Chương 2682: Đi phó ước! (2)
Chương 2682: Đi phó ước! (2)Chương 2682: Đi phó ước! (2)
Nhưng Dương Diệp cũng quá mệt mỏi.
Hắn gánh rất nhiều trách nhiệm.
Thời gian từng điểm từng điểm trôi qua, ở dưới Hồng Mông tử khí chữa trị, thân thể Dương Diệp khôi phục cực nhanh, không đến một ngày đã triệt để khôi phục.
Thân thể khôi phục, Dương Diệp bắt đầu luyện hóa Bổ Thiên Thạch.
Trong quá trình này, ngược lại không có gặp được vấn đề gì. Rất nhanh, Bổ Thiên Thạch hoàn toàn bị hắn luyện hóa, cùng tâm thần hắn thành lập liên hệ. Sau khi bị luyện hóa, Bổ Thiên Thạch chiếm giữ ở bên cạnh Hồng Mông tháp.
Đan điền thứ hail
Đã có Bổ Thiên Thạch, về sau hắn ở phương diện huyền khí, không cần quá túng quấn rồi.
Sau khi luyện hóa Bổ Thiên Thạch, Dương Diệp cùng Hiểu Vũ Tịch đi ra Hồng Mông tháp.
Trên không Bạch Lộ giới.
Lúc này bởi vì đám người Tiêu Biệt Ly rút lui, Bạch Lộc Thư Viện lộ ra cực kỳ quạnh quẽ. - Những người bình thường này...
Ánh mắt Hiểu Vũ Tịch đã rơi vào trên Bạch Lộ thành. Ở trong Bạch Lộ thành, còn có rất nhiều huyền giả bình thường.
Dương Diệp nói:
- Liên minh Thủ Hộ Giả sẽ không xuất thủ với bọn họ, trái lại, nếu như chúng ta tiếp tục lưu lại đây, bọn hắn mới gặp nguy hiểm. Kỳ thật, hiện tại đối với bọn họ mà nói, cũng chưa hẳn không phải một cơ hội.
- Cơ hội?
Hiểu Vũ Tịch khó hiểu.
Dương Diệp nhẹ gật đầu nói:
- Đại bộ phận thế lực của Linh giới đã bị ta diệt không sai biệt lắm, hiện tại Linh giới, bách phế đãi hưng (*). Nếu như không phải vì liên minh Thủ Hộ Giả, ta ngược lại nguyện ý ở tại chỗ này phát triển. Nhưng đây là địa bàn của liên minh Thủ Hộ Giả, chúng ta ở lại đây, chỉ biết hại bọn hắn. Hơn nữa bây giờ ta còn có chuyện càng trọng yếu phải làm, cho nên không thể lo lắng quá nhiều.
Hiểu Vũ Tịch khẽ gật đầu nói:
- Hiện tại chúng ta đi đâu?
- Đi gặp một người, sau đó rời Linh giới. Dương Diệp nói xong, giữ chặt tay Hiểu Vũ Tịch, trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Vân Minh Thương Hội.
Dương Diệp mang theo Hiểu Vũ Tịch đi tới Vân Minh Thương Hội, người hắn muốn gặp là Bạch Tương Dao. Nữ nhân này lúc trước mạo hiểm thật lớn cho hắn Hư Vân Hạm, chuyện này hắn tự nhiên không thể quên, hơn nữa đối phương còn giúp hắn nhiều lân, lần này tới, tự nhiên là trả nhân tình.
Trong đại điện, ánh mắt Bạch Tương Dao rơi vào trên người Dương Diệp, nhìn xem Dương Diệp, trong mắt Bạch Tương Dao có một tia phức tạp. Dương Diệp phát triển quá nhanh. Mấy năm trước, hắn ở Linh giới còn bị đuổi giết, mà bây giờ, vừa về liền trực tiếp dùng tư thái vô địch quét ngang toàn bộ Linh giới.
Cái tốc độ phát triển này, quá nhanh!
- Bạch cô nương, đã lâu không gặp!
Dương Diệp cười nói.
Đối với cô gái trước mắt, trong lòng của hắn cực kỳ cảm kích, đối với người đã giúp hắn, hắn đều cảm kích, sẽ không quên.
Ánh mắt Bạch Tương Dao nhìn thoáng qua Hiểu Vũ Tịch, sau đó cười nói:
- Vài năm không gặp, ngươi đã phát triển đến loại tình trạng này, nguwoi quả thật là có chút đả kích người.
