Chương 2999: Ta còn chưa biết chiến đấu đủ!
Chương 2999: Ta còn chưa biết chiến đấu đủ!Chương 2999: Ta còn chưa biết chiến đấu đủ!
Dương Diệp dĩ nhiên không chịu yếu thế, chân phải lập tức giãm mạnh. xuống mặt đất một cái, cả người hóa thành một cột ánh sáng phóng lên. cao.
Trong không trung, ở trong ánh mắt của tất cả yêu thú, Dương Diệp đánh ra một quyền, quyền ra, luông long uy cường đại trực tiếp bị một quyên này của Dương Diệp đánh nát, tiếp theo, tốc độ của Dương Diệp không giảm lao về phía Cổ Ứng Long ở trên không trung.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả yêu thú phía dưới đều sửng sốt!
Bọn họ không ngờ được Dương Diệp này cũng dám ra tay với Cổ Ứng Long!
Cổ Ứng Long là ai? Đây chính là một trong bốn người đỉnh phong nhất của thế hệ trẻ ở Yêu tộc, ở trong lòng tất cả yêu thú, đám người Cổ Ứng Long chính là truyền thuyết.
Vì sao hội Vạn Tộc không để bọn họ tham gia? Đó là bởi vì bọn họ quá mạnh mẽ.
Mà bây giờ, những yêu thú ở đó không ngờ được Dương Diệp cũng dám chủ động xuất kích đối với Cổ Ứng Long. Tự tin? Cuông vọng?
Phía chân trời.
Con rồng lớn màu trắng bạc này nhìn thấy một quyền của Dương Diệp đánh nát long uy của hắn, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, rõ ràng hắn không ngờ được Dương Diệp dễ dàng lại đánh nát long uy của hắn như trở bàn tay. Khi thấy Dương Diệp lao vọt về phía hắn, mắt rồng rất lớn của hắn lập tức lạnh xuống. Trong đó có sát ý lạnh lẽo!
Uy nghiêm của Long tộc không cho phép khiêu khích.
Dương Diệp này làm vậy, không thể nghi ngờ là đang khiêu khích uy nghiêm của hắn!
Theo một tiếng gâm thét giận dữ vang lên ở phía chân trời, một long trảo từ trong tâng mây kia chui ra, sau đó nặng nề rơi vê phía Dương Diệp bên dưới. Một trảo này giống như thân trảo diệt thế, trong đó mang theo lực lượng khủng khiếp làm cho đám yêu thú cảm thấy trời sắp sập vậy.
Phía dưới, vẻ mặt đám người Man Sư rất trở nên căng thẳng.
Dương Diệp có thể ngăn cản được một trảo này không?
Phía chân trời, Dương Diệp không hề né tránh, tốc độ không giảm mà lại tăng lên, khi đi tới cách long trảo kia có nửa trượng, tay phải của Dương Diệp nắm chặt thành quyền, vào giờ phút này lực lượng toàn thân nhanh chóng tập trung ở trong quyên. Trong phút chốc, Dương Diệp chợt đánh ra một quyền!
Ngũ Hành Phá Giáp Quyên!
Khi nhìn thấy con rông lớn này, Dương Diệp biết lực lượng giới hạn căn bản không có sử dụng đối với đối phương, bởi vậy hắn dứt khoát sử dụng ra Ngũ Hành Phá Giáp Quyền! Hơn nữa, hắn cũng muốn xem thử uy lực Ngũ Hành Phá Giáp Quyền của mình!
Trong lhông trung, quyền và trảo va chạm vào nhau.
Âm!
Một tiếng nổ lớn rung trời vang vọng, ngay sau đó tất cả không gian phía chân trời đột nhiên run rẩy kịch liệt, dường như muốn nổ tung vậy, cảnh tượng vô cùng kinh người. Mà ở trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả yêu thú, những vảy rồng cứng rắn trên long trảo trực tiếp rạn nứt ra, sau đó hóa thành rất nhiều mảnh vỡ rất nhỏ từ phía chân trời rơi xuống, cùng lúc đó, long trảo kia trực tiếp bị một quyền của Dương Diệp kia đánh cho rụt trở lại!
Tất cả yêu thú hóa đá ở tại chỗ.
Lần này giao phong, Cổ Ứng Long thất bại sao?
