Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2918 - Chương 2987: Bình Tĩnh Chờ Đơi! (1)

Chương 2987: Bình tĩnh chờ đơi! (1) Chương 2987: Bình tĩnh chờ đơi! (1)Chương 2987: Bình tĩnh chờ đơi! (1)

Nghe được tiếng cười to đắc ý kia, Man Sư cùng Cuồng Cảnh và Hổ Mông lộ ra vẻ mặt cổ quái.

Nếu như người may mắn ở tổ một không phải Dương Diệp, vậy ông trời đối với đối phương quả thật không tệ. Nhưng người may mắn ở tổ một là Dương Diệp. Bọn họ không biết thực lực của Dương Diệp rốt cuộc mạnh tới mức nào, nhưng bọn họ biết rất rõ ràng, tuyệt đối không quá ba người có thể đánh nhau với Dương Diệp!

- Tổ một, ai là số 1 lăn ra đây cho tal

Đúng lúc này, trên đài luận võ phía xa đột nhiên vang lên một tiếng hét phẫn nộ.

Bốn người Dương Diệp Có phần sững sờ, tiếp theo, Man Sư cùng Hổ Mông vẫn có Cuồng Cảnh nhìn về phía Dương Diệp.

Dương Diệp nhìn về phía lôi đài, nói:

- Là số 1 đánh trước à?

Man Sư khẽ gật đầu:

- Trình tự là từ đầu đến cuối cùng!

Dương Diệp khẽ gật đầu, nói: - Cũng tốt, sớm giải quyết, sớm nghỉ ngơi!

Nói xong, cơ thể hắn thoáng di chuyển, xuất hiện ở trên lôil đài này.

Trên lôi đài là một người thanh niên khôi ngô thân mặc áo bào đen, khi người thanh niên khôi ngô áo bào đen này nhìn thấy Dương Diệp thì lập tức sửng sốt, sau đó hỏi:

- Ngươi không cần nói cho ta biết ngươi chính là số 1 chứ?

Dương Diệp khẽ gật đầu:

- Đúng vậy!

Nghe vậy, vẻ mặt thanh niên áo bào đen lập tức rất khó coi, bởi vì hkắn chứng kiến qua thủ đoạn của Dương Diệp, trước đó hắn biết thanh niên mặc da thú bị Dương Diệp đánh ở chiến trường không trung, đối phương cũng tương tự với hắn. Nhưng đối phương ở trước mặt Dương Diệp ngay cả sức đánh trả cũng không có.

Vừa mới bắt đầu, hắn còn cảm thấy mình rất may mắn, không ngờ được bây giờ ông trời lại cho hắn đòn cảnh cáo.

Im lặng một hồi, hắn đột nhiên truyền âm cho Dương Diệp nói:

- Lão huynh, ta chịu thual

Phần lớn Yêu thú Yêu tộc đều có khí phách. Sở dĩ hắn trực tiếp chịu thua vì hai nguyên nhân, một là thực lực của Dương Diệp quá mạnh mẽ, hắn tự biết không phải là đối thủ của Dương Diệp; hai là hắn vừa đắc ý vênh váo bảo người ta bắt đầu lăn... Đơn giản mà nói, hắn sợ Dương Diệp chỉnh hắn tới chết. Phải biết rằng, ở trên đài luận võ này là sống chết tự chịu trách nhiệm!

Nghe thấy thanh niên áo bào đen nói vậy, Dương Diệp sửng sốt, còn tưởng rằng mình nghe nhầm, lập tức hỏi:

- Ngươi xác định chứ?

Thanh niên áo bào đen khẽ gật đầu và truyền âm nói:

- Xác định, tuy nhiên có thể để cho ta chịu thua có chút mặt mũi không? Ví dụ như chúng ta tranh tài một lát, một khắc, chỉ chiến đấu một khắc, sau một khắc ngươi đánh bại ta thì thế nào?

Vẻ mặt Dương Diệp cũng có chút kỳ lạ. Rõ ràng hắn không ngờ mình gặp phải chuyện như vậy. Suy nghĩ một lát, Dương Diệp nói:

- Được!

Chút chuyện nhỏ này, hắn vẫn bằng lòng phối hợp.

Nghe vậy, thanh niên áo bào đen lập tức vui mừng, sau đó nói:

- Cảm ơn.

Ở nơi đây có rất nhiều yêu thú nhìn chăm chú, chân phải của hắn chợt giãm xuống mặt đất, giống như một quả đạn pháo bắn nhanh về phía Dương Diệp. Không thể không nói, thanh niên có tốc độ vẫn rất nhanh, khí thế rời đi cũng rất mạnh, nhưng ở trước mặt Dương Diệp, bất kể là tốc độ hay là khí thế của người thanh niên vẫn còn quá yếu! Không quan tâm, nếu đã đáp ứng thì tất nhiên tốt được phối hợp. Tay phải của Dương Diệp nắm chặt thành quyền, sau đó đánh một quyền về phía trước mặt thanh niên đang lao tới! |

Một quyền này, Dương Diệp tuyệt đối không lấy ra hết tất cả sức lực, chỉ có hai phần. Đĩ nhiên đây là sợ dùng quá sức, trực tiếp đánh cho đối phương tàn phế.

Bành!

Theo một tiếng động nặng nề vang lên, người thanh niên cùng Dương Diệp vừa chạm liền tách ra, Dương Diệp lùi vê phía sau gần trăm trượng, người thanh niên kia chỉ lui không đến năm mươi trượng.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đám yêu thú ở đó đều xôn xao.

