Chương 3032: Muốn mười tám đời tổ tông của hắn! (1)
Chương 3032: Muốn mười tám đời tổ tông của hắn! (1)Chương 3032: Muốn mười tám đời tổ tông của hắn! (1)
Sau khi Dương Diệp rời khỏi Ma Lan đế quốc Đế Đô thì tìm một địa phương hẻo lánh, sau đó tiến vào bên trong Hồng Mông tháp.
Bên trong Hồng Mông tháp.
Lúc này, Tiểu Thiên đang giúp trợ giúp cơ thể cùng linh trí của Tiểu Bạch kết hợp.
Rất nhanh, dưới cái nhìn chăm chú của Dương Diệp, lông mày của Tiểu Bạch khẽ run rẩy, tiếp theo, hai mắt nàng chậm rãi mở ra.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, viên mắt Dương Diệp lập tức ướt át.
Rất nhanh, Tiểu Bạch nhìn thấy Dương Diệp, mắt nàng lập tức trợn tròn, dường như khó có thể tin nổi, hai móng vuốt nhỏ của nàng khẽ dụi mắt. Sau khi xác định là Dương Diệp, nàng bỗng chốc lại nhào tới trong lòng của Dương Diệp, sau đó nước mắt tràn ra giống như vỡ đê.
Dương Diệp nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Bạch:
- Không sao, không sao rồi.
Móng vuốt của Tiểu Bạch ôm thật chặt cổ của Dương Diệp, đầu không ngừng cọ cọ trong ngực của Dương Diệp, nước mắt càng không ngừng tuôn ra, khóc rất thương tâm! Tiểu Thiên liếc mắt nhìn Tiểu Bạch, sau đó khẽ nói:
- Linh chủ này thật đặc biệt... Tự nhiên lại thích khóc như vậy, à, cũng đúng, người này còn là một tiểu hài tử!
Khóc một hồi, Tiểu Bạch không ngờ đã ngủ ở trong lòng Dương Diệp.
Dương Diệp nhẹ nhàng xoa đầu của Tiểu Bạch, trong mắt có chút đau lòng. Tiểu Bạch rất nhát gan, những năm gần đây, Thần Phượng tộc nhốt nàng, có thể tưởng tượng những năm gần đây nàng sợ hãi tới mức nào!
Thần Phượng tộc!
Nghĩ đến đây, trên người của Dương Diệp đột nhiên xuất hiện một sát ý.
Mà lúc này, Tiểu Thiên đột nhiên đặt tay ở trên bả vai của hắn, những sát ý này lập tức trở lại trong cơ thể của Dương Diệp.
Tiểu Thiên khẽ nói:
- Kết quả bây giờ đã rất tốt rồi. Nếu như ngươi cố ý muốn trả thù Thần Phượng tộc, Thần Phượng tộc nhất định sẽ liều mạng đánh một trận khiến hai bên đều tổn thất nặng nề, nếu ngươi muốn trả thù sẽ chỉ có kết cục như vậy thôi. Hơn nữa, còn có thể sẽ liên lụy những người thân cùng bằng hữu của ngươi ở vị diện dưới. Ngươi tuyệt đối không muốn gặp phải tình cảnh đó, đúng không? