Chương 2848: Một tia u hồn! (2)
Chương 2848: Một tia u hồn! (2)Chương 2848: Một tia u hồn! (2)
- Ta bóp nát cái đồ chơi kia của ngươi.
Nghe vậy, Dương Diệp lập tức cảm giác hạ thể mát lạnh, nữ nhân này thật bạo lực!
Lúc này, nữ tử quay người nhìn vê phía ngoài cửa nói:
- Để cho nàng buông chấp niệm, ta có thể không giết người...
- Vậy có thể đưa ta đi ra ngoài hay không? Tốt nhất là trực tiếp đưa ta. đến U Ám Sâm Lâm.
Dương Diệp vội vàng nói.
- Đi ra ngoài?
Nữ tử quay người nhìn về phía Dương Diệp, khóe miệng mang theo vẻ mia mai.
- Ngươi vào đây, còn muốn đi ra ngoài?
- Có ý tứ gì?
Dương Diệp nhíu mày:
- Tiến vào thì không thể đi ra ngoài rồi? Ngươi cũng đừng làm ta SỢ.
- Dọa ngươi? Nữ tử hừ lạnh một tiếng.
- Nơi đây tự thành không gian, chỉ có thể vào, không thể ra. Bất luận kẻ nào tiến vào, tràng cảnh đều biến ảo, ngươi bây giờ còn có thể tìm được đường trở về, ta coi như ngươi lợi hại...
Tràng cảnh biến ảo?
Dương Diệp ngẩn người, sau đó nói:
- Tiêu Dao Tử! Hắn không phải đi vào, sau đó lại đi ra ngoài ư?
Nữ tử nhíu mày.
- Tiêu Dao Tử, ngươi nhận thức người nọ?
Nói đến đây, nàng nhíu mày.
- Không đúng, trên người của ngươi có một tia khí tức của hắn, ngươi cùng hắn có quan hệ gì? Cũng không đúng, lúc hắn đến, là thật lâu trước kia, khi đó ngươi còn chưa ra đời, ngươi hẳn là hậu nhân của hắn, hoặc đạt được hắn chỉ điểm.
Khuôn mặt Dương Diệp hơi co giật, vốn hắn còn muốn ôm đùi Tiêu Dao Tử, nhưng nữ nhân này trực tiếp xem thấu hắn cùng đối phương căn bản không có quan hệ gì quá sâu.
Đùi không cách nào ôml
Lúc này, nữ tử lại nói:
- Hắn, hắn đương nhiên có thể đi ra ngoài, dùng thực lực của hắn, ai ngăn được hắn? Ai lại dám ngăn hắn? Thế nhưng ngươi? Ngươi yếu như vậy, ai không dám ngăn ngươi?
Mặt mũi Dương Diệp tràn đầy hắc tuyến.
- Cho ta ba năm thời gian, loại người như ngươi, ta có thể đánh mười cái.
Dương Diệp nhìn nữ tử, cực kỳ chân thành nói.
Nữ tử đang muốn nói chuyện, đột nhiên nàng nhíu mày, đánh giá Dương Diệp, trâm mặc. Giờ phút này, nàng mới nhớ tới, nam tử trước mắt này mới Hư Giả cảnh!
Hư Giả cảnh!
Ở trong mắt nàng, tuyệt đối là thuộc về con sâu cái kiến, loại huyền giả cấp bậc này, đừng nói giao thủ với nàng, một ánh mắt của nàng cũng có thể trừng chết đối phương. Nhưng nam tử trước mắt này lại ngạnh kháng nàng vài kích.
Trâm mặc một hồi lâu, nữ tử nói:
- Thiên phú kiếm đạo của ngươi không kém người nọ, nếu như ngươi muộn mấy năm tới đây, ngươi sẽ giống như hắn, ở đây không ai có thể làm bị thương ngươi, càng không người nào dám ngăn ngươi. Nhưng ngươi lại ở thời điểm mình yếu đi tới, trách ai?
Dương Diệp đắng chát cười cười.
- Ngươi cho rằng ta muốn? Ta không phải lạc đường mới đi đến nơi đây sao? Thật sự ta đã có chút hối hận. Mỹ nữ, ngươi mạnh như vậy, ngươi đưa ta ra ngoài, về sau chờ ta trở nên mạnh mẽ, ta lại tới cứu ngươi, được không?