Không chỉ những yêu thú, trong mắt Cổ Mạt phía dưới cũng đầy vẻ khó tin, lúc trước, hắn đã chuẩn bị ra tay cứu Dương Diệp.
Cho dù Dương Diệp mạnh mẽ, nhưng hắn thấy, Dương Diệp và thiên tài tuyệt thế của Yêu tộc chắc chắn vẫn có chênh lệch không nhỏ. Phải biết rằng, loại thiên tài cấp bậc như Cổ Ứng Long vậy, đừng nói là ở Yêu tộc, cho dù là ở tất cả Đại Thế Giới cũng có thể xếp thứ hạng trên. Nhưng hắn vạn lân không ngờ, Dương Diệp tự nhiên mạnh mẽ như vậy!
Cổ Mạt hít sâu một hơi:
- Người này tuyệt đối không phải là loài người bình thường, không trách được Yêu Thần nhìn trúng!
Phía chân trời.
- Làm càn!
Lúc này, trong tâng mây phía chân trời đột nhiên truyền đến tiếng gầm thét giận dữ của Cổ Ứng Long, trong giọng nói xen lẫn lửa giận vô cùng. Ở trước mặt tất cả yêu thú bị một quyền của Dương Diệp đánh nát mảnh vảy của mình, không thể nghi ngờ Cổ Ứng Long không có cách nào tiếp nhận.
Chuyện xấu hổ nhất trên thế giới không ngoài việc thích làm màu lại thất bạiI
Phía chân trời, Cổ Ứng Long tất nhiên sẽ không từ bỏ ý định, thân thể hắn chắn ngang, một đuôi rồng rất lớn nhanh chóng hiện ra từ trong tầng mây kia, sau đó mang theo uy áp vô tận quét về phía Dương Diệp bên dưới. Dưới cơn thịnh nộ, Cổ Ứng Long không nương tay, đuôi rồng đi qua nơi nào, không gian trực tiếp bị quét tới vặn vẹo.
Đại Thế Giới có không gian kiên cố làm sao, có thể quét cho không gian vặn vẹo biến hình, có thể thấy được lực lượng của nó đã khủng khiếp đến trình độ nào.
Không trung, khóe miệng Dương Diệp cong lên có chút hung ác, nói đến một đấu một thì ở trong thế hệ trẻ, cả đời này hắn còn chưa thật sự sợ ai đâu.
Dương Diệp chợt giãm chân phải một cái vào không trung, cả người bắn lên, trực tiếp lao về phía đuôi rồng này. Lúc này, kỹ xảo gì đó đều không có ích lợi gì, bởi vì lực lượng này của Cổ Ứng Long đặc biệt mạnh mẽ, ở dưới tình huống không thể dùng kiếm, muốn cùng kỹ xảo tới đánh bại đối phương thì không thể nghi ngờ là người si nói mộng.
Đánh chính diện!
Không trung, tay phải của Dương Diệp nắm chặt thành quyền, sau đó đánh ra một quyền.
Vẫn là Ngũ Hành Phá Giáp Quyền, tuy nhiên hắn cũng chưa dùng tới chiêu lực lượng hồi chấn do Tiểu Thiên dạy cho hắn, chỉ đơn thuần là Ngũ Hành Phá Giáp Quyên. Sở dĩ không sử dụng lực lượng hồi chấn, là bởi vì dưới tình huống không thể dùng kiếm, không thể nghi ngờ chiêu đó là con bài chưa lật cuối cùng của hắn. Con át chủ bài thì phải sử dụng ở thời điểm quan trọng mới được!
Khi tất cả yêu thú nhìn chăm chú, nắm đấm của Dương Diệp va chạm vào đuôi rồng của Cổ Ứng Long.
Âm!
Trong không trung, một tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên, ngay sau đó thấy Dương Diệp trực tiếp bay ngược ra ngoài, nhưng đuôi rồng của Cổ Ứng Long cũng bị Dương Diệp đánh cho bắn nhanh như điện bắn về, cùng lúc đó, rất nhiều vảy rông màu trắng bạc trên đuôi rồng này không ngừng tróc ra, sau đó hóa thành rất nhiều mảnh vỡ rơi xuống!
Tất cả yêu thú cảm thấy đầu óc đã trống rỗng!
