Chương 2603: Giết người có mạo hiểm, cần cẩn thận! (1)
Chương 2603: Giết người có mạo hiểm, cần cẩn thận! (1)Chương 2603: Giết người có mạo hiểm, cần cẩn thận! (1)
Bầu trời sao mênh mông, rất nhiều ngôi sao dày đặc tô điểm, càng lộ ra vẻ thâm thúy đến mê người. Từng điểm sáng từ những ngôi sao trên khoảng không chiếu xuống, phủ lên mặt đất một tầng lụa mỏng trong suốt màu lam.
Lúc này, rất nhiều huyền giả trên đại lục ngẩng đầu nhìn lên bầu trời sao mênh mông, trong sự kích động kèm theo một chút tò mò, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy bầu trời sao.
Hóa ra bầu trời sao đẹp như vậy!
Lúc này, Vô số người đều nghĩ như vậy.
Mà đối với một vài cường giả cảnh giới Hư Giả lại không đơn thuần là tò mò cùng kích động, mà là mừng như điên, còn có cảm giác được giải thoát. Bởi vì đôi với bọn họ, đại lục Minh Ngục chính là một nhà tù chuyên môn giam giữ những Hư Giả bọn họ. Ở đây, cả đời bọn họ cũng không có cách nào thăng cấp, chỉ có thể chờ chết.
Cũng may, bây giờ cấm chế không còn, bọn họ được giải thoát rồi.
Ở đó.
Ba người Dương Diệp im lặng rất lâu, cuối cùng Cùng Kỳ bỗng nhiên nói:
- Ta phải hấp thu năng lượng của con rồng cặn bã kia. Trong khoảng thời gian này ngươi đừng quấy râầy ta, có việc thì tự mình giải quyết đi.
Nói xong, Cùng Kỳ trực tiếp hóa thành một đường ánh sáng tiến vào trước ngực của Dương Diệp.
Dương Diệp:
- Đi theo tal
Lúc này, nữ tử mù bỗng nhiên nói. Nói xong, nàng xoay người đi về phía phía dưới.
Dương Diệp vội vàng đi theo, trong lòng có chút kích động. Vì sao? Bởi vì trước đó hắn nghe được, Tinh Hà Kiếm Đồ này đang ở trên người nàng.
Bảo bối đấy!
Về phần Kiếm Vô Cực nói có gì đều cần phải dựa vào mình, không thể đi đường tắt mà dựa vào vật bên ngoài... Lời kia là nói với Kiếm Hư, hắn, hắn đã lĩnh ngộ Kiếm Vực, làm gì còn cách nói con đường tắt nữa?
Thật ra, vật bên ngoài đối với Dương Diệp cũng là một loại lực lượng, đương nhiên hắn sẽ không dựa vào vật bên ngoài. Hắn cảm thấy có thể lợi dụng vật bên ngoài nâng cao thực lực của chính mình, nhưng không thể dựa vào vật bên ngoài. Mức độ này cần bản thân nắm chắc, chỉ cần nắm chắc được, vật bên ngoài càng nhiều mới càng tốt, nếu như nắm chắc không tốt, vậy sẽ lạc mất chính mình, cuối cùng sẽ lẫn lộn đầu đuôi!
Cho nên, tất cả đều là vấn đề tâm tính!
Dương Diệp theo nữ tử mù đi tới trên tảng đá lớn nơi nàng thường ngồi xếp bằng bên bờ biển. Nữ tử mù nhẹ nhàng phất tay ngọc, rất nhanh, nước biển phía xa bỗng nhiên lùi lại với tốc độ rất nhanh. Không bao lâu, nước biển đã lùi đến ngoài mấy trăm trượng, một mộ phần bằng đá xuất hiện ở trong tâm mắt của Dương Diệp cùng nữ tử mù.
Dương Diệp theo nữ tử mù đi tới trước mộ phần bằng đá kia. Mộ phần này có kích thước bình thường, không có mộ bia, cũng không có gì đặc biệt, chỉ được xây bằng loại đá đơn giản nhất.
Nữ tử mù im lặng rất lâu, sau đó nói:
- Hắn cùng ta là thanh mai trúc mã. Hắn cũng là một tên kiếm tu giống như ngươi, khi đó, hắn một lòng muốn gia nhập Kiếm Thần cung, bởi vì Kiếm Thần cung xem như là Thánh địa kiếm tu của đại lục lúc đó. Tuy nhiên, thiên phú của hắn cũng không tốt, cho nên nhiều lần bị Kiếm Thần cung từ chối. Vì gia nhập Kiếm Thần cung, hắn chỉ có thể khổ luyện. Khi đó, ta vẫn tu luyện cùng hắn. Hắn rất chịu khó, cuối cùng hắn thành công gia nhập Kiếm Thần cung, tuy nhiên chỉ là một đệ tử ký danh.
Dương Diệp liếc nhìn mộ phần bằng đá nhưng không nói gì.
Nữ tử mù giơ tay vén lọn tóc bị gió biển thổi loạn, tiếp tục nói:
- Hắn nói, chờ hắn trở thành đệ tử ngoại môn sẽ trở lại tìm ta, dẫn ta cùng đi tới Kiếm Thần cung.
