Chương 2589: Nữ nhân đáng chết, vạn năm (1)
Chương 2589: Nữ nhân đáng chết, vạn năm (1)Chương 2589: Nữ nhân đáng chết, vạn năm (1)
Cuối cùng, cuộc đại chiến Nhân tộc cùng Yêu tộc đã kết thúc bằng việc Yêu tộc lui quân. Nói cách khác chính là Nhân tộc thắng.
Toàn thành hoan hô!
Chỉ có người từng tiếp xúc rất gần với cái chết mới biết được sống sót là một chuyện hạnh phúc dường nào.
Trong Kiếm Điện.
Trong điện ngoại trừ tinh anh cùng nòng cốt của Kiếm Minh ra, vẫn có người của ba tông ba thành.
- Lần chiến đấu này, Đế giả chúng ta tổng cộng tổn thất hơn hai nghìn ba trăm người, còn lại khoảng một nghìn người. Hư Giả tổn thất ba người, còn lại mười một người. Dưới Đế giả thì nhiều vô số
kể.
Dạ Lưu Vân nói đến đây bèn dừng lại một lát, sau đó mới nói tiếp:
- Trong trận chiến này, tổ Kiếm Nhận đã hy sinh mười hai kiếm †u.
Nghe vậy, hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại, rất lâu sau, hắn hít sâu một hơi, sau đó nhìn vê phía Dạ Lưu Vân và nói: - Cố gắng điều tra rõ những người bị chết, xem bên cạnh bọn họ có người thân sống sót không? Nếu có thì chiếu cố nhiều hơn.
- Ta đã an bài xong xuôi ròi!
Dạ Lưu Vân nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đó. Cho dù số lượng người đã ít hơn trước đây rất nhiều, nhưng hắn biết rõ, những người này có thể sống sót sau cuộc đại chiến với Yêu tộc nhất định sẽ được lột xác, không chỉ cảnh giới trăng lên, mà trên phương diện tâm cảnh cũng vậy. Không bao lâu nữa, thực lực chỉnh thể của Kiếm Minh không chỉ khôi phục, còn có thể được nâng cao thêm một bước!
Sau một lúc lâu, ánh mắt Dương Diệp nhìn vê phía người của ba tông ba thành, nói:
- Các vị, cuộc đại chiến đã kết thúc, không biết các vị có tính toán gì không?
Người ba tông ba thành liếc mắt nhìn nhau. Cuối cùng, Lâm Thiên đứng dậy, nói:
- Dương tiểu huynh, bây giờ Ẩn Vực đã bị Yêu tộc chiếm lĩnh, chúng ta chắc chắn không thể quay về được. Cho nên, chúng ta muốn ở lại đại lục Minh Ngục một lần nữa thành lập gia tộc...
Nói đến đây, Lâm Thiên không khỏi liếc nhìn Dương Diệp. Lúc này đại lục Minh Ngục là thiên hạ của Kiếm Minh, tục ngữ nói rất hay, bên giường sao có thể để cho người khác ngủ ngáy, Dương Diệp sẽ để bọn họ một lần nữa thành lập gia tộc ở đại lục Minh Ngục sao?
Không chỉ có Lâm Thiên lo lắng, người của ba tông hai thành còn lại cũng lo lắng về điều này.
Nghe thấy Lâm Thiên nói vậy, Dạ Lưu Vân không khỏi liếc nhìn đám người Lâm Thiên, tuy nhiên nàng không nói gì thêm, mà nhìn về phía Dương Diệp. Có thể nói, chỉ cân Dương Diệp lắc đầu, như vậy từ nay vê sau ba tông ba thành sẽ biến mất trên đời giới. Đương nhiên, không phải nói tới tiêu diệt bọn họ, mà ba tông ba thành đều sẽ nhập vào Kiếm Minh.
Bây giờ, ba tông ba thành không có tư cách, cũng không dám từ chối Kiếm MinhI
Dương Diệp liếc nhìn đám người Lâm Thiên, sau đó cười nói:
- Đương nhiên có thể.
Hắn biết rõ tâm tư của những thế gia này cùng tông môn, những người này không muốn trở thành thuộc hạ của người khác. Thật ra điều này cũng rất bình thường, những thế gia cùng tông môn này đã từng cao cao tại thượng, để bọn họ cúi đầu xưng thần với mình, bọn họ tất nhiên sẽ không muốn.
Hơn nữa, một khi bọn họ cúi đầu xưng thần với mình, điều này đại biểu thế gia cùng tông môn của bọn họ đều sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này. Bọn họ tuyệt đối không muốn điều này xảy ra. Dù sao, bọn họ đều thế gia cùng tông môn đã truyền thừa không biết bao nhiêu năm, đặc biệt là những thế gia này có quan niệm gia tộc đặc biệt mạnh mẽ.
Đương nhiên, hắn có thể ép buộc những thế gia này gia nhập Kiếm Minh, lấy thực lực của hắn bây giờ, nếu như muốn ép buộc, những thế gia này tất nhiên không dám không nghe theo. Nhưng làm như vậy nhất định sẽ khiến cho trong lòng những thế gia cùng tông môn sinh ra oán hận với hắn cùng Kiếm Minh, trong khoảng thời gian ngắn có thể không xảy ra chuyện gì, nhưng thời gian dài sau này, một khi cho những thế gia này cùng tông môn có cơ hội, bên trong Kiếm Minh nhất định sẽ đại loạn.
Hơn nữa hắn cũng không thích thế gia cùng tông môn gia nhập Kiếm Minh, bởi vì nếu như những thế gia cùng tông môn này gia nhập Kiếm Minh, như vậy, bên trong Kiếm Minh sẽ xuất hiện thêm rất nhiều thế lực nhỏ, giữa tông môn cùng thế gia nhất định sẽ lục đục với nhau, đây là điều hắn không hy vọng nhìn thấy.
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, đám người Lâm Thiên lập tức thở phào nhẹ nhõm, trong lòng mọi người đều cảm kích vạn phân, đồng thời thi lễ với Dương Diệp.
Lúc này, Dương Diệp bỗng nhiên nói: - Các vị có muốn rời khỏi thế giới này không?
Đám người Lâm Thiên sửng sốt, Lâm Thiên lập tức nói:
- Dương tiểu huynh nói vậy là có ý gì?
Dương Diệp đưa tay chỉ trên không trung, nói:
- Ta tiếp xúc qua cấm chế này rồi. Lấy thực lực của ta bây giờ, cho dù không thể hoàn toàn hủy diệt nó, nhưng muốn mở ra một lỗ thủng thì vẫn có thể làm được. Nếu như các vị muốn đi ra ngoài, ta có thể dẫn các vị cùng đi.
- Thật sao?
Hai mắt Lâm Thiên mở to, giọng nói còn có vẻ run rẩy. Nếu như là người khác nói có thể loại bỏ cấm chế, hắn dĩ nhiên sẽ không tin, nhưng Dương Diệp nói thì hắn tin. Bởi vì Dương Diệp thậm chí có thể giết được cả Bán Thần!
Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Tuy nhiên ta có một điều kiện!
Đám người Lâm Thiên liếc mắt nhìn nhau. Cuối cùng Lâm Thiên nói:
- Đối với những lão già chúng ta mà nói, chỉ cần có thể ra ngoài thì điều kiện khó khăn mấy, chúng ta cũng bằng lòng đi làm.
Dương Diệp cười nói: - Yên tâm, không phải quá khó. Chỉ là sau khi rời khỏi đây, các ngươi phải theo ta một khoảng thời gian, không nhiều, chỉ ba năm thôi được không? Ta không muốn lừa dối các vị, sở dĩ ta bảo các vị theo ta ba năm, là bởi vì ta ở bên ngoài vực có vài kẻ thù, ta hi vọng được các vị giúp đỡ. Đây là điêu kiện của taI
Bây giờ Hư Giả của ba tông ba thành cộng lại vẫn còn chín người. Chín tên cường giả Hư Giả chính là một trợ lực lớn!
Lâm Thiên im lặng một lát mới nói:
- Chỉ ba năm thôi sao?
Dương Diệp khẽ gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy, chỉ ba năm thôi!