Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 2953 - Chương 3022: Người Này Nhất Định Phải Trả Giá Vì Khuyết Điểm Nhỏ Nhặt Đó! (1)

Chương 3022: Người này nhất định phải trả giá vì khuyết điểm nhỏ nhặt đó! (1) Chương 3022: Người này nhất định phải trả giá vì khuyết điểm nhỏ nhặt đó! (1)Chương 3022: Người này nhất định phải trả giá vì khuyết điểm nhỏ nhặt đó! (1)

Không chỉ cường giả Thần Phượng tộc, vào giờ phút này, vẻ mặt của những cường giả cảnh giới Luân Hồi phía chân trời đều rất khó coi.

Nếu như chỉ đơn thuần là Tinh Hà Kiếm Đồ, hơn năm mươi người bọn họ liên thủ sẽ không cần sợ hãi, thật sự khiến bọn họ sợ hãi là những ngọn lửa bao quanh kiếm khí.

Đặc biệt là Mạt Giang, hắn từng có tiếp xúc với ngọn lửa kia, không ai hiểu rõ ràng sự khủng khiếp của ngọn lửa hơn hắn.

Hắn biết, những kiếm khí ngôi sao rơi xuống, Phượng vực thật sự sẽ biến mất khỏi thế gian này. Không chỉ Phượng vực sẽ biến mất, hễ là tất cả sinh linh ở bên trong Phượng vực này đều sẽ biến mất.

Nghĩ đến đây, Mạt Giang kịp để ý tới những chuyện khác nữa, hắn vội vàng nhìn vê phía Dương Diệp, quát:

- Dương Diệp, Thần Phượng tộc ta bằng lòng cho ngươi rời đi, nhanh thu hồi những kiêm khí kial

Dương Diệp cũng không để ý gì tới Mạt Giang, ở dưới sự thao túng của hắn, tốc độ những kiếm khí ngôi sao rơi xuống càng lúc càng nhanh, lúc này đã đi tới cách đỉnh đầu mọi người không đến mười mấy trượng.

- Rút lui trước!

Đúng lúc này, Tô Đan quyết định thật nhanh, dẫn theo cường giả loài người bên cạnh trực tiếp biến mất.

- Rút lui trước!

Rất nhanh, những cường giả Thiên Long tộc kia cũng lập tức biến mất, không chỉ Thiên Long tộc, ở đó ngoại trừ cường giả Thần Phượng tộc ra, những cường giả cảnh giới Luân Hồi còn lại đều đã rời đi.

Ngăn cản những kiếm khí sao?

Đừng có nói đùa. Cho dù không có những ngọn lửa này cũng không dễ ngăn cản chúng, bây giờ có những ngọn lửa này, kiếm khí kia lại càng không dễ ngăn cản. Nếu như bọn họ ở lại liêu chết cùng những kiếm khí, không hề nghi ngờ, bọn họ ít nhất phải chết hơn chín phần, hơn nữa còn chưa chắc có thể hoàn toàn ngăn cản được những kiếm khí này!

- Rút lui, chúng ta phải rút luil

Bên cạnh Mạt Giang, một cường giả Thần Phượng tộc đột nhiên nói.

- Rút lui?

Mạt Giang quay đầu lại giận dữ gâm thét lên: - Phượng vực thì làm thế nào? Rất nhiều sinh linh Thân Phượng tộc thì làm thế nào?

- Nếu như chúng ta chết ở đây sẽ không có cơ hội báo thù cho Thần Phượng tộc nữa.

Lão già trâm giọng nói.

Vẻ mặt Mạt Giang dữ tợn, trong mắt có phần tranh đấu, im lặng trong chớp mắt, hắn hít sâu một hơi, sau đó giận dữ hét:

- Rút lui, tất cả Thần Phượng lập tức rút khỏi Phượng vực, có thể rút lui được bao nhiêu thì rút.

Nói xong, hắn đột nhiên quay đầu lại nhìn vê phía Dương Diệp, găn giọng nói:

- Dương Diệp, thù hôm nay, ngày khác nhất định sẽ trả lại gấp vạn lần!

Vừa dứt lời, hắn cùng cường giả Thần Phượng tộc xung quanh trực tiếp biến mất. Mà lúc này, những kiếm khí lửa này đã rơi xuống. Kiếm khí hạ xuống, tất cả mọi thứ bên trong Phượng vực đều hóa thành bột mịn, cùng lúc đó, những sóng lửa đã lan tràn đến tất cả Phượng vực, ở dưới hai tâng hủy diệt những ngọn lửa này cùng kiếm khí, mảnh không gian của Phượng vực này bắt đầu bị vỡ thành mảnh nhỏ.

Qua khoảng sau nửa canh giờ. Âm!

Ở trên đại lục Thiên Thiên đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn rung trời.

Theo tiếng động này vang lên, tất cả Phượng vực hoàn toàn tiêu diệt!