Nói đến đây, nữ tử mù dừng lại một lát, mới nói tiếp:
- Khi đó ta mới biết được, hắn vẫn muốn gia nhập Kiếm Thần cung không phải là vì mình, mà là vì tal
- Vì ngươi?
Dương Diệp không hiểu.
Nữ tử mù khẽ gật đầu:
- Khi đó ta còn chưa thức tỉnh giác quan, không chỉ kinh mạch bế tắc, cơ thể còn cực kỳ suy yếu, ngay cả người bình thường cũng không bằng. Kiếm Thần cung là thế lực mạnh nhất đại lục, bên trong có rất nhiều linh dược cùng thiên tài địa bảo. Sở dĩ hắn cố gắng muốn gia nhập Kiếm Thần cung như vậy, chính là hy vọng có thể vì ta cầu xin linh dược. Đáng tiếc, hắn không biết, không phải bất kỳ linh dược nào cũng có thể trị hết cơ thể ta.
Dương Diệp im lặng. Nữ tử mù lại nói:
- Ở dưới cố gắng của hắn, hắn thành công gia nhập đệ tử ngoại môn. Bởi vì nghị lực cùng chịu khó của hắn, hắn được một vị trưởng lão Kiếm Thần cung nhìn trúng, đồng thời thu làm đồ đệ, đồng thời cũng hứa với hắn sẽ trị liệu cơ thể cho ta. Nhưng vào lúc này, Kiếm Hư cấu kết với Ma Long đột nhiên phát động đánh lén Kiếm Thần cung.
Nữ tử mù ngừng một hồi, sau đó tiếp tục nói:
- Bởi vì Kiếm Hư nắm giữ trận pháp cùng với thực lực Kiếm Thần cung, bởi vậy, ở dưới liên thủ của Kiếm Hư cùng Ma Long, tất cả cường giả trong Kiếm Thần cung bị bọn họ tàn sát hầu như không còn. Trong đó cũng bao gồm cả hắn...
Khi nữ tử mù nói đến đây, Dương Diệp phát hiện, ở chỗ khóe mắt của nữ tử mù có hai giọt nước mắt tràn ra, màu đỏ tươi!
Im lặng rất lâu, hai hàng máu và nước mắt trên gương mặt nữ tử mù đột nhiên biến mất:
- Gió hơi lớn.
Nói xong, tay ngọc của nàng nhẹ nhàng vung lên. những trận gió thổi trên biển xung quanh lập tức không thể tới gần nàng cùng Dương Diệp nữa.
Dương Diệp im lặng. Nữ tử mù nói:
- Vào giây phút khi biết hắn ra đi, nước mắt của ta cứ chảy, cứ chảy mãi... Cuối cùng ta mù. Sau đó ta thức tỉnh. Cả đời này ta có hai chuyện hối hận nhất. Chuyện thứ nhất là năm đó không có khả năng giúp được đại tỷ cùng nhị tỷ, chuyện thứ hai chính là không làm cho mình sớm mù... Nếu như ta sớm mù thì hắn sẽ không phải chết.
Dương Diệp lắc đầu. Không thể không nói, trong lòng Ma Long cùng Kiếm Hư nhất định sẽ thấy bất bình, cũng bởi vì giết chết một kẻ mà trong mắt bọn họ cho là con kiến hôi, sau đó một người một rồng bị Minh Nữ vây khốn ở nơi này gần vạn năm, cuối cùng còn chết đi... Mà tất cả những điều này đều bởi vì một ngoại môn đệ tử tâm thường.
Giết người có mạo hiểm, cần cẩn thận!
- Ta vây khốn Ma Long, nhưng Kiếm Hư trốn mất. Tuy nhiên ta biết, hắn nhất định sẽ trở lại, bởi vì ta đã cướp Tinh Hà Kiếm Đồ.
Lúc này, nữ tử mù lại nói:
- Theo ta dự đoán, sau khi Ma Long hoàn toàn lành vết thương, hắn sẽ trở vê. Thật ra, ta đã sớm có thể giết chết Ma Long. Nhưng nếu như ta giết Ma Long, Kiếm Hư hắn nhất định sẽ hoàn toàn ẩn nấp. Vì có thể giết chết được cả hai bọn họ, ta chỉ có thể chờ, chờ vết thương của con Ma Long bình phục! - Thật ra, cho dù không có ta với Cùng Kỳ, ngươi cũng có thể thắng được hai người bọn họ, đúng không?
Dương Diệp nói. Từ lúc trước nữ tử mù ra tay đã thấy được, nàng chắc chắn không cố gắng hết sức.
Nữ tử mù im lặng một lát, sau đó nói:
- Ngươi đến làm cho ta có chút bất ngờ.
- Ngươi giúp ta nhiều lần như vậy, hơn nữa lại là Tam tỷ của Minh Nữ, nếu như ta ngồi yên không để ý, vậy còn là người nữa sao?
Dương Diệp nói.