- Nếu ta có năng lực đưa ngươi ra ngoài, ta còn cần ngươi tới cứu?
Nữ tử nhàn nhạt nhìn lướt qua Dương Diệp.
- Theo ta biết, từ trước đến nay, chỉ có hai người từ bên ngoài sau khi đi vào, còn có thể đi ra ngoài. Còn lại, vào đều chết hết...
- Hai người?
Dương Diệp nhíu mày.
- Phải hay một trung niên hay không?
Trung niên này, dĩ nhiên là trung niên cho hắn Long ấn.
- Trung niên?
Nữ tử lắc đầu.
- Không phải, người kia, sau khi đi vào, cũng không có như Tiêu Dao Tử đi ra ngoài, đối phương một mực ở lại chỗ này. Bất quá người, Yêu thú còn có một ít đồ vật loạn thất bát tao ở nơi này đều biết, đối phương có thực lực có thể đi ra ngoài.
Không phải trung niên kia?
Dương Diệp nhíu mày. Nguyên bản hắn cho rằng trung niên kia đi vào đây, nhưng hiện tại xem ra, đối phương hiển nhiên không có đi vào.
Bất quá cái này cũng bình thường, tuy thực lực của trung niên rất mạnh, nhưng so với Tiêu Dao Tử, khả năng còn có chênh lệch rất lớn, hơn nữa thực lực của đối phương, chỉ sợ sẽ không vượt qua cô gái này.
Bởi vì nếu như đối phương là cường giả Luân Hồi cảnh, đi vào nơi này, dù ra không được, nhưng khẳng định sẽ không chết.
Lúc này, nữ tử nói:
- Ngươi có thể đi ra ngoài hay không, ta không quan tâm, ta chỉ muốn nói, thay ta hóa giải chấp niệm của nàng, sau đó ngươi ly khai, vê phần đi nơi nào, là chuyện của ngươi. Đây chính là giao dịch giữa chúng ta, minh bạch chưa?
- Nếu như hóa giải không được thì sao?
Dương Diệp hỏi.
- Thẳng đến hóa giải mới thôi.
Nữ tử nhìn Dương Diệp.
- Hiện tại nàng coi ngươi trở thành phu quân của nàng, chỉ có ngươi có khả năng hóa giải chấp niệm của nàng nhất. Còn một điều, ta phải nhắc nhở ngươi, nàng coi ngươi là phu quân của nàng, cho nên nàng sẽ không có bất kỳ phòng bị với ngươi, nhưng nếu như ngươi muốn thừa cơ hội này giết ta, vậy ngươi tốt nhất là đừng nghĩ. Bởi vì gặp được nguy hiểm, nàng sẽ theo bản năng che dấu, sau đó đổi thành ta đến chủ đạo thân thể, minh bạch chưa?
Dương Diệp nhìn thoáng qua nữ tử, quả nhiên như hắn dự liệu, muốn ở thời điểm đối phương biến thành Tế Tâm động thủ, biện pháp này căn bản không được, vừa rồi hắn làm như vậy, đoán chừng đã xong đời.
- Còn nữa.
Lúc này, nữ tử gắt gao nhìn Dương Diệp nói:
- Đừng đánh chủ ý thân thể này, nàng không có phòng bị với ngươi, nhưng ngươi phải hiểu được, thân thể này là của ta, không phải của nàng, cho nên ngươi phải rõ ràng?
Hiển nhiên, nàng vẫn có chút sợ Dương Diệp thừa cơ ăn nàng.
Dương Diệp đang muốn nói chuyện, lúc này nữ tử nhíu mày, sau đó thần sắc nàng biến ảo, rất nhanh, trên mặt nàng lạnh như băng lại đổi thành mặt mũi tràn đầy nhu tình.
Nhìn cô gái trước mắt, Dương Diệp hừ lạnh một tiếng, không phát sinh chút gì, nhưng sờ hai cái vẫn có thể a?
Sờ hai cái!
Sờ ở đâu đây?
Ánh mắt Dương Diệp rơi vào trên người nàng, không ngừng đánh giá, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng ở một vị trí.