Rất nhiều yêu thú đều nhìn thấy biểu hiện của Dương Diệp ở trong chiến trường không trung trước đó, có thể nói, Dương Diệp ở những trong lòng yêu thú chính là người được chọn vào top ba. Bởi vậy, rất nhiều yêu thú đều tới đây xem lần so tài này của Dương Diệp. Nhưng bọn họ không ngờ được, một quyền này của Dương Diệp lại rơi vào thế hạ phong!

Ngay cả đám người Man Sư cũng lộ ra vẻ mặt đầy nghi ngờ, rõ ràng không nghĩ ra tại sao Dương Diệp lại rơi xuống hạ phong.

Trên lôi đài, thanh niên áo bào đen kia vui mừng, sau đó lại bắn nhanh về phía Dương Diệp.

Ở trong vài lần va chạm tiếp theo, thanh niên áo bào đen đều nhiều lân chiếm thượng phong, không đúng, không phải chiếm thượng phong, mà là hoàn toàn đánh ép Dương Diệp, lúc này, Dương Diệp ở trong mắt đám yêu thú chính là hoàn toàn không sức đánh trả.

Rất nhanh, rất nhiêu yêu thú dưới đài hoan hô cho thanh niên áo bào đen kia, thanh niên áo bào đen càng đánh càng càng hưng phấn, càng đánh càng mạnh hơn!

Một lát sau, Dương Diệp đột nhiên cho truyền âm thanh niên áo bào đen:

- Một khắc đến!

Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, thanh niên áo bào đen ngẩn người, lúc này đầu hắn cuối cùng mới tỉnh táo chút. Hắn liếc nhìn Dương Diệp và có chút nghi ngờ thực lực của Dương Diệp. Bởi vì hắn cảm giác vừa rôi Dương Diệp đấu quyền cùng hắn là dùng toàn lực. Bởi vậy lúc này hắn cảm thấy mình có thể chiến thắng Dương Diệp!

Đây hoàn toàn là ý nghĩ khi đầu nóng lên, bởi vì lúc này hắn đã hoàn toàn quên thủ đoạn của Dương Diệp ở trong đấu trường trên không trung, hoặc nói, hắn theo tiềm thức đã quên!

Im lặng trong chớp mắt, thanh niên áo bào đen đột nhiên nói:

- Ta không nhận thual

Dương Diệp sửng sốt:

- Ngươi đổi ý?

Thanh niên áo bào đen nói:

- Đổi ý với không đổi ý gì chứ, đừng nói nhảm nữa, tới chiến đấu đi

Bành!

Thanh niên áo bào đen vừa dứt lời, còn chưa lấy lại tinh thần, một lực lượng đã trực tiếp đánh vào bụng của hắn, hắn phun mấy ngụm máu, cả người bay ngược ra ngoài. Sau khi bay ra gân nghìn trượng, cuối cùng nặng nề đập vào phía trên màn ánh sáng bảo hộ bên cạnh lôi đài.

Bành!

Màn ánh sáng chấn động mạnh, thanh niên áo bào đen đập rơi xuống đất, cơ thể co giật một hồi sau đã trực tiếp ngất đi.

Tất cả yêu thú ở đó sững sờ, vừa rồi Dương Diệp còn bị áp chế chặt chẽ, mà bây giờ thanh niên áo bào đen kia đảo mắt đã thua.

Chuyển biến này cũng quá đột nhiên! Dương Diệp liếc nhìn thanh niên áo bào đen nằm trên mặt đất phía xa, sau đó lắc đầu, hắn tỏ ra yếu kém cho đối phương mặt mũi, đối phương còn thật sự cho tằng hắn yếu đi!

Đây không phải là đốt đèn lồng vào nhà vệ sinh sao?

Lúc này, Cổ Mạt xuất hiện ở trên lôi đài và liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:

- Dương tộc, Tiểu Dương thắng!

Hắn dừng lại một lát, lại nói:

- Đi nghỉ ngơi một chút, trận kế tiếp sẽ không dễ dàng như vậy đâu!

Dương Diệp ôm quyền nói với Cổ Mạt:

- Đa tạ trưởng lão nhắc nhởi

Nói xong, Dương Diệp xoay người nhảy xuống khỏi lôi đài tỷ võ.

Man Sư cùng Cuồng Cảnh, Hổ Mông lập tức tiến lên nghênh đón, Man Sư cười nói:

- Chúc mừng!

Dương Diệp cười nói:

- Các ngươi cố gắng lên!

Ba người Man Sư khẽ gật đầu, bọn họ cũng không yêu câu cao, cho nên áp lực tất nhiên không lớn như vậy. Đặc biệt là Hổ Mông, hắn có thể bước vào vòng thứ ba đã rất thỏa mãn rồi.

Thời gian tiếp theo, so tài càng lúc càng nóng như lửa, điều duy nhất tương đối đáng tiếc là Hổ Mông, hắn trực tiếp bị đào thải ở vòng thứ nhất liên. cho dù Hổ Mông cảm thấy có chút thất vọng, nhưng không nổi giận, bởi vì điều này cho hắn biết mình còn thiếu sót, biết mình chưa đủ, chỉ cần cố gắng lại có thể làm cho mình nhận được nâng cao!

Cho dù Hổ Mông bị đào thải, nhưng Man Sư cùng Cuồng Cảnh lại thắng trong vòng so tài thứ nhất.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0