Chương 2916: Tắm rửa! (2)
Chương 2916: Tắm rửa! (2)Chương 2916: Tắm rửa! (2)
. Thạch Thiên thấp giọng thở dài.
- Tiểu Nam, không phải lão ca ngươi dông dài, nhưng tính khí của ngươi, thật sự phải cải biến, lần này lão ca người còn có chút mặt mũi, Dương Diệp chịu cho ta mặt mũi, thế nhưng lần sau thì sao? Lần sau nếu như người trêu chọc những ngoan nhân khác, người ta không cho Thạch gia mặt mũi, không cho ta mặt mũi, khi đó người làm sao bây
giờ?
Thạch Tiểu Nam đi tới trước mặt Thạch Thiên, kéo cánh tay của hắn lắc lắc.
- Vậy ngươi liền nỗ lực trở nên mạnh mẽ a, chờ người mạnh, như vậy ai dám không nể mặt người?
Thạch Thiên trừng Thạch Tiểu Nam.
- Ca ca ngươi nỗ lực trở nên mạnh mẽ, sau đó ngươi an tâm đi gây rắc rồi đúng không?
Thạch Tiểu Nam nhếch miệng nở nụ cười.
- Ca ca bảo vệ muội muội không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa sao?
Nghe vậy, Thạch Thiên cay đắng nở nụ cười. - Ca ca ta chung quy có một ngày bị ngươi hố chết!
Lời nói mặc dù nói như vậy, thế nhưng ở trong mắt lại tràn ngập sủng nịch
Thạch Tiểu Nam không có tim không có phổi cười hì hì, sau đó nói:
- Ca, ta còn chưa ở hạ giới chơi đùa, ngươi mang ta đi chơi khắp nơi một chút, đúng rồi, Hung Vực, chúng ta đi Hung Vực chơi đi? Nghe nói nơi đó rất nguy hiểm, hừ, lão gia tử chỉ doạ ta, ta mới không tin!
- Chơi?
Thạch Thiên lắc đầu.
- Ngươi lập tức cút đi cho ta, ta thật sự không rõ, vì sao lão gia tử lại để ngươi đi. Hắn cảm thấy trái tim mình nhảy không đủ nhanh sao?
- Ca, ta lén lút chạy xuống a.
Thạch Tiểu Nam nhẹ giọng nói.
Thạch Thiên:
Thông qua Tinh Không Truyền Tống Trận, Dương Diệp đi tới Minh Ngục Tinh Vực. Lúc này tổng bộ Kiếm Minh đã chuyển tới Kiếm Thần cung, mà Kiếm Minh lúc này, cũng đã trở thành thế lực lớn nhất toàn bộ Minh Ngục đại lục.
Không còn cấm chế, linh khí của Minh Ngục đại lục cũng dần dần khôi phục, tuy còn không sánh được trung thế giới, thế nhưng so với rất nhiều tiểu thế giới lại mạnh hơn. Linh khí khôi phục, làm cho Minh Ngục đại lục toả sáng sinh cơ, càng ngày càng nhiều thiên tài xuất hiện, càng ngày càng nhiêu cường giả xuất hiện, mà những thiên tài này, những cường giả này, cơ bản đều đến từ Kiếm Minh!
Không chỉ như vậy, Minh Ngục đại lục còn từ từ xuất hiện Bán Thần, tuy còn chưa xuất hiện Thần Giả, thế nhưng đối với Minh Ngục đại lục hiện tại mà nói, chỉ là vấn đề thời gian.
Dương Diệp không kinh động bất luận người nào, hắn lặng lẽ tiến vào Kiếm điện.
Trong Kiếm điện, hai nữ hài đang truy đuổi. Nữ hài rất nhỏ, khoảng năm sáu tuổi, một người trong đó dùng sức lao nhanh, ở sau lưng nàng, có một đạo sấm sét thật dài. Mà ở trên sấm sét, ngồi một nữ hài tóc búi sừng dê, hai tay nữ hài chăm chú ôm đạo lôi điện kia, bởi vì tốc độ có chút nhanh, khuôn mặt nữ hài bị gió thổi dập dờn, nhưng ở trong mắt lại tràn ngập hưng phấn.
Hai nữ hài này tự nhiên là Lôi Lâm cùng Tuyết nhi. - Lôi Lâm tỷ tỷ, nhanh lên một chút!
Trên sấm sét, Tuyết nhi hưng phấn kêu.
Lôi Lâm quay đầu liếc mắt nhìn Tuyết nhi, sau đó tay nàng nhẹ nhàng vỗ một cái, nhất thời đạo lôi điện kia nảy lên, khi Tuyết nhi muốn rơi trên mặt đất, một quả cầu sét xuất hiện ở phía dưới Tuyết nhi, trực tiếp nảy Tuyết nhi lên. Cứ như vậy, hai nữ hài chơi không còn biết trời đâu đất đâu.
Đúng lúc này, quả cầu sét vốn muốn đỡ Tuyết nhi đột nhiên bị một luồng sức mạnh thần bí lấn qua một bên, sau đó một đôi tay bế lấy Tuyết nhi.
Người đến chính là Dương Diệp!
Khi nhìn thấy Dương Diệp, Tuyết nhi cùng Lôi Lâm đều ngây người, sau một khắc, Tuyết nhi tươi cười rạng rỡ, trực tiếp ôm lấy cổ Dương Diệp.
- ChaI
Lôi Lâm cũng bay tới bên cạnh Dương Diệp, sau đó nắm lấy vai Dương Diệp, cao hứng nói:
- Ca cai
Dương Diệp tay phải ôm Lôi Lâm lên, sau đó hôn khuôn mặt của hai nữ một cái, cười nói:
- Tuyết nhi, Lôi Lâm, nhớ ta không? - Nhới
Tuyết nhi ôm lấy Dương Diệp, sau đó cũng học dáng vẻ Dương Diệp hôn nàng hôn khuôn mặt hắn một cái.
Dương Diệp cười ha ha, sau đó nói:
- Tuyết nhi, mẫu thân đâu?
Tuyết nhỉ mở tto mắt.
- Mẫu thân cùng Tịch Nguyệt di nương đang tắm!
Tắm!
Khóe miệng Dương Diệp nổi lên độ cong, hắn hôn Tuyết nhi một cái, sau đó nói:
- Cha tìm mẫu thân có việc cần bàn, ngươi cùng Lôi Lâm đi chơi trước, được không?
- Không thể mang theo Tuyết nhi cùng Lôi Lâm tỷ tỷ sao?
Tuyết nhi nói.
Dương Diệp lắc đầu, nghiêm mặt nói:
- Không được, Tuyết nhi ngoan, cùng Lôi Lâm tỷ tỷ đi chơi đi! Chờ cha nói chuyện xong, liền đến tìm Tuyết nhi chơi có được không?
- Được rồi! Cha nhớ phải tìm Tuyết nhi! Tuyết nhi hôn Dương Diệp một cái, sau đó kéo tay Lôi Lâm bay xa.
Nhìn bóng lưng của hai nữ hài, Dương Diệp cười cười, sau đó xoay người nhìn về phía đại điện.
- Tắm rửa, ân, ta cũng đến tắm thoáng một phát!
Nói xong, thân hình run lên, trực tiếp biến mất ở tại chỗ.