Dương Diệp cười cười, sau đó tay phải vung lên, một nạp giới rơi vào trước mặt Bạch Tương Dao.
Bạch Tương Dao nhìn Dương Diệp một cái, sau đó tiếp nhận nạp giới, nhìn lướt qua, nàng ngẩng đầu nhìn Dương Diệp, kinh ngạc nói:
- Đế Vân hạm?
Dương Diệp nhẹ gật đầu, trong nạp giới chính là hai chiếc Đế Vân hạm hắn ở Minh Ngục đại lục thu hoạch được. Hiện tại hắn đã có Hư Vân Hạm, tự nhiên không cần Đế Vân hạm.
- Đây không phải Đế Vân hạm bình thường, so với lúc đầu ta cho ngươi mượn thì tốt hơn rất nhiều!
Bạch Tương Dao nói.
Dương Diệp cười nói:
- Lúc trước tìm ngươi mượn một chiếc, nhưng cuối cùng bởi vì một ít nguyên nhân, không có thể kịp thời trả lại cho ngươi, đối với việc này, thật sự là xin lỗi, hai chiếc Đế Vân hạm này xem như xin lỗi.
Bạch Tương Dao trâm ngâm mấy tức, sau đó nhẹ gật đầu, thu nạp giới vào, nàng rất rõ ràng, dùng thực lực của Dương Diệp bây giờ, Đế Vân hạm với hắn mà nói đã không có tác dụng gì. Lúc này Dương Diệp lại nói:
- Bạch cô nương, ta ở Minh Ngục Tinh Vực có một trung thế giới, chỗ đó cấm chế vừa bài trừ, đang khôi phục nguyên khí, ngươi có hứng thú đi vào trong đó khai mở thương hội hay không?
Một thế giới cần phồn vinh, chỉ dựa vào Kiếm Minh phát triển là khẳng định không đủ, hắn cần hấp dẫn càng nhiều người nữa đi vào Minh Ngục đại lục, tốt nhất là biến Minh Ngục đại lục thành như Tinh Không Chi Thành. Có thể tưởng tượng, Tinh Không Chi Thành hàng năm lợi nhuận kinh khủng đến cỡ nào!
- Trung thế giới?
Bạch Tương Dao kinh ngạc nói:
- Ngươi nắm giữ một trung thế giới?
Dương Diệp nói:
- Hiện tại chưa tính như vậy. Hiện tại chỉ có thể coi là một tiểu thế giới, bất quá về sau sẽ từ từ khôi phục.
Bạch Tương Dao nhìn Dương Diệp thật sâu, sau đó nói:
- Ta tự nhiên nguyện ý đi.
Cái này đối với nàng mà nói, là một thiên đại chuyện tốt, nàng tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Dương Diệp nhẹ gật đầu nói: - Bất quá có một điểm, đó chính là thương hội của ngươi, nhất định phải là ngươi đi, nếu như là người khác, ngươi nói cho bọn hắn biết, nếu như không phải ngươi đi, những người khác cũng không cân đi vô ích.
- Đa tại
Bạch Tương Dao nói.
Dương Diệp nói như thế, nàng ở trong hội thành duy nhất, địa vị tự nhiên sẽ đề cao không biết bao nhiêu.
- Khách khít
Dương Diệp cười nói:
- Sau khi đi Minh Ngục đại lục, nếu Bạch cô nương có gì cần, hoặc cần gì trợ giúp, có thể đi tìm Minh Ngục đại lục Kiếm Minh Vân Bán Thanh. Ân, cho dù là Bạch cô nương có chuyện tư nhân cần giải quyết, cũng có thể tìm ta, trong đủ khả năng, nhất định sẽ không cự tuyệt.
- Vậy về sau ngươi là chỗ dựa của ta rồi!
Bạch Tương Dao cười nói.
Dương Diệp cười cười, sau đó nói:
- Bạch cô nương, về sau chúng ta ở Minh Ngục đại lục gặp, cáo từ. Nói xong, Dương Diệp không dừng lại, nắm tay Hiểu Vũ Tịch biến mất.
Trong đại điện, Bạch Tương Dao nhìn phía chân trời, trâm mặc.
- Bây giờ chúng ta đi nơi nào?
Phía chân trời, Hiểu Vũ Tịch hỏi.
- Đi phó ước.