không giúp Dương Diệp.

Nghĩ tới đây, trong miệng Mạt Tiểu Lãnh lại phát ra tiếng cười kỳ quái.

Nghe được tiếng cười kỳ quái này của Mạt Tiểu Lãnh, Dương Diệp khẽ lắc đầu, hắn thật sự không chịu nổi. Hắn không nói câu nào, giơ tay lên bổ ra một kiếm, một đường kiếm khí cắt qua không khí, lập tức tới trước mặt Mạt Tiểu Lãnh. Mạt Tiểu Lãnh thoáng động cổ tay, ngọn lửa trong tay trực tiếp ném về phía trước mặt.

Âm!

Đường kiếm khí của Dương Diệp lập tức bị ngọn lửa bao vây, sau đó biến mất. Tốc độ ngọn lửa màu vàng vẫn lao nhanh về phía Dương Diệp. Dương Diệp cũng không dám khinh thường khi đối mặt với ngọn lửa này, lúc này cổ tay hắn thoáng động, vỏ kiếm cổ xuất hiện ở tay trái, huyết kiếm trong tay phải được cắm vào vỏ kiếm cổ, sau đó phát động Kiếm Thần Ấn để gia tăng kiếm ý. Khi ngọn lửa màu vàng đi tới cách hắn không tới nửa trượng, hắn chợt rút kiếm chém ra một phát.

Âm!

Kiếm vừa ra, ngọn lửa màu vàng kia trực tiếp bị chém thành hai đoạn, nhưng sắc mặt Dương Diệp lại biến đổi. Bởi vì ngọn lửa màu vàng bị bổ ra đột nhiên bốc lên cao, sau đó hóa thành một biển lửa trực tiếp nhấn chìm hắn.

Khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt mọi người trên Mạt Nhật Thành lập tức biến đổi, đặc biệt là Tiểu Bạch. Hai mắt nàng trợn tròn, trong mắt đầy lửa giận. Nàng lại muốn mở miệng hút. Nhưng đúng lúc này, từng kiếm khí đột nhiên từ trong ngọn lửa này bắn ra, theo kiếm khí xuất hiện, ngọn lửa trực tiếp bị chém thành mấy mảnh, một bóng đen đột nhiên hiện ra. Trong phút chốc, cả bầu trời đều là tàn ảnh của Dương Diệp!

Nhìn thấy Dương Diệp không có chuyện gì, đám người của Mạt Nhật Thành nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Mà vẻ mặt Yêu Hậu lại lạnh xuống, ban đầu nàng cho rằng Mạt Tiểu Lãnh muốn chiến thắng Dương Diệp, chắc hẳn không quá khó. Dù sao bây giờ bên cạnh Dương Diệp không có linh chủ cùng chồn không gian giúp đỡ. Nhưng hiện tại xem ra, Mạt Tiểu Lãnh muốn chiến thắng Dương Diệp cũng không phải là chuyện đơn giản.

Khi Dương Diệp phá tan ngọn lửa, trong chớp mắt này, hai mắt Mạt Tiểu Lãnh lập tức nheo lại, sau đó trên tay phải của nàng lại xuất hiện một ngọn lửa. Khi bản thể của Dương Diệp đi tới trước mặt nàng, giây phút đó cổ tay nàng chuyển động, ngọn lửa trong tay trực tiếp hóa thành một sóng lửa nào về phía Dương Diệp.

Âm!

Theo một tiếng nổ vang lên trong không trung, phía chân trời lập tức hóa thành một biển lửa. Mà Dương Diệp xuất hiện ở ngoài biển lửa.

Lúc này, Táng Thiên trong tay hắn đã bị ngọn lửa màu vàng bao quanh. Táng Thiên run rẩy kịch liệt, rõ ràng rất thống khổ.

Huyền khí của Dương Diệp điên cuồng phun ra, trút kiếm ý Niết Bàn Cảnh vào trong Táng Thiên, rất nhanh có một đường kiếm quang từ trong thân kiếm Táng Thiên phun mạnh ra ngoài, ngọn lửa bao trùm lấy nó lập tức bị đánh tan.

Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Mạt Tiểu Lãnh, lúc này, ở trên hai tay của Mạt Tiểu Lãnh lần lượt có một ngọn lửa màu xanh lam cùng ngọn lửa màu vàng. Khi hai ngọn lửa đồng thời xuất hiện, nhiệt độ lập tức nóng lên, không gian xung quanh Mạt Tiểu Lãnh có chút hư ảo.

Vẻ mặt Dương Diệp rất nghiêm trọng, hắn không có khả năng giống như nữ tử mù, có thể không để ý tới hai ngọn lửa này. Hai ngọn lửa này cho cảm giác của hắn nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm.

Mạt Tiểu Lãnh nhìn Dương Diệp và cười lạnh. Trong phút chốc, hai tay nàng đột nhiên nhất thời chuyển động, hai ngọn lửa trong tay trực tiếp rời tay, bay về phía Dương Diệp. Trong không trung, hai ngọn lửa theo gió tăng vọt, lập tức hóa thành hai con rông lửa lớn với kích thước chừng mấy trăm trượng. Nhiệt độ ở đó lập tăng mạnh. Giờ phút này, không gian xung quanh dường như cũng muốn tan chảy.

Hai mắt Dương Diệp híp lại và bước về phía trước một bước. Ngay lập tức, kiếm ý Niết Bàn Cảnh xuất hiện ở trước mặt của hắn và chợt co lại... Yên lặng trong chớp mắt.

Âm!

Một lực lượng khủng khiếp từ trước mặt Dương Diệp cuốn về phía hai con rồng lửa lớn này. Lực lượng này đi qua nơi nào, không gian trực tiếp đổ nát. Ở trong ánh mắt mọi người, lực lượng này va chạm vào hai con rồng lửa lớn của Mạt Tiểu Lãnh.

Âm!

Hai bên vừa mới tiếp xúc, hai con rồng lửa lập tức nổ tung ra, rất nhiều ngọn lửa nhỏ bắn ra xung quanh, chúng đi qua nơi nào, không gian trực tiếp bị đốt cháy.

Những đại quân Yêu tộc xung quanh vội vàng lùi vê phía sau, Yêu Hậu cũng vội vàng ra tay, đánh tan những ngọn lửa văng ra khắp nơi, nếu như ngọn lửa này rơi vào trong đại quân Yêu tộc, đây tuyệt đối là một tai họa lớn. Qua một hồi lâu, dưới Yêu Hậu ra tay, ở đó dần dần khôi phục lại.

Phía xa, Dương Diệp cùng Mạt Tiểu Lãnh đã lui lại gần nghìn trượng.

Trong mắt Mạt Tiểu Lãnh cũng có thêm một tia nghiêm trọng, cho dù nàng rất tự tin, nhưng lại không tự cao tự đại. Nàng biết rất rõ ràng, người trước mắt này còn mạnh hơn nàng tưởng rất nhiều.

Phía xa, trong mắt Dương Diệp cũng đầy vẻ nghiêm trọng, cho dù Mạt Tiểu Lãnh rất nhỏ, nhưng thực lực của đối phương lại rất khủng khiếp, đặc biệt là hai ngọn lửa này. Một khi bị dính vào, cho dù cơ thể hắn là cảnh giới Kỷ Nguyên cũng không chống đỡ nổi.

Cho dù kiêng ky lẫn nhau, nhưng cuộc chiến đấu vẫn phải tiếp tục!

Hai tay Mạt Tiểu Lãnh thoáng động, hai ngọn lửa xuất hiện ở trên tay nàng chính là ngọn lửa màu xanh lam cùng ngọn lửa màu vàng.

Phía xa, Dương Diệp nheo mắt, tay phải chậm rãi nắm chặt lại, chuẩn bị thi triển kiếm ý giới hạn ra bất kỳ lúc nào. Nhưng ngay vào lúc này lại có một ngọn lửa đột nhiên từ trong cơ thể của Mạt Tiểu Lãnh xông ra.

Dương Diệp:
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0