Theo Phượng vực hoàn toàn chôn vùi, giờ phút này tất cả mọi người biết Thân Phượng tộc sẽ xuống dốc. Cho dù phân lớn cường giả cảnh giới Luân Hồi của Thần Phượng tộc đều trốn thoát, nhưng ngoại trừ cường giả cảnh giới Luân Hồi, những Thần Phượng còn lại đều chết ít nhất hơn chín phần. Một thế lực, nếu như không có máu mới duy trì thì không thể đi xa, cũng không có Sau này.

Chuyện Thần Phượng tộc thiếu chút nữa bị diệt tộc đã nhanh chóng truyền khắp tất cả đại lục Thiên Thiên, giờ phút này, tất cả thế lực đều biết một cái tên: Dương Diệp.

Thật ra, ban đầu rất nhiều thế lực đại lục Thiên Thiên đã biết tới Dương Diệp, dù sao Dương Diệp từ vị diện dưới xông lên. Nhưng trước đó bọn họ chỉ tò mò về Dương Diệp chứ không kính trọng và sợ hãi. Mà bây giờ, rất nhiều thế lực lại kính sợ Dương Diệp. Lấy sức một mình thiếu chút nữa diệt tộc Thân Phượng tộc, phần thực lực này...

Yên Giới Thành, tửu quán Tiểu Dương. Sau khi biết được tin tức của Thần Phượng tộc, Đinh Thược Dược lập tức thở phào nhẹ nhõm, khối đá lớn trong lòng xem như thật sự bỏ xuống. Thật ra, nàng không hy vọng U Minh Điện xuất hiện. Vì sao? Bởi vì nếu như U Minh Điện xuất hiện, những nhân vật phía sau nhằm vào U Minh Điện chắc chắn cũng sẽ xuất hiện.

Cho đến lúc này, Dương Diệp mới nguy hiểm thật sự.

Thế lực có thể ép U Minh Điện đến vị diện dưới, Dương Diệp bây giờ tuyệt đối không có khả năng chống lại. Thật may, Dương Diệp đã tự mình giải quyết nguy cơi

Trong mật thất, Đinh Thược Dược im lặng rất lâu rồi đột nhiên nói:

- Truyền lệnh xuống, bảo người của chúng ta bất chấp tất cả mọi giá bước vào Liên Minh Hội Nhân tộc.

- Vâng!

Ngoài cửa, truyền đến một giọng nói.

Tay ngọc của Đinh Thược Dược chậm rãi nắm chặt:

- Cuối cùng là ai đang tính kế với U Minh Điện cùng Dương Diệp?...

Trong dãy núi không biết tên, bên trong nhà trúc.

Trên giường trúc nhỏ, một nữ tử đang đánh cờ, chỉ có một mình nàng. Nữ tử giơ lên một quân cờ đen đặt lên trên bàn cờ, ở khóe miệng nàng thoáng cười mỉm rất khó nhận ra:

- Thật thú ví, ngọn lửa không biết tên, ha ha, con át chủ bài của ngươi thật sự không ít.

Nói xong, nàng đột nhiên nhìn về phía chỗ góc khuất của nhà trúc, cười nói:

- Có phải ngươi rất cao hứng đúng không? Thật ra ta cũng rất cao hứng, bởi vì có hắn ở đó, thế giới này sẽ không bình yên.

Nói xong, nữ tử quay đầu nhìn lên trên bàn cờ, rất nhanh, trong trúc phòng trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng nhạc...

Sau khi hủy diệt Phượng vực, Dương Diệp tuyệt đối không rời khỏi Yêu tộc, cũng không có cách nào rời khỏi Yêu tộc, bởi vì lúc này những cường giả kia đều đang tìm kiếm hắn khắp nơi.

Một chỗ sâu bên trong lòng đất, Dương Diệp bước vào trong Hồng Mông tháp.

Mới vừa tiến vào bên trong Hồng Mông tháp, sắc mặt Dương Diệp lại vặn vẹo, lúc này cơ thể hắn đã biến thành màu đỏ tươi, thoạt nhìn giống như máu, nhưng nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện, đó thật ra là ngọn lửa rất nhỏ, lúc này những ngọn lửa rất nhỏ đang điên cuồng thiêu đốt cơ thể hắn.

- Lục Đinh, nhanh thu hồi những lửa này đi!

Dương Diệp giận dữ gầm thét lên. Nhưng Lục Đinh lại không đáp lại.

Lúc này, Tiểu Thiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, nói:

- Nó hình như cũng rơi vào giấc ngủ say rồi.

- Cái... cái gì?

Dương Diệp hỏi.

Tiểu Thiên lắc đầu:

- Bản thể của nó không có cách nào ra ngoài, chỉ có thể xuyên qua ngươi truyên lực lượng đi, nhưng ngươi căn bản không có cách nào hoàn toàn nhận lực lượng của nó, nó lại mạnh mẽ làm cho lực lượng của mình truyền đi, cho nên, chính nó làm mình bị tàn phế.

- Vậy ta phải làm thế nào?
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0