Nói đến Long tộc, mọi người chắc chắn nghĩ đến lực lượng, phòng ngự trước tiên. Lực lượng cùng phòng ngự Long tộc tuyệt đối là không thể nghi ngờ. Cũng chính bởi vậy, cho dù Thiên Long tộc không dám nói mình có phòng ngự cùng lực lượng mạnh nhất trong tất cả các tộc của Yêu tộc, nhưng bọn họ tuyệt đối có thể xếp vào trước bai
Mà Cổ Ứng Long này làm thiên tài đứng đầu Thiên Long tộc, vậy phòng ngự càng không thể nghi ngờ.
Nhưng ngày hôm nay, phòng ngự của Cổ Ứng Long lại bị một kẻ đến từ Dương tộc phái Hơn nữa còn phá dễ dàng như vậy!
Phía chân trời, Dương Diệp ngừng lại, sau đó hắn lập tức lại lao về phía Cổ Ứng Long. Lúc này, ý chí chiến đấu của Dương Diệp đã tăng cao. Trước đó, bất kể là chiến đấu cùng Khổ Mạc Tà, hay Ngôn Linh Tuyết, hắn đều không có tận hứng, lúc này hắn muốn vui vẻ chiến đấu một trận.
Trong tầng mây, lúc này Cổ Ứng Long vừa sợ lại vừa giận, hắn thật sự không ngờ được người đứng đầu hội Vạn Tộc tự nhiên mạnh mẽ như vậy, hắn đương nhiên biết rõ phòng ngự của bản thân mình có thể cứng rắn chống lại tấn công của cường giả Luân Hồi cảnh. Nhưng lúc này lại bị một kẻ đến từ Dương tộc phá.
Lúc này, cho dù hắn vô cùng phẫn nộ nhưng còn chưa đánh mất lý trí, hắn biết mình gặp phải đối thủ, cũng biết trước đó mình quá khinh địch.
Rất nhanh, trong tâng mây, thân hình rồng lớn run lên, sau đó biến mất, ngay sau đó, một nam tử trên người mặc trường bào màu trắng bạc xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Hình thể lớn có lúc là ưu thế, nhưng có lúc lại là tình thế bất lợi. Bởi vì quá lớn sẽ trở thành mục tiêu sống!
Cổ Ứng Long không nói nhảm, cơ thể thoáng di chuyển, trực tiếp bắn nhanh vê phía Dương Diệp, khi đi tới trước mặt Dương Diệp, tay phải của hắn nắm chặt thành quyền, trên nắm tay trải rộng mảnh vảy màu trắng bạc, lần này không chỉ có mảnh vảy, còn có một tâng hơi mỏng ánh sáng màu trắng bạc.
Dương Diệp cũng không hề né tránh, lại trực tiếp đánh ra một quyên.
Âm!
Hai nắm đấm vừa mới tiếp xúc, một sóng khí lực lượng khủng khiếp lại chợt bạo phát ra, sau đó khiến Dương Diệp cùng Cổ Ứng Long chấn động liên tục lui lại.
Lần này, mảnh vảy trên nắm tay Cổ Ứng Long cũng không biến mất, nhưng ánh sáng lấp lánh trên những vảy màu trắng bạc trước đó đã biến mất.
Phía xa, Dương Diệp nhìn nắm đấm của mình, lúc này, nắm đấm của hắn có chút tê dại. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Cổ Ứng Long, không thể không nói, thực lực của Cổ Ứng Long cũng không tệ lắm. Cho dù hắn thi triển Ngũ Hành Phá Giáp Quyền, nhưng hắn vẫn chưa sử dụng Ngũ Hành Phá Giáp Quyền trực tiếp công kích ngũ tạng của đối phương, mà lợi dụng Ngũ Hành Phá Giáp Quyền tới phá giáp!
Nếu như trực tiếp công kích ngũ tạng của đối phương, đó chính là quyết đấu sinh tử.
Mà bây giờ, hai bên rõ ràng không phải là quyết đấu sinh tử, nếu như hắn ra tay giết, nhất định sẽ làm cho những yêu thú của Yêu tộc bất mãn.
