Chương 2822: Linh tộc! (2)
Chương 2822: Linh tộc! (2)Chương 2822: Linh tộc! (2)
Lão đầu cười cười nói:
- Nếu như muốn lấy, trước kia đã lấy rồi.
- Ta cũng không quá cần nó!
Dương Diệp cười nói.
- Thọ mệnh của ngươi tựa hồ.
Lúc này lão đầu đột nhiên nói.
Dương Diệp gật đầu:
- Lần này đến Hung Vực, là đi U Ám Sâm Lâm tìm Sinh Mệnh Chi Thủy.
- Ngươi muốn đi U Ám Sâm Lâm!
Lão đầu nhíu mày nói.
- Như thế nào?
Dương Diệp nói.
Lão đầu trâm mặc một hồi lâu, sau đó mới nói:
- Tiểu tử, nói thật, dùng tlhực lực của ngươi, có thể đi đến chỗ này, thật sự đã là kỳ tích.
- Tiền bối, Hung Vực này rốt cuộc là tôn tại như thế nào? Vì cái gì các ngươi không ởđi ra ngoài?
Dương Diệp hỏi.
Đối với Hung Vực, hắn thật sự hiếu kỳ. Chỗ này, thật sự quá quỷ dị.
Lão đầu lắc đầu.
- Tham lam, là nguồn gốc của tội lỗi. Này là chúng ta đáng bị, chỉ là đáng thương mấy ktiểu gia hỏa, phải chịu tội với chúng ta.
Nói xong, hắn nhìn vê phía Dương Diệp.
- Ta không thể cho ngươi biết quá nhiều, bởi vì cái kia đối với ngươi không có chỗ tốt gì. Ngươi muốn đi U Ám Sâm Lâm, ngươi có thể đi đến chỗ này, muốn tới đó hắn sẽ không quá khó. Chỉ là ngươi nhất thiết phải nhớ kỹ một điểm!
Nói đến đây, thân sắc lão đầu vô cùng ngưng trọng.
- Không được qua Hoàng Tuyên.
- Vì cái gì?
Dương Diệp nhíu mày. Hoàng Tuyền này, hắn không chỉ một lần nghe được. Trước kia trên đường gặp được trung niên cũng cảnh cáo hắn, không được qua Hoàng Tuyền. Bên kia Hoàng Tuyền đến tột cùng là cái gì? Khủng bố như thế?
- Bởi vì ngươi vào sẽ chết! Lão đầu trâm giọng nói:
- Người lúc đó phong ấn chúng ta kia, dùng thực lực của hắn, cũng không dám tiến vào Hoàng Tuyền.
Dương Diệp:
- Bên trong, thật không phải là ngươi có thể vào
Lão đầu trâm giọng nói:
- Nhất thiết không thể vì hiếu kỳ mà vào, như vậy sẽ khiến ngươi chết!
- Bên trong đến tột cùng có cái gì?
Dương Diệp trâm giọng nói.
- Ta cũng không biết!
Lão giả lắc đầu.
- Chỉ biết, rất nhiều rất nhiều người ta cảm thấy cực kỳ cường đại đi vào, sau đó không có đi ra. Mà ngươi so với bọn hắn, yếu hơn nhiều lắm. Đừng nói bọn hắn, ngươi ngay cả ta cũng không thắng được!
Khuôn mặt Dương Diệp tràn đầy hắc tuyến, nói chuyện cần trắng ra như vậy sao!
Lúc này lão đầu do dự thoáng một phát, sau đó nói:
- Tiểu tử, theo đạo lý mà nói, ngươi đã cứu tất cả mọi người chúng ta, chúng ta nên cám ơn ngươi, nhưng thật là trong túi hổ thẹn...
- Nếu không các ngươi giúp ta đi U Ám Sâm Lâm?
Dương Diệp vội vàng nói:
- Giúp ta lấy tới Sinh Mệnh Chi Thủy, như thế nào?
Biểu lộ của lão đầu cứng đờ, hắn nguyên bản nghĩ Dương Diệp sẽ nói: không có gì, chỉ là chuyện nhỏ... Nhưng hắn không nghĩ đến Dương Diệp sẽ nói như vậy...
Do dự một chút, lão giả lắc đầu nói:
- Không được, sắc mặt ngươi đừng khó coi như vậy, lão phu là vì tốt cho ngươi.
- Có ý tứ gì?
Dương Diệp hỏi.
Lão đầu nói:
- Chỗ này, tất cả mọi người đều có địa bàn riêng, nếu như chúng ta rời khỏi địa bàn của mình, chẳng khác nào phá hỏng quy củ, nói như thế này, chỉ cần chúng ta rời khỏi đây, chẳng khác nào là tiến vào địa bàn người khác, chỉ cần tiến vào địa bàn người khác, lấy được là đối phương điên cuồng công kích! Chúng ta theo ngươi đi U Ám Sâm Lâm, liền ý nghĩa chúng ta phải từ chỗ này, một mực đánh tới U Ám Sâm Lâm. Mà nếu như chỉ một mình ngươi, ta tin tưởng sẽ đơn giản hơn một ít!
Dương Diệp gật đầu, hắn không có cảm thấy lão đầu là kiếm cớ, bởi vì hắn đã lĩnh giáo qua Yêu thú ở chỗ này biến thái rồi. Chỉ cần ngươi tiến vào địa bàn của bọn hắn, bọn hắn sẽ không quản nguyên nhân gì, ngay lập tức đánh với ngươi!
Cho nên, như lão đầu này nói, bọn hắn thật một đoàn người đi qua, ngược lại sẽ xấu chuyện, bởi vì mục tiêu quá lớn.
Kỳ thật hắn vừa mới nói, cũng chỉ là nói giỡn. Bởi vì Linh tộc không nợ hắn cái gì. Mặc dù hắn cứu người ta, nhưng người ta cũng cho hắn thù lao, thù lao này không nhẹ. Nói tóm lại, song phương ai cũng không nợ ai.
Lúc này lão đầu nói:
- Nếu như ngươi lấy được Sinh Mệnh Chi Thủy, có thể trở vê chỗ này một chuyến hay không?
- Làm cái gì?
Dương Diệp hỏi.
- Có chút việc nhỏ cân ngươi giúp!
Lão đầu cười nói:
- Chuyện rất nhỏ, đương nhiên cũng có chỗ tốt.
Dương Diệp nghĩ nghĩ, sau đó nói: - Được!
Dáng tươi cười của lão đầu càng tăng lên, cổ tay hắn khẽ động, một hạt châu lớn cỡ ngón cái xuất hiện, hắn đưa hạt châu tới trước mặt Dương Diệp nói:
- Năng Lượng Châu, có thể duy nhất một lần bổ đầy linh khí trong đan điền ngươi, đối với ngươi hẳn có trợ giúp!
Con mắt Dương Diệp sáng ngời, vội vàng tiếp lấy hạt châu, sau đó nói:
- Còn có không? Cho thêm vài viên al
Khóe miệng lão đầu co lại, sau đó bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói.
- Vật này rất trân quý a. Tạm thời không có rồi. Bất quá nếu như ngươi về, ta có thể cho ngươi nhiều một ít!
- Tốt, ta nhất định sẽ về!
Dương Diệp vội vàng gật đầu nói.
Lão đầu: