Chương 3010: Bắt đầu giết chóc! (1)
Chương 3010: Bắt đầu giết chóc! (1)Chương 3010: Bắt đầu giết chóc! (1)
Phía xa, vẻ mặt Mạt Giang rất khó coi.
Trước đó, cho dù hắn từng nghe nói về sự tích của Dương Diệp, nhưng hắn tuyệt đối không để lòng. Ở trên đại lục Thiên Thiên này, ngoại trừ số ít rất thế lực ra, Thần Phượng tộc còn thật sự chưa từng sợ ai, càng chưa nói Dương Diệp chỉ là một Thân Giả.
Thần Giải
Ở trong mắt Thần Phượng tộc, thậm chí còn không bằng một con kiến hôi!
Nhưng, khi Dương Diệp mở ra Tỉnh Hà Kiếm Đồ sau, hắn biết con kiến hôi ở trước mặt hắn có thể sẽ khiến Thân Phượng tộc chịu tổn thất nặng nề!
Lúc này, nói gì cũng không có ý nghĩa nữa.
Mạt Giang vung tay phải lên, trong phút chốc, giọng nói Mạt Giang vang lên ở trong tất cả Phượng vực:
- Mở Vạn Hỏa Đại Trận!
Âm!
Mạt Giang vừa dứt lời, trên không trung tất cả Thần Phượng tộc đột nhiên xuất hiện một màn ánh sáng lửa đỏ, ngay sau đó, rất nhiều cột lửa không ngừng từ trong màn ánh sáng lửa kia phóng lên cao.
Trong phút chốc, trên không trung tất cả Phượng vực bị cột lửa cùng kiếm khí ngôi sao bao trùm.
Khi những cột lửa cùng kiếm khí ngôi sao đầy trời va chạm cùng một chỗ, trên không trung bắt đầu điên cuồng chấn động kịch liệt, từng tiếng nổ không ngừng vang vọng.
Rất nhanh, những cột lửa phía chân trời càng lúc càng ít, kiếm khí ngôi sao của Dương Diệp lại càng lúc càng nhiều, cuôn cuộn không ngừng, vô cùng vô tận.
Lúc này, đứng ở trong Phượng vực nhìn lên sẽ phát hiện, khắp bầu trời đều là kiếm khí ngôi sao giống như mưa xối xả, trong đó phát ra kiếm ý mạnh mẽ làm cho rất nhiều cường giả Thần Phượng tộc phải khiếp sợi
Lúc này, trong những kiếm khí này ẩn chứa kiếm ý cảnh giới Quy Nguyên!
Vạn Hỏa Đại Trận đã bị kiếm khí ngôi sao phá thành mảnh nhỏ, nhưng chẳng bao lâu, rất nhiều Thần Phượng trong Thần Phượng tộc phóng lên cao, tuy số lượng những Thần Phượng không nhiều, chỉ có không đến trăm con, nhưng thấp nhất đều là cường giả cảnh giới Âm Dương, trong đó cường giả cảnh giới Luân Hồi lại có tới hai mươi bảy người. Dưới nhiều cường giả như vậy liên thủ chống đỡ, những kiếm khí ngôi sao đã bị ngăn cản. Cho dù kiếm khí ngôi sao bị ngăn cản, nhưng Thần Phượng tộc cũng bỏ ra cái giá không nhỏ, bởi vì trong quá trình chống đỡ kiếm khí ngôi sao, rất nhiều Thần Phượng bị kiếm khí ngôi sao chém xuống, tất cả Thân Phượng không ngừng rơi xuống, tình cảnh thoạt nhìn có chút bi tráng.
Nhưng kiếm khí ngôi sao vẫn đang không ngừng rơi vê phía Thần Phượng tộc.
Mạt Giang nhìn thấy cường giả Thần Phượng tộc tạm thời ngăn cản được những kiếm khí ngôi sao, hắn lập tức nhìn vê phía Dương Diệp và xông tới.
Dương Diệp cũng không nói nhảm, nắp quan tài xuất hiện ở trong tay hắn, sau đó hắn lao vọt về phía Mạt Giang.
Có kiếm linh, hắn đã không cần dẫn động kiếm khí ngôi sao nữa.
Bây giờ, điều hắn cần phải làm là hao tổn, dùng sức hao tổn, hắn dây dưa càng lâu, Thần Phượng tộc sẽ chết càng nhiều Thần Phượng.
