Chương 2618: Chuyện của nàng, ta tới gánh vác! (2)
Chương 2618: Chuyện của nàng, ta tới gánh vác! (2)Chương 2618: Chuyện của nàng, ta tới gánh vác! (2)
- Chuyện của nàng, ta sẽ tới gánh vác!
Phần Thương Viêm ngẩn người, sau đó buột miệng nói ra:
- Ngươi không tự...
Hắn vốn muốn nói Dương Diệp không biết tự lượng sức mình, nhưng nói đến đây, hắn đột nhiên ngừng lại, lúc này, linh hôn của hắn còn ở trên người của Dương Diệp, Dương Diệp vừa nhìn đã biết là một người không bình thường. Nếu chẳng may chọc giận Dương Diệp, Dương Diệp cho nổ linh hồn hắn...
Dương Diệp tất nhiên biết ý nghĩ của Phân Thương Viêm, tuy nhiên hắn không quan tâm. Hắn quan sát Phần Thương Viêm, sau đó nói:
- Ngươi làm sao có thể biến thành nô lệ?
Phần Thương Viêm nói:
- Khi ta đi tới tinh vực Minh Ngục gặp phải người của Tà Vân Giáo, sau đó bị bọn họ bắt.
- Tà Vân Giáo?
Dương Diệp nhíu mày:
- Tỉnh vực nào vậy? Phần Thương Viêm lắc đầu:
- Đây là một tổ chức, không thuộc về bất kỳ một tinh vực nào, bọn họ chuyên môn bắt các loại yêu thú, Linh Vương, còn có cường giả nhân loại, thậm chí ngay cả Ma tộc, thú tộc... Nói chung, cái gì bọn họ cũng bắt, sau đó bán lấy tiên. Rất nhiều thế lực đều rất đau đầu về tổ chức này, muốn diệt trừ tổ chức này, nhưng bọn họ rất thần bí, vừa không có địa phương cố định, cho nên đừng nói diệt trừ, cho dù bọn họ có bao nhiêu người, có bao nhiêu cường giả cũng không ai biết.
Nói đến đây, Phân Thương Viêm liếc nhìn Dương Diệp, nói:
- Nếu như ngươi gặp phải tổ chức này, cố gắng chạy càng xa càng tốt. Cường giả bên trong tổ chức này có thực lực xa hơn ngươi tưởng tượng nhiều. Cho dù là tinh vực Thiên Ma cũng không dám trêu chọc tổ chức này.
Tà Vân Giáo!
Dương Diệp lắc đầu, sau đó nói:
- Từ bây giờ, ngươi liền đi theo ta, nghe mệnh lệnh của ta, hiểu rõ2
- Ta muốn trở về, bây giờ tinh vực Thiên Vân rất thiếu người!
Phần Thương Viêm nói.
- Bây giờ ngươi có đi vê cũng không làm được chuyện gì! Dương Diệp nói:
- Hôm nào ta dẫn ngươi cùng trở lại.
- Ngươi thật sự muốn đi tới tinh vực Thiên Vân sao?
Phần Thương Viêm trầm giọng nói.
Dương Diệp nói:
- Tất nhiên.
- Thứ lỗi cho ta nói thẳng, ngươi đi cũng chỉ là chịu chết thôi!
Phần Thương Viêm nói.
Dương Diệp nói:
- Chịu chết cũng phải đi.
Phần Thương Viêm còn muốn nói điều gì, lúc này, Dương Diệp đã khoát tay áo, nói:
- Không cần nói nhiều. Ta bảo ngươu đi theo thì ngươi đi theo là được.
Phần Thương Viêm liếc nhìn Dương Diệp và không nói nữa.
Dương Diệp cũng không để ý tới Phần Thương Viêm, mà quay đầu lại nhìn vê phía thạch đài. Lúc này, ở đó đã bán đấu giá mười mấy món đồ, có huyền kỹ, cũng có huyền bảo, thiên tài địa bảo cũng có, đều là thứ không tâm thường, có mấy cái bảo vật còn đấu giá đến hơn vạn Tiên Tinh thạch. Tiên không tiêu ít!
Ở đây, lần đầu tiên Dương Diệp cảm giác mình thật nghèo!
Sau khi xem một hồi, từng bảo vật được đưa lên đều thật sự không tệ, có mấy cái huyền bảo mà chính hắn cũng có chút động tâm, nhưng quá đắt! Cuối cùng, Dương Diệp quyết định rời đi, mắt không thấy, tâm không phiền.
