Chương 2872: Đánh ngươi sinh họa không thể tự gánh vác! (2)
Chương 2872: Đánh ngươi sinh họa không thể tự gánh vác! (2)Chương 2872: Đánh ngươi sinh họa không thể tự gánh vác! (2)
- Mặc kệ hắn. Thế giới lớn như vậy, chúng ta đi nhìn xem! Ta muốn nhìn, thế giới này là tạo ra như thế nào, thật sự rất ngạc nhiên.
Nói xong, chân nàng nhẹ nhàng đá Đại Hắc, Đại Hắc cũng không tức giận, trái lại dịu dàng ngoan ngoãn nhẹ gật đầu, sau đó cùng Tiểu Hắc đi đến xa xa.
Cứ như vậy, ở dưới Đại Hắc dẫn dắt, Tiểu Thiên ngâm nga tiểu khúc không biết tên biến mất ở xa xa.
Tầng thứ ba.
Lúc này khí tức của Dương Diệp đã cường đến một trình độ cực kì khủng bố, cổ khí tức kia, làm cho Hiểu Vũ Tịch cách đó không xa cũng cảm giác được có chút tim đập nhanh!
Lúc này Dương Diệp đang điên cuồng thôn phệ năng lượng của Hỏa Linh Quả, không chỉ như thế, hắn còn dùng Hồng Mông tử khí đi kích thích bản thân.
Ở dưới Hồng Mông tử khí cùng Hỏa Linh Quả song trọng kích hoạt, khí tức của hắn càng ngày càng mạnh, lúc này khí tức của hắn, đã không yếu hơn một ít Thần Giả rồi. Kỳ thật tuy cảnh giới của Dương Diệp không phải Thân Giả, nhưng phải biết, lúc này nhục thể của hắn tương đương với Thần Giả! Nếu như không dùng tu vi, mà dùng thân thể đánh giá hắn mà nói, hắn là Thần Giả. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước hắn có thể khiêng nắp quan tài chống lại Âm Dương cảnh!
Một ngày saul
Trong cơ thể Dương Diệp đột nhiên bộc phát ra khí thế kinh khủng, bất quá rất nhanh, cổ khí thế này tuôn trở về trong cơ thể hắn.
Lúc này, Dương Diệp mở mắt, trong mắt một cỗ tinh mang lóe lên!
- Thành công rồi?
Một bên, Hiểu Vũ Tịch vội hỏi, thanh âm khẽ run.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Hiểu Vũ Tịch, sau đó thấp giọng thở dài.
- AI...
Nghe vậy, sắc mặt Hiểu Vũ Tịch trắng bệch, rất nhanh, nàng đi tới trước mặt Dương Diệp, sau đó kéo tay Dương Diệp, nói khẽ:
- Không sao, bất kể như thế nào, ta cũng đi cùng ngươi.
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên ôm eo nàng, sau đó nhẹ nhàng hôn trán nàng, cười nói: - Ai, cũng chỉ đột phá đến Bán Thần, ta nguyên bản còn muốn trực tiếp đột phá đến Thần Giả, đáng tiếc...
Nghe được Dương Diệp nói, thân thể mềm mại của Hiểu Vũ Tịch khẽ run lên, nàng ngẩng đầu nhìn Dương Diệp, trong mắt là mừng rỡ không chút nào che dấu.
- Thật, thật sự?
Dương Diệp nhẹ gật đầu, cười nói:
- Ta hiện tại đã là Bán Thần rồi! Ở địa phương quỷ quái này, rốt cục có thể sống không cần kinh hồn táng đảm.
Lúc này, Hiểu Vũ Tịch đột nhiên hôn miệng Dương Diệp, Dương Diệp nao nao, hiển nhiên hắn không nghĩ tới Hiểu Vũ Tịch sẽ chủ động như vậy. Đang lúc hắn muốn đáp lại, bờ môi đột nhiên bị Hiểu Vũ Tịch dùng sức cắn, hắn tự nhiên sẽ không thấy đau nhức. Hắn cúi đầu nhìn sắc mặt Hiểu Vũ Tịch có chút ửng đỏ, cười nói:
- Tức giận?
Hiểu Vũ Tịch lắc đầu.
- Ngươi không có việc gì là tốt rồi.
- Chỉ có thể nói tạm thời không có việc gì.
Dương Diệp trâm giọng nói.
Hắn không quên hiện tại mình ở địa phương nào, nếu như ở bên ngoài, dùng thực lực bây giờ của hắn, nói thật, Thần Giả hắn đã hoàn toàn không để vào mắt. Nhưng ở chỗ này... Hắn nhiều lắm là có một tí năng lực tự bảo vệ mình!
- Bất kể như thế nào, ta đi cùng ngươi! Một mực.
Hiểu Vũ Tịch ôm Dương Diệp, nói khẽ.
Trong nội tâm Dương Diệp ấm áp, hắn ôm Hiểu Vũ Tịch, Hiểu Vũ Tịch, Tô Thanh Thi, Đế Nữ, Tiểu Dao... Những người này, chính là động lực Dương Diệp hắn phấn đấu!
Vì các nàng, đừng nói vinh hoa phú quý, coi như trường sinh bất tử, coi như kiếm đạo hắn cũng có thể buông tha!
Đương nhiên, hắn càng minh bạch, kết quả buông kiếm, khả năng là mất đi các nàng!
Sau khi vuốt ve an ủi Hiểu Vũ Tịch, Dương Diệp đi ra Hồng Mông tháp.
Trong hiện thực, đã qua hai mươi ngày.
Bất quá hiện tại thời gian với hắn mà nói, đã không trọng yếu như vậy rồi.
Tuổi thọ của Hư Giả cảnh là một vạn ba ngàn năm, mà Bán Thần thì không sai biệt lắm hai vạn năm, nói cách khác, hiện tại hắn có gần bảy ngàn năm tuổi thọ!
Đừng nhìn bảy ngàn năm rất nhiều, kỳ thật chỉ là một lần kích hoạt Ngân Hà Kiếm Đồ mà thôi!
Bất quá hiện tại hắn nhất định là không dám tùy tiện thi triển!
Dương Diệp đi ra lòng đất, sau đó nhìn lướt qua bốn phía, hắn đang muốn khởi hành, nhưng đúng lúc này, một đạo khí tức khủng bố đánh úp lại!
Rất nhanh, một lão giả xuất hiện ở trước mặt hắn.
Lão giả này không phải người khác, đúng là Ngô Lão Mai
Đối phương làm sao tìm được mình?
Dương Diệp sửng sốt, rất nhanh hắn hiểu được rồi. Bởi vì hắn xuất lòng đất, cũng không dùng Kiếm Vực che dấu mình.
Nhìn Dương Diệp, thân sắc Ngô Lão Ma dữ tợn nói:
- Không có nữ nhân kia, hôm nay ta xem ai còn có thể ngăn ta giết ngươi.
Nói xong, hắn bay thẳng đến Dương Diệp.
Dương Diệp bẻ bẻ cổ, tay khẽ động, nắp quan tài xuất hiện ở trên tay hắn.
- Lão bất tử, hôm nay ta muốn đánh ngươi sinh hoạt cũng không thể tự gánh vác.