Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2794 - Chương 2863: Ngươi Ngay Cả Chso Cũng Không Băng! (1)

Chương 2863: Ngươi ngay cả chso cũng không băng! (1) Chương 2863: Ngươi ngay cả chso cũng không băng! (1)Chương 2863: Ngươi ngay cả chso cũng không băng! (1)

Lân này Dương Diệp là thật sự phát hỏa.

Vừa rồi sở dĩ hắn liêu chết liều sống, là hi vọng Liên Bán Trang có thể sớm khôi phục, chỉ cần nàng khôi phục, nàng có thể đến giúp hắn, kể từ đó nguy cơ của bọn hắn dĩ nhiên là giải trừ. Nhưng hắn không nghĩ tới, nữ nhân này đã sớm khôi phục. Sau đó đối phương đứng ở nơi đó nhìn hắn bị đánh!

Vừa rồi hắn là thiếu chút nữa chết al

Dưới cơn thịnh nộ, Dương Diệp căn bản không có đi quản đối phương là cường giả Âm Dương cảnh gì, trực tiếp đập xuống một nắp quan tài.

Lúc này Dương Diệp tự nhiên không thể nào là đối thủ của Liên Bán

Trang.

Theo một tiếng trầm đục vang lên, Dương Diệp bay ngược ra ngoài. Dương Diệp rơi đập trên mặt đất, toàn bộ mặt đất run lên kịch liệt.

Dương Diệp mới từ mặt đất đứng lên, Liên Bán Trang đã xuất hiện ở trước mặt hắn, Liên Bán Trang nhìn Dương Diệp.

- Muốn chết? Dương Diệp lau máu tươi ở khóe miệng, hắn nhìn về phía Liên Bán Trang, cười nhạo một tiếng.

- Dương Diệp ta là một người ích kỷ, nhưng Dương Diệp ta ít nhất còn có điểm mấu chốt. Nếu như ta cùng người liên thủ, chỉ cần đối phương không hại ta, ta tuyệt đối sẽ không ở sau lưng đối phương chọc dao găm...

Nói đến đây, thần sắc Dương Diệp thoáng dữ tợn.

- Con mẹ nó chứ bây giờ sự tình ta hối hận nhất, là vừa rồi cứu ngươi, cứu ngươi, còn không bằng cứu một con chó, một con chó nói không chừng còn có thể cảm kích vẫy đuôi với ta, ngươi thì sao? Ngươi ngay cả chó cũng không bằng.

Dương Diệp lạnh lùng nói, trong miệng hắn phun ra một ngụm máu, cả người bay ngược ra ngoài.

Cái này tự nhiên là Liên Bán Trang gây nên.

- Ngươi cho rằng ta sẽ không giết ngươi?

Trong tràng, Liên Bán Trang nhìn Dương Diệp nện trên mặt đất, mặt lạnh như sương.

Xa xa, Dương Diệp từ trên mặt đất bò lên, hắn lúc này, bộ dáng xác thực rất thê thảm. Bởi vì lúc trước cùng Ngô Lão Ma đại chiến, thân thể cùng ngũ tạng của hắn đã vỡ ra, đặc biệt là hai tay, xương cốt rõ ràng có thể thấy được, hiện tại lại lọt vào Liên Bán Trang hai lần công kích, cái này để cho thân thể của hắn tổn thương càng thêm nghiêm trọng.

Nếu như là người bình thường, bị thương nặng như vậy, khẳng định đã chết không thể chết lại rồi. Cũng chỉ có hắn, có Hồng Mông tử khí tăng thêm thân thể cực kỳ cường hãn, bởi vậy còn có thể chống đến bây giời

Sau khi đứng lên, trong tay Dương Diệp xuất hiện một thanh kiếm, thanh kiếm này dĩ nhiên là Kiếm Tổ.

Tay cầm Kiếm Tổ, Dương Diệp nhìn Liên Bán Trang.