Tốc độ của Mạt Giang rất nhanh, ngay cả Dương Diệp cũng không có cách nào nhìn thấy rõ quỹ tích của hắn, nhưng thật may, cho dù hắn không nhìn thấy được, nhưng có thể cảm nhận được.
Âm! Ở đó đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, Dương Diệp mang theo nắp quan tài bay về phía sau, nhưng chẳng bao lâu hắn đã ngừng lại, sau đó sẽ câm nắp quan tài lao vê phía Mạt Giang cách đó không xa.
Cho dù lúc này Dương Diệp đã là Thần Giả, nhưng hắn vẫn không địch lại tộc trưởng Mạt Giang của Thân Phượng tộc. Điều này cũng là bình thường, đừng nói ở Yêu tộc, cho dù là ở tất cả đại lục Mạt Giang cũng xếp hàng sát đầu. Tuy nhiên, Mạt Giang cũng không làm gì được Dương Diệp có nắp quan tài. Cho dù mấy lần giao phong, Dương Diệp đều ở thế hạ phong, nhưng Dương Diệp cũng không bị tổn thương gì!
Mà lúc này, phía chân trời càng lúc càng nhiêu Thân Phượng không ngừng bị kiếm khí ngôi sao chém xuống, không chỉ có vậy, vị trí phòng ngực của các cường giả Thân Phượng tộc dần lộ ra chỗ trống, điều này làm cho rất nhiều kiếm khí ngôi sao rơi vào trong Phượng vực. Khi những kiếm khí ngôi sao rơi vào Phượng vực, giây phút đó tất cả Phượng vực lập tức vang lên những tiếng kêu rên!
Những kiếm khí ngôi sao được kiếm ý cảnh giới Quy Nguyên gia tăng, ngay cả cường giả cảnh giới Luân Hồi cũng có thể chém giết, những Thần Phượng bình thường sao có thể chống đỡ được?
Tiểu Thiên nhìn thấy cảnh tượng đó, trong mắt có vẻ không kiên nhất. Cho dù nàng cảm thấy Thần Phượng tộc nhốt linh chủ là không đúng, quả thật cũng nên bị giáo huấn, nhưng những Thần Phượng bình thường kia là vô tội. Nàng muốn khuyên, nhưng nàng biết sẽ không có tác dụng. Bởi vì Thần Phượng tộc sẽ không thỏa hiệp với Dương Diệp, nếu như Thần Phượng tộc không thỏa hiệp, Dương Diệp nhất định sẽ không thỏa hiệp.
Khó giải!
Loại cục diện bây giờ chính là không chết không dừng.
Mạt Giang giao đấu với Dương Diệp bắt đầu có chút sốt ruột. Hắn vốn muốn nhanh chóng giải quyết Dương Diệp, chỉ cần giải quyết Dương Diệp, những kiếm khí ngôi sao do Dương Diệp triệu hoán ra sẽ biến mất. Nhưng hắn không ngờ được thực lực của Dương Diệp mạnh mẽ như vậy, hắn căn bản không làm gì được Dương Diệp, ít nhất ở trong khoảng thời gian ngắn là như vậy!
Cứ kéo dài, Thân Phượng của Thần Phượng tộc sẽ chết càng lúc càng nhiều, thật ra lúc này đã chết rất nhiều rồi.
Nghĩ đến đây, Mạt Giang dùng một chưởng đẩy lùi Dương Diệp, hai mắt chậm rãi nhắm lại. Trong phút chốc, tay phải của hắn vung lên, một ngọn lửa màu đen xuất hiện ở trong tay hắn, không gian xung quanh lập tức biến thảnh ảo ảnh, vì nhiệt độ ở đây quá cao!
- Đây là U Minh Tử Viêm, ở tất cả trong thần hỏa, nó xếp thứ ba, cẩn thận!
Lúc này, giọng nói Tiểu Thiên đột nhiên vang lên ở trong không trung.
Mạt Giang liếc nhìn Tiểu Thiên, hắn không ngờ được Tiểu Thiên tự nhiên nhận ra được lửa trong tay hắn. Tuy nhiên, lúc này hắn cũng không có thời gian đi hỏi Tiểu Thiên làm sao nhận ra được. Hắn quay đầu lại nhìn vê phía Dương Diệp:
- Kết thúc!