Chương 2594: Nỗi nhụ vạn năm, hôm nay xin trả! (2)
Chương 2594: Nỗi nhụ vạn năm, hôm nay xin trả! (2)Chương 2594: Nỗi nhụ vạn năm, hôm nay xin trả! (2)
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, tất cả không trung lập tức chấn động mãnh liệt, dường như muốn đổ nát vậy. Mà long trào cực lớn đã trực tiếp thu về bên trong tâng mây đen. Nhưng bàn tay năng lượng lại không biến mất, mà lấy tốc độ không giảm lao về phía này bên trong tâng mây trên không trung.
Âm!
Ở bên trong tầng mây kia lại truyền đến một tiếng nổ lớn, cơ thể của con rông đen này lập tức chấn động mạnh. Dương Diệp phát hiện trong mắt của con rông đen này có vẻ đau đớn. Tuy nhiên đau đớn này chỉ thoáng cái lại hóa thành dữ tợn, ngay sau đó, một cái đuôi rông cực lớn từ trong tâng mây kia chui ra.
Khi nhìn thấy cái đuôi rông này, sắc mặt Dương Diệp lập tức biến. đôi, cái đuôi rồng này đây những mảnh vảy màu đen, sau khi nó xuất hiện, tất cả không gian bên trong không trung đều bị vặn vẹo, cùng lúc đó, một uy áp cùng khí tức khủng khiếp đập vào mặt, làm cho khí tức của Dương Diệp cứng lại. Dương Diệp vội vàng lại lùi vê phía sau nghìn trượng, sau đó điên cuồng tuôn ra kiếm ý Niết Bàn Cảnh của mình!
Phía xa, sau khi đuôi rông này xuất hiện, nữ tử mùi hơi nhíu mày. Lúc này, con rồng đen này bỗng nhiên phát ra một tiếng gâm tức giận, ngay sau đó, cái đuôi rồng cực lớn kia từ phía chân trời quét ngang về phía nữ tử mù.
Âm!
Đuôi rồng đi qua nơi nào, không gian trực tiếp đổ nát từng tấc, một hố đen không gian rất lớn xuất hiện ở phía chân trời.
Phía xa, nữ tử mù nhíu chặt lông mày, tay phải của nàng hơi xoay tròn, sau đó chưởng hóa thành chỉ, ngón tay ngọc của nàng trực tiếp chọc về phía đuôi rồng. Một tia sáng năng lượng từ trong ngón tay ngọc của nữ tử mù phóng lên cao, tia sáng năng lượng có tốc độ rất nhanh, lập tức lại đánh vào trên đuôi của con rồng đen này.
Âm!
Tia sáng năng lượng ầm âm nghiền nát, đuôi của con rông kia lại chấn động mạnh, vảy rông trên đó trực tiếp rạn nứt ra, máu tươi từ trong tràn ra rơi xuống giống như mưa. Nhưng đuôi rồng này lại không hề dừng lại, mà tốc độ không giảm ướt vê phía nữ tử mù bên dưới.
Lúc này, trong cơ thể của nữ tử mù bỗng nhiên tuôn ra một đường ánh sáng, ngay sau đó, nữ tử mù hóa thành một đường ánh sáng phóng lên cao, lao mạnh vào con rông đen này.
Âm! - Ngaol
Một tiếng nổ lớn cùng một tiếng gào thét đồng thời vang vọng, ở trong ánh mắt của Dương Diệp, đuôi rông giống như bị điện giật rút vê bên trong tâng mây màu đen, mà nữ tử mù hóa thành ánh sáng lấp lánh lại từ phía chân trời rơi xuống, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt Dương Diệp biến đổi, lại muốn ra tay cứu giúp, tuy nhiên đúng lúc này, đường ánh sáng kia đã ngừng lại, rất nhanh, ánh sáng lấp lánh tản đi, nữ tử mù xuất hiện ở trong tâm mắt của Dương Diệp.
Lúc này ngoại trừ vẻ mặt của nữ tử mù hơi tái, ngoài ra không có vấn đề gì đáng lol
Trong lòng Dương Diệp thả lỏng, sau đó chuẩn bị ra tay trợ giúp. Trước đó, hắn không ra tay là vì không biết thực lực của con rồng đen này thế nào. Nếu hắn tùy tiện ra tay, có khả năng không trợ giúp được nàng, trái lại còn tăng thêm phiền phức cho nàng. Bây giờ hắn đã có hiểu biết nhất định đối với thực lực của rồng đen này. Cho dù con rồng đen này mạnh mẽ, nhưng nếu như hắn cộng thêm kiếm linh, vẫn có thể liều mạng.