- Nữ nhân, cứu ngươi, là Dương Diệp ta mắt mù, ta không trách người khác, cũng không trách ngươi, chỉ tự trách mắt mình. Hiện tại ta cũng không muốn thế nào, cũng không có biện pháp thế nào, từ giờ trở đi, ngươi đi con đường của ngươi, ta đi đường của ta. Nếu như ngươi nhất định muốn giết ta, còn nhớ rố một kiếm vừa rồi không? Dù ta giết không được ngươi, nhưng chơi tàn ngươi vẫn có thể...

- Ngươi uy hiếp ta?

Liên Bán Trang nhíu mày, trong mắt lạnh như băng, ẩn chứa sát ý.

- Con mẹ nó chứ uy hiếp ngươi.

Trường kiếm của Dương Diệp trực chỉ Liên Bán Trang. - Nếu ngươi khó chịu, vậy thì đến. Mọi người ngọc thạch câu phần, ngươi xem ta sợ ngươi hay không.

Nói xong, huyền khí còn thừa trong cơ thể Dương Diệp điên cuồng vận chuyển, cùng lúc đó, kiếm ý còn có sát ý của hắn điên cuồng tuôn ra bên ngoài cơ thể, sau đó vào trong Kiếm Tổ. Không chỉ như thế, Kiếm Thần Ấn trên trán hắn ở thời khắc này cũng phát sáng lên, ở dưới Kiếm Thần Ấn gia trì, kiếm ý của hắn càng hung hiểm hơn.

Hai đấm Liên Bán Trang nắm chặt, nàng gắt gao nhìn Dương Diệp, không nói gì, cũng không có động thủi

Khóe miệng Dương Diệp nổi lên vẻ dữ tợn.

- Nữ nhân, vẫn là câu nói đó, cứu ngươi, là Dương Diệp ta mắt mù, ta không trách bất luận kẻ nào. Từ hiện tại, ngươi đi con đường của ngươi, ta đi con đường của ta, mọi người ai cũng đừng trêu chọc ai...

Nói xong, Dương Diệp quay người đi xa.

- Ngươi ở nơi này, sống không được bao lâu.

Lúc này, sau lưng Dương Diệp truyền đến thanh âm của Liên Bán Trang.

Dương Diệp dừng bước lại, mỉa mai nói:

- Theo ngươi, ta sợ là chết càng nhanh hơn. Nói xong, thân hình Dương Diệp run lên, biến mất ở cách đó không xa.

Liên Bán Trang nhìn Dương Diệp biến mất, trầm mặc, không biết đang suy nghĩ gì.

Sau khi ly khai Liên Bán Trang, Dương Diệp tùy tiện tìm một chỗ ẩn dấu, sau đó lấy ra Tiên Tinh Thạch bắt đầu hấp thu. Thương thế của hắn quá nặng. Nhất định phải trước tiên chữa trị tốt tổn thương, bằng không thì như Liên Bán Trang nói, hắn căn bản không cách nào sinh tôn ở chỗ này. Cho dù thương thế tốt lên rồi, hắn cũng khó có thể sinh tôn ở địa phương này, nhưng ít ra còn không đến mức một chút năng lực sinh tôn cũng không có.

Có nắp quan tài, dù gặp được cường giả Âm Dương cảnh, chỉ cần đối phương không phải cùng hắn không chết không ngớt, hắn muốn toàn thân trở ra, cũng không phải rất khó khăn.

Cùng Liên Bán Trang mỗi người đi một ngả, tính toán là xúc động, nhưng hắn không hối hận. Kỳ thật, trước kia lúc cứu Liên Bán Trang, ý nghĩ của hắn là rất tốt, dù đối phương không lấy thân báo đáp, nhưng ít nhất cũng sẽ tâm tôn cảm kích! Nhưng sự thật chứng miinh, hắn sai rồi!

Kỳ thật cái này cũng rất bình thường, trên đời không phải mỗi người đều có thể xưng là người. Có ít người, cho dù ngươi vì hắn làm nhiều hơn nữa, hắn cũng chỉ sẽ cho rằng là đương nhiên, mà sẽ không cảm kích, thậm chí còn có chút người hiếm thấy, sẽ yêu cầu ngươi làm thêm nữa...

Đối với chuyện lần này, Dương Diệp xem như một lần giáo huấn nhân sinh!