Cho dù Yêu tộc thích tranh mạnh và hiếu chiến, nhưng bọn họ sẽ không phân ra sống chết. Giống như so tài trước đó, bất kể là Ngôn Linh Tuyết hay đám người Khô Viên đều không có ra tay giết đối thủ, mà sau khi phân ra thắng bại liền lập tức ngừng tay.
Phía chân trời, đối diện Dương Diệp, vẻ mặt Cổ Ứng Long càng nghiêm trọng hơn Dương Diệp. Vừa rồi hắn đã thi triển ra một loại thuật thần thông của mình, nhưng hắn không ngờ được, hắn vẫn không chiếm được lợi. Hắn biết, lần này mình thật sự gặp phải đối thủ.
Phía chân trời, hai người liếc mắt nhìn nhau, trong phút chốc, hai người bắn nhanh về phía nhau.
Âm!
Chỉ vừa va chạm đã tách ra. Nhưng trong phút chốc, Dương Diệp lại một lần nữa xông về phía Cổ Ứng Long.
Chiến đấu một hồi, Dương Diệp phát hiện, thân thể cùng lực lượng của mình quả thật không bằng Cổ Ứng Long, nhưng Ngũ Hành Phá Giáp Quyền của hắn bù đắp được điểm này. Cơ thể hắn không thể nhận lấy nắm đấm của Cổ Ứng Long, nhưng đồng dạng, Cổ Ứng Long cũng không dám dùng thân thể mình nhận nắm đấm của hắn, bởi vì chỉ cần bị hắn đánh trúng, Cổ Ứng Long nhất định sẽ bị thương! Nhìn Dương Diệp và Cổ Ứng Long chiến đấu kịch liệt, đồng thời Dương Diệp còn có chút chiếm thượng phong, trong lòng rất nhiều yêu thú phía dưới đã cảm giác như rời sông lấp biển.
Dương Diệp quả thật rất mạnh, nhưng bọn họ không ngờ được Dương Diệp mạnh mẽ đến mức độ này.
Tuy nhiên, đối với yêu thú này, điều này không thể nghi ngờ là một chuyện tốt. Bởi vì bây giờ hai người quyết đấu mới là rồng tranh hổ đấu chân chính.
So tài trước đó so với cuộc chiến đấu của hai người bây giờ, hoàn toàn giống như tiểu hài tử đánh nhau!
Mà người cao hứng nhất không ngoài đám người Man Sư cùng Hổ Mông. Trước đó, nhìn thấy Dương Diệp cùng Cổ Ứng Long đánh nhau, bọn họ thực sự toát mồ hôi lạnh, dù sao Cổ Ứng Long không có khả năng là yêu thú bình thường, đối với bọn họ chính là tôn tại thuộc về truyền thuyết. Nhưng bọn họ không ngờ được, Dương Diệp tự nhiên mạnh mẽ như vậy!
Dương Diệp là bạn bè của bọn họ, Dương Diệp mạnh mẽ, bọn họ tất nhiên vui mừng!
Phía chân trời, cuộc chiến đấu không kéo dài nữa, bởi vì Cổ Mạt đã xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp cùng Cổ Ứng Long. Hắn tất nhiên không thể để cho Dương Diệp cùng Cổ Ứng Long đánh tiếp, nếu đánh tiếp sẽ đánh ra chân hỏa. Khi đó, có khả năng chính là ngươi chết ta sống. Bất kể là Dương Diệp còn là Cổ Ứng Long, hắn đều không hy vọng bọn họ có việc gì!
Dương Diệp mặc dù là Nhân tộc, nhưng bây giờ Dương Diệp có nội đan Yêu Thần, là người được Yêu Thần nhìn trúng, cho nên, hắn đã xem Dương Diệp là một thành viên của Yêu tộc.
Cổ Mạt liếc nhìn Dương Diệp cùng Cổ Ứng Long, sau đó nói:
- Hôm nay tới đây thôi!
Dương Diệp khẽ gật đầu, hắn phải cho lão già này mặt mũi, hắn đang muốn nói, lúc này Cổ Ứng Long đột nhiên nói:
- Ta còn chưa chiến đấu đủ!
Mùi thuốc súng mười phần!
Nghe thấy Cổ Ứng Long nói vậy, tính tình Dương Diệp bỗng chốc lại nổi lên:
- Tới đi, ngày hôm nay ai đi trước người đó chính là tôn tử.