Chương 3005: Thần Phượng tộc! (2)
Chương 3005: Thần Phượng tộc! (2)Chương 3005: Thần Phượng tộc! (2)
Ở đây, bất kể là năng lượng hệ hỏa hay linh khí, thậm chí lực lượng mặt đất đều đặc biệt đặc biệt tinh thuần, còn tinh thuần hơn so với linh khí bên trong thế giới Hồng Mông thái của hắn không biết bao nhiêu lần!
Không thể không nói, ở đây thật sự là thánh địa tu luyện!
Người trung niên liếc nhìn ba người Dương Diệp, sau đó nói:
- Ba tháng, ba tháng sau các ngươi phải rời đi. Còn nữa, yên tĩnh ở đây tu luyện, không nên đi loạn khắp nơi, nếu không các ngươi có thể sẽ không ra ngoài nổi đâu.
Nói xong, hắn xoay người lập tức biến mất.
- Cổ trưởng lão, người này hình như rất khó chịu về chúng tal
Lúc này, Khô Viên đột nhiên nói.
- Bọn họ đương nhiên khó chịu rồi!
Cổ Mạt khẽ nói:
- Chỗ này, cho dù là bọn họ muốn tới tu luyện cũng đặc biệt khó khăn, mà bây giờ, lại để cơ hội tu luyện này cho chúng ta, ngươi nói bọn họ sẽ thoải mái sao?
Nói xong, hắn nhìn lướt qua ba người Dương Diệp, nói: - Thần Phượng tộc nể mặt Yêu Thần, mới cho các ngươi mượn chỗ này tu luyện, các ngươi tới đây chính là một cơ hội, chco nên phải quý trọng cơ hội lân này. Bởi vì sau lần này, các ngươi có lẽ sẽ không có cơ hội tới nơi này nữa đâu!
Nói xong, Cổ Mạt lại muốn rời đi, mà lúc này, hắn dường như nghkKĩ tới điều gì, sau đó lại nói:
- Nhớ kỹ, đừng đi loạn khắp nơi, cho dù thực lực của các ngươi cũng không tệ, nhưng thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện!
Khô Viên, Dương Diệp và Ngôn Linh Tuyết khẽ gật đầu, biểu thị sẽ không chạy loạn.
Nhìn thấy ba người Dương Diệp bảo đảm, lúc này Cổ Mạt mới rời đi.
Vùng đất thánh cũ có khoảng mười phòng tu luyện. Sau khi Cổ Mạt rời đi, Khô Viên nói:
- Hai vị, ba tháng sau gặp lại!
Nói xong, cơ thể hắn thoáng động, bước vào một gian phòng tu luyện trong đó.
Khô Viên đi rồi, Ngôn Linh Tuyết nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Ngươi đã là Thần Giả?
Dương Diệp khẽ gật đầu. - Bây giờ mạnh tới mức nào?
Ngôn Linh Tuyết hỏi.
Dương Diệp cười nói:
- Hỏi cái này làm gì?
- Chỉ là tò mò thôi!
Ngôn Linh Tuyết nói.
Dương Diệp mỉm cười, nói:
- Ta cũng không biết mình mạnh tới mức nào.
Những lời này không phải là nói dối, bởi vì sau khi hắn đạt được Thần Giả vẫn chưa từng chiến đấu cùng cường giả. Cho nên, hắn cũng không có cách nào đánh giá chính xác thực lực của mình.
Ngôn Linh Tuyết nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó nói:
- Ngươi không phải là Dương tộc.
Dương Diệp hơi ngẩn người ra, tùy tiện nói:
- Vì sao nói như vậy?
Ngôn Linh Tuyết im lặng.
Dương Diệp cười nói:
- Ta không phải là Dương tộc vậy là gì? Ngươi...
- Ngươi có chút giống như người của Nhân tộc! Ngôn Linh Tuyết đột nhiên nói.
Dương Diệp nheo mắt, nữ nhân này...
Lúc này, Ngôn Linh Tuyết lại nói:
- Ta đi từng Nhân tộc, chứng kiến qua rất nhiều loài người, ngươi cho ta cảm giác của loài người.
Nói xong, nàng không nói gì nữa, xoay người bước vào một gian phòng tu luyện.
Dương Diệp im lặng rất lâu, sau đó hắn lắc đầu cười, cũng bước vào một gian phòng tu luyện.
Hắn biết, Ngôn Linh Tuyết nhất định đã phát hiện ra điều gì đó, nhưng cái này cũng không quan trọng, bởi vì đối phương không có chứng cứ.
Trong phòng tu luyện.
Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất và đang muốn tu luyện, mà vào lúc này, Tiểu Thiên Hỏa đột nhiên từ trong cơ thể hắn chui ra. Nàng nhìn lướt qua xung quanh, đột nhiên ánh mắt nàng sáng lên, sau đó lại muốn chạy ra ngoài.
Dương Diệp vội vàng ôm lấy nàng, nói:
- Làm gì vậy?
Tiểu Thiên Hỏa chỉ ngón tay ra ngoài cửa, sau đó hít hít, trong mắt đầy vẻ tham lam.
Năng lượng hỏa tinh!
Dương Diệp hiểu rõ.
Nơi này có năng lượng hệ hỏa tinh thuần nhất, Tiểu Thiên Hỏa là Linh Vương hệ hỏa, những năng lượng hệ hỏa chắc chắn là có giúp đỡ đối với nàng.
Im lặng trong chớp mắt, Dương Diệp nói:
- Có thể hút, nhưng phải len lén hút, len lén, không thể để cho người khác biết, hiểu chưa?
Tiểu Thiên Hỏa chớp chớp mắt, sau đó cái hiểu cái không gật đầu.
Dương Diệp mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thiên Hỏa, nói:
- Hút, tốt nhất hút sạch của bọn họ đi!