Trong tràng, theo linh khí tiến vào, trong cơ thể Dương Diệp bắt đầu sinh động, vô số Hồng Mông tử khí liên tục không ngừng tràn ra, cuối cùng tán nhập tứ chi bách hải của hắn, sau đó chữa trị lấy thân thể.

Lúc này thân thể của hắn đã sắp phế. Bất quá cũng may, có Hồng Mông tử khí, chỉ cần hắn không bị miểu sát, Hồng Mông tử khí có thể chữa trị.

Lần này tổn thương vô cùng nặng, Dương Diệp bỏ ra gần ba canh giờ, thân thể mới hoàn toàn khôi phục.

Thân thể khôi phục, hắn cũng không có ly khai, vẫn ngồi xếp bằng, sau đó hồi tưởng lấy trước kia cùng Ngô Lão Ma giao thủ. Mỗi một lần chiến đấu, đều có thể để hắn tăng lên, đều có thể minh bạch rất nhiều đồ đạc, đặc biệt là cùng cường giả Âm Dương cảnh giao thủ. Hiện tại hắn cân phải làm là phân tích cuộc chiến đấu vừa rồi kia, sau đó phân tích thiếu sót cùng ưu điểm của mình.

Âm Dương chỉ lực!

Ngô Lão Ma cùng hắn chiến đấu, dùng chính là Âm Dương chỉ lực. Âm Dương chỉ lực này, hắn không hiểu, nhưng hắn biết rõ, cái đồ chơi này rất mạnh, nếu như không có nắp quan tài, hắn căn bản không phải đối thủ của đối phương. Cho dù có được nắp quan tài, sau khi Ngô Lão Ma nghiêm túc, hắn vẫn bị đối phương đè đánh!

Thân thể hắn tăng lên, cũng học được Luân Hồi Nhất Kiếm, nhưng so sánh với cường giả Âm Dương cảnh, chênh lệch còn cực kỳ lớn.

Bất quá cùng cường giả Thần Giả cảnh lại không còn chênh lệch rồi. Phải nói, hiện tại cường giả Thần Giả cảnh đối với hắn cơ bản đã không có uy hiếp.

Một lúc lâu sau, Dương Diệp mở mắt, sau đó đứng lên.

Kinh nghiệm chiến đấu với Ngô Lão Ma hắn đều đã hấp thu, nếu như bây giờ cùng đối phương giao thủ, hắn sẽ không chật vật như vậy nữa. Nếu như có thể mà nói, hắn xác thực còn muốn đi tìm đối phương tranh tài chiến một trận. Bất quá hắn sẽ không tìm đường chết, Ngô Lão Ma khẳng định hận hắn tận xương, hắn đi tìm đối phương, đối phương khẳng định cùng hắn liều mạng!

Tại chỗ, Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, trong mắt có một tia mờ mịt, hiện tại đi con đường nào?

Tiểu Thiên!

Dương Diệp đột nhiên nghĩ đến Tiểu Thiên, bởi vì Tiểu Thiên giống như nói nàng đã tới! Tâm thần của Dương Diệp chìm vào trong cơ thể, phân thân tìm được Tiểu Thiên đang du sơn ngoạn thủy. Rất nhanh, Tiểu Thiên bị hắn mời ra. Sở dĩ nói mời, là vì Tiểu Thiên rất không thích đi ra, nàng giống như cực kỳ chán ghét thế giới bên ngoài, cho nên Dương Diệp bảo nàng đi ra, nàng cực kỳ không tình nguyện.

Bất quá ở dưới Dương Diệp khẩn cầu, nàng vẫn đi ra.

Sau khi đi ra, Tiểu Thiên nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói khẽ:

- Thật sự rất quen thuộc, khí tức ở đây, hết thảy ở đây...

Nghe vậy, Dương Diệp vui vẻ, không cần phải nói, trước kia Tiểu Thiên khẳng định ở chỗ này. Chỉ là hắn không rõ, Tiểu Thiên đã ở qua chỗ này, nàng là làm sao đi ra ngoài?

- Trước kia ngươi khẳng định ở qua chỗ này.

Dương Diệp nói.

- Hình như vậy.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0