Vào lúc ba người Dương Diệp chuẩn bị rời đi, Thính Vũ bỗng nhiên nói:
- Các vị, bán đấu giá tiếp theo là một món huyền kỹ, tên là Tinh Thần Hộ Thể Thuật, Nguyên Giai hạ phẩm...
Nghe được này, Dương Diệp bỗng nhiên dừng bước, xoay người nhìn về phía tòa thạch đài, trong mắt có phần niêm vui bất ngời
Tinh Thần Hộ Thể Thuật!
Hắn tu luyện qua Tinh Thần Hộ Thể Thuật, tuy nhiên đó cũng không phải là Tinh Thần Hộ Thể Thuật hoàn chỉnh. Theo như lời của viện trưởng của thư viện Bạch Lộc Tiêu Biệt Ly, Tinh Thân Hộ Thể Thuật này là do cường giả thư viện Bạch Lộc năm đó ngẫu nhiên đoạt được ở vực ngoại, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà chỉ có bản thiếu, mặc dù chỉ là bản thiếu nhưng đã rất nghịch thiên!
Tuy nhiên, lấy thực lực của hắn bây giờ thì bản thiếu Tinh Thần Hộ Thể Thuật đã không có tác dụng gì nữa. Bởi vì bây giờ thân thể của hắn đã vượt xa bản thiếu của Tinh Thần Hộ Thể Thuật này.
Ánh mắt Dương Diệp rơi vào trên thân Thính Vũ, lẳng lặng nghe.
Phía xa, Thính Vũ nhìn lướt qua xung quanh, cười giải thích:
- Các vị, này Tinh Thần Hộ Thể Thuật là Nguyên Giai, nếu như tập luyện được nó, cho dù là Bán Thần sợ rằng cũng khó có thể phá vỡ được phòng ngự của ngươi. Giá quy định năm nghìn Tiên Tinh thạch, mỗi lần kêu giá không được thấp hơn một nghìn Tiên Tinh thạch!
- Thính Vũ cô nương, hình như chỉ người có thể tu luyện lực ngôi sao mới tu luyện được Tinh Thần Hộ Thể Thuật này thì phải!
Đúng lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên ở trong không trung.
Nghe vậy, Thính Vũ thoáng biến sắc, sau đó nàng liếc nhìn phía phòng bao riêng của Dương Diệp, ánh mắt lạnh lùng. Nàng tất nhiên biết chỉ người có thể tu luyện lực ngôi sao mới có thể tu luyện Tinh Thần Hộ Thể Thuật này, nhưng trên đời này, ngoại trừ người đại lục Ngôi Sao ra, cơ bản không có người nào tu luyện lực ngôi sao. Nói cách khác, trừ khi là tu luyện lực ngôi sao, nếu không Tinh Thần Hộ Thể Thuật đối với huyền giả bình thường sẽ rất kém, thậm chí ngay cả kém cũng không bằng!
Ban đầu mọi người không biết, nhất định sẽ tranh mua Tinh Thần Hộ Thể Thuật, nhưng bây giờ mọi người đã biết, chắc chắn không có người nào kêu giá nữa.
Quả nhiên, khi biết chỉ có lực ngôi sao mới có thể tu luyện sau, ở đó không có người nào kêu giá cả.
Thính Vũ lạnh lùng liếc nhìn vị trí phòng bao riêng của Dương Diệp, sau đó đang muốn nói. Đúng lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên ở trong không trung:
- Sáu nghìn Tiên Tinh thạch!
Vừa dứt lời, ánh mắt Thính Vũ lại nhìn về phía vị trí phòng của ba người Dương Diệp, bởi vì âm thanh là từ trong này truyên đi.
Ở đó im lặng rất lâu, vẫn không có người kêu giá.
Mặc dù bảo vật Nguyên Giai tốt, nhưng nếu như không thể tu luyện, có được cũng có ích lợi gì? Sáu nghìn Tiên Tinh thạch không phải là một con số nhỏ.
Qua vài hơi thở vẫn không có người nào kêu giá.
Lúc này, trong gian phòng Dương Diệp nói:
- Thính Vũ cô nương, thứ này có phải đã thuộc về ta hay không?
Thính Vũ nhìn vị trí của Dương Diệp một lát, sau đó cười nói:
- Đương nhiên!
Rất nhanh, Tinh Thần Hộ Thể Thuật được đưa đến gian phòng của Dương Diệp, chỉ có điều lần này là Thính Vũ tự mình đưa tới. Thính Vũ đưa một cái quyển trục tới trước mặt Dương Diệp, cười nói: - Chúc mừng, Dương minh chủI Nghe vậy, hai mắt Dương Diệp lập tức hơi nheo lại.