Chương 2820: Người tốt, làm không được? (2)
Chương 2820: Người tốt, làm không được? (2)Chương 2820: Người tốt, làm không được? (2)
Oanh oanh oanh...
Bên ngoài, truyên tới từng tiếng vang lớn, kỳ thật tiếng vang lớn này đều bởi vì chùm tia sáng oanh ở trên quan tài bằng băng tạo thành, nhưng Dương Diệp nằm ở trong quan tài một chút cảm giác cũng không đến, chỉ có hắn tinh tế cảm thụ, mới có thể cảm nhận được một chút chấn động.
Này một khắc, Dương Diệp cảm thấy, cái gì Thiên Ma bá thể, ở trước mặt quan tài đá đều là cặn bã. Duy nhất tương đối đáng tiếc chính là, bây giờ lực lượng của hắn không đủ, còn không thể động quan tài đá, bằng không thì vê sau cùng người giao thủ, một quan tài xuống dưới, tuyệt đối nện dẹp đối phương!
Này tuyệt đối là lợi khí nện người!
Qua không sai biệt lắm một khắc, Dương Diệp lại từ trong quan tài bò ra, lúc này vòng tròn phù văn so với trước càng thêm mờ nhạt.
Nhìn thấy một màn này, trong nội tâm Dương Diệp vui vẻ, hắn biết rõ, linh khí trong trận pháp này khẳng định sắp hết!
Tiếp tục!
Dương Diệp lần nữa phát ra một đạo kiếm khí... Cứ như vậy, khoảng chừng qua nửa giờ, khi Dương Diệp lần nữa phát ra một đạo kiếm khí, kiếm khí oanh lên vòng tròn phù văn, ở dưới nhìn Dương Diệp chăm chú, cả vách núi run rẩy kịch liệt, mặc dù những vòng tròn phù văn kia y nguyên còn tôn tại, nhưng lại không có bất kỳ phản ứng.
Dương Diệp biết rõ, linh khí trong phù trận đã tiêu hết sạch. Lúc này những người treo lơ lửng ở trên vách đá kia đột nhiên rơi xuống. Không cần nói, là nữ tử thần bí kia xuất thủ.
Dương Diệp đánh giá những người kia, những người này có chút không giống người bình thường, ngoại trừ cách ăn mặc, còn có đặc thù bên ngoài, hắn cũng không cách nào xác thực bày tỏ ở đâu không giống, dù sao những người này cho hắn cảm giác không phải người bình thường.
Dương Diệp không có nhìn nhiêu, hắn xoay người rời đi.
Người đã cứu được, hắn cũng không muốn đi tham gia sự tình khác, bây giờ vội vã rời đi.
Đối với hắn mà nói, nhiêu một chuyện, không bằng bớt một chuyện!
Mà thời điểm hắn muốn rời khỏi thôn, cánh tay kia đột nhiên lại xuất hiện ở trên vai của hắn.
Dương Diệp dừng bước, cười khổ nói: - Đại tỷ, người ta đã cứu được. Ngươi còn muốn ta làm cái gì?
Tay nữ tử chuyển qua sau lưng của hắn, sau đó bắt đầu viết chữ.
Chỉ có một chữ: cứu.
- Ta không phải đã cứu được sao?
Dương Diệp nói.
Nữ tử lại bắt đầu viết chữ, nhưng vẫn là chữ: cứu!
Viết xong, nữ tử bắt lấy bả vai Dương Diệp kéo đi...
Rất nhanh, Dương Diệp lại tới vị trí vừa rồi. Lúc này hắn hiểu được ý tứ của nữ tử. Những người này đêu nằm trên mặt đất, mặc dù còn thở, nhưng không có tỉnh.
Nữ nhân này là muốn hắn cứu tỉnh những người kial
Dương Diệp nghĩ nghĩ, sau đó nói:
- Ta có thể thử một lần, nhưng ta không chắc chắn nhất định có thể cứu tỉnh bọn hắn. Nếu như không cứu được, ngươi đừng có kéo ta...
Tay nữ tử nhẹ nhàng võ bờ vai của hắn, giống như cổ vũ.
Dương Diệp gật đầu, sau đó đến trước mặt một tiểu nữ hài, tay phải hắn đặt ở trên đầu tiểu nữ hài, ngay lập tức, Hồng Mông tử khí trong thân thể chậm rãi xâm nhập đại não của đối phương. Hắn không biết những người này làm sao. Nhưng hắn biết rõ, nếu như Hồng Mông tử khí cũng không cách nào để những người này thanh tỉnh, như vậy những người này căn bản là không cứu được!
Bất quá cũng may, qua không sai biệt lắm mười tức, lông mi của tiểu nữ hài đột nhiên chuyển động, nhìn thấy một màn này, Dương Diệp vội vàng tăng lớn Hồng Mông tử khí, rất nhanh, tiểu nữ hài mở mắt.
Tiểu nữ hài nhìn vê phía Dương Diệp, cuối cùng nàng đột nhiên thò tay nắm tay Dương Diệp, lên tiếng nói:
- Ca ca...
Ca cai
Nghe hai chữ này, trong nội tâm Dương Diệp ấm áp, một khắc này, hắn nghĩ tới Tiểu Dao. Dương Diệp mỉm cười nói:
- Không sao rồi.
Tiểu nữ hài gắt gao bắt lấy tay Dương Diệp, sợ hắn rời khỏi.
An ủi tiểu nữ hài một hồi, Dương Diệp bắt đầu trị liệu cho những người khác.
Như vậy, qua nửa canh giờ, tất cả mọi người đã thanh tỉnh.
trước mặt Dương Diệp, là một lão đầu râu dài, lão đầu nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó nói: - Ngươi là nhân loại!
Dương Diệp nhìn thoáng qua lão đầu nói:
- Đừng nói các ngươi không phải nha?
Lão đầu lắc đầu nói:
- Đương nhiên không phải.
- Vậy ngươi là cái gì?
Dương Diệp hiếu kỳ hỏi.
Lão đầu không có trả lời, hắn nhìn Dương Diệp rất lâu, đột nhiên tay hắn đặt lên bờ vai Dương Diệp, tốc độ nhanh chóng, Dương Diệp cũng không phản ứng kịp.
Khi tay lão đầu đè ở trên bờ vai Dương Diệp, Dương Diệp nhất thời cảm giác một cổ lực lượng thần bí trùng kích về phía đại não của hắn, ngay lập tức đầu trâm xuống, cả người hôn mê.
Người tốt, làm không được ahl
Này là ý niệm cuối cùng của Dương Diệp.