Chương 256: Đánh giết 2
Chương 256: Đánh giết 2Chương 256: Đánh giết 2
Trong quá trình lui về phía sau tay trái, Dương Diệp điểm về phía Hoàng thống lĩnh một cái, một tia kiếm khí màu vàng óng mang theo tiếng xé gió sắc bén bay nhanh về phía trước. Cùng lúc đó, huyền khí tiến vào trong Tật Phong ngoa, thân hình hơi động, mang theo một đạo tàn ảnh mỏng manh bay tới trước người Hoàng thống lĩnh, sau đó rút kiếm chém một cái.
Lần này, Dương Diệp không có nương tay, khi dùng huyền khí màu vàng cùng sức mạnh thân thể gia trì, Tử Linh kiếm trong tay Dương Diệp đi qua chỗ nào, không khí nơi đều bị xé rách, từ đó từng tiếng xé gió sắc bén đâm về phía trước.
Cảm nhận được uy thế bộc phát khủng bố trong công kích của Dương Diệp, Hoàng thống lĩnh kinh hãi, huyền khí trong cơ thể điên cuồng rót vào bên trong ngân thương, khi huyên khí điên cuồng tràn vào, đột nhiên ngân thương bắn ra từng tia sáng màu bạc chói mắt đến cực điểm, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của nhiều người, hắn đâm một kích khủng bố ngăn cản kiếm chiêu đáng sợ của Dương Diệp.
- Âm!
Mũi thương mũi kiếm va chạm, một đạo sóng khí quét qua chung quanh, hai người không ngừng lui về phía sau, mặt đất nứt ra trong nháy mắt, một vết nứt đáng sợ không ngừng lan ra chung quanh. ...
Cổ tay của Dương Diệp hơi động, trường kiếm bỏ qua ngân thương, sau đó đâm thẳng vào ngực của Hoàng thống lĩnh.
Thấy thế, Hoàng thống lĩnh vui vẻ, bởi vì kiếm của thiếu niên trước mắt còn chưa tới ngực hắn sẽ bị ngân thương đâm trúng. Không có do dự, cánh tay của Hoàng thống lĩnh chấn động, ngân thương giống như mãng xà đâm thẳng vào ngực của Dương Diệp.
Dương Diệp mỉm cười châm chọc, tốc độ trường kiếm trong tay không giảm, hơn nữa đâm về phía trước nhanh hơn vài phần.
- Thiếu niên này đang tìm đường chết sao? Hắn không biết một tấc dài một tấc mạnh hay sao?
- Ai, thiếu niên này lúc trước chiến đấu có thể nói là hoàn mỹ, vì sao hắn lại làm ra hành động ngu xuẩn như thế, lẽ nào hắn quá muốn chiến thắng? Cũng phải, nếu như hắn có thể đánh bại cường giả Vương Giả cảnh trước mặt, khi đó hắn chắc chắn dương danh đế đô, thậm chí là Nam vực!
- Lúc trước nhìn hắn chiến đấu, hắn không phải kẻ ngu xuẩn lổ mãng, lẽ nào hắn có hậu chiêu hay sao?
Trong ánh mắt kinh ngạc cùng tiếc hận của mọi người, trong tay ngân thương Hoàng thống lĩnh đâm vào ngực của Dương Diệp, vào thời khắc hắn định đâm vào ngực của Dương Diệp, trên mặt Hoàng thống lĩnh đang nở nụ cười cũng đông cứng lại, bởi vì hắn phát hiện ngân thương trong tay hắn khó tiến thêm một tấc. . .
Bỗng nhiên, Hoàng thống lĩnh mở to mắt nhìn, chỉ thấy chuôi Tử Linh kiếm của Dương Diệp đã đâm xuyên qua ngực của hắn, ngực của hắn chảy máu tươi như suối...
Tất cả mọi người trong sân ngây người như hóa đá, không biết tại sao như vậy... .
- Ngớ ngẩn, ta mặc huyền giáp!
Dương Diệp rút trường kiếm về, hắn lãnh đạm nói một câu. Đương nhiên hắn không ngốc nói thân thể của mình còn mạnh hơn Huyền thú Vương giai.
Nghe được Dương Diệp nói thế, mọi người xung quanh đã tỉnh ngộ, hóa ra là mặc huyền giáp.
Nhưng trong mắt của Hoàng thống lĩnh vẫn còn khiếp sợ cùng khó có thể tin nổi, hắn trê môi một cái, dường như hắn muốn nói cái gì đó, thế nhưng đáng tiếc, Dương Diệp không cho hắn cơ hội này, cổ tay hắn hơi động, trường kiếm của hắn vặn ngang một cái, một luồng máu tươi phun ra ngoài. ..
Đột nhiên, Dương Diệp hơi cau mày, hắn quay đầu nhìn vào trong thành, lúc này, một bóng người từ xa lao nhanh vê hướng này, nhìn thấy người đến, Dương Diệp nắm chặt Tử Linh kiếm trong tay.
Bởi vì người đến là cường giả Linh Giả cảnh, hơn nữa còn là người của Đại Tần đế quốc.
Dương Diệp cảm giác tay phải ấm áp, cúi đầu nhìn xuống, một cánh tay ngọc đang nắm chặc tay của hắn, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thanh Hồng đang nhìn hắn, trong mắt tràn đầy kiên định.
Dương Diệp cảm thấy nội tâm ấm áp, hắn mỉm cười biểu thị không có gì.
Dương Diệp không phải một kẻ ngu xuẩn, cũng không phải một người ngu xuẩn làm việc bất chấp hậu quả. Hắn sở dĩ dám giết người hộ vệ đội hoàng gia của Đại Tần đế quốc ở giữa đường, hắn vẫn có dựa dẫm. Dựa dẫm của hắn chính là sư phụ tiện nghỉ kia, có người sư phụ kia ở đây, tăng thêm đứng về phía Đại Tân đế quốc, nói vậy Hoàng thống lĩnh chết cũng chỉ chết vô ích. . .
Người đến nhìn thấyHoàng thống lĩnh chết không nhắm mắt, hai mắt hắn biến thành đỏ đậm, sắc mặt dữ tợn đến đáng sợ, sau đó hắn nhìn về phía Dương Diệp, điên cuông nói:
- Ngươi đáng chết!
Vừa dứt lời, thân hình hắn hơi động, trong nháy mắt hắn đã đi tới trước Dương Diệp, sau đó hắn xuất chưởng đánh vào thiên linh cái của Dương Diệp...