Vào lúc Dương Diệp chuẩn bị ra tay, giọng nói nữ tử mù bỗng nhiên vang lên ở trong đầu hắn:
- Đây là chuyện riêng của ta, ta tự mình tới giải quyết.
Vừa dứt lời, nữ tử mù bỗng nhiên phóng lên cao. Ngay sau đó, rất nhiều đường ánh sáng xuất hiện, hóa thành từng cột ánh sáng đánh về phía con rồng đen trên không trung.
- Gào!
Trong tâng mây truyền đến tiếng gầm thét giận dữ của con rồng đen, tiếp theo, tất cả tầng mây bỗng nhiên bị khuấy động, rất nhanh, tất cả những tầng mây kia đều hóa thành hư vô, cơ thể của con rồng đen này cuốn lại, trực tiếp lao vê phía nữ tử mù bên dưới.
Khi nhìn thấy bản thể của con rồng đen, Dương Diệp không khỏi toát mồ hôi thay cho nữ tử mù. Con rồng đen này... quá lớn! Hắn đã không biết phải hình dung như thế nào về mức độ khổng lồ của nó nữal
Nó rốt cuộc đã sống bao lâu rồi?
Phía xa, từng tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, rất nhiều tia sáng năng lượng nghiền nát, không chỉ chùm tia sáng, ngay cả không gian cũng đã bị nghiên nát. Lúc này, nơi nữ tử mù cùng rồng đen chiến đấu đã có hố đen không gian. Người bình thường không có cách nào tồn tại quá lâu ở trong hố đen không gian, bởi vì nó vốn có lực cắn nuốt, người bình thường căn bản khó có thể chống đỡ. Nhưng nữ tử mù này cùng rồng đen rõ ràng không phải là người bình thường...
Bởi vì rồng đen cùng nữ tử mù chiến đấu rất quá kịch liệt, Dương Diệp không khỏi lùi lại một bước, lúc này, hắn đã lui gân vạn trượng!
Dương Diệp nhìn chằm chằm vào phía xa, lúc này, vỏ kiếm cổ đã xuất hiện ở trên tay trái của hắn. Ở trong vỏ kiếm cổ là Kiếm Tổ. Cùng lúc đó, huyền khí trong cơ thể hắn cũng điên cuồng vận chuyển. Lúc này hắn đã bước vào tư thế chuẩn bị!
Chỉ cần nữ tử mù có nguy hiểm, hắn sẽ lập tức ra tay trợ giúp!
Cho dù làm vậy sẽ đắc tội con rông đen này, nhưng đừng nói là một con rồng đen, cho dù có mười con rồng đen ở đó, hắn cũng sẽ ra tay. Nữ tử mù không chỉ có là tam tỷ của Minh Nữ, còn có ơn với hắn. Có thể nói, hai lần trước nếu không phải nhờ có nữ tử mù ra tay trợ giúp, sợ rằng hắn đã sớm chết rồi. Cho nên, nếu như nữ tử mù có nguy hiểm, hắn làm sao có thể ngồi yên không màng được?
Dương Diệp nhìn chằm chằm vào phía xa, vỏ kiếm cổ trong tay bắt đầu chấn động mãnh liệt. Đúng lúc này, biến hóa khác thường lại đột nhiên xuất hiện. Một ngón tay cực lớn bỗng nhiên từ phía dưới chui ra với tốc độ rất nhanh, nhanh đến mức Dương Diệp còn chưa kịp phản ứng thì nó đã đánh vào trung tâm mảnh ánh sáng lấp lánh phía xa.
Âm!
Phía xa, tất cả ánh sáng lấp lánh do nữ tử mù phát ra lập tức hóa thành hư vô. Ngay sau đó, nữ tử mù trực tiếp bị ngón tay cực lớn này chấn động đẩy đến ngoài mấy vạn trượng. Rất nhanh, nữ tử mù ngừng lại, ở khóe miệng nàng đã có một tia đỏ sẫm.
- Vạn năm. Nữ tử mù, năm đó ta diệt Kiếm Thần cung, ngươi làm bọ ngựa bắt con ve, lấy đi Tinh Hà Kiếm Đồ, bây giờ đã đến lúc giao ra rồi.
Lúc này, một giọng nói chậm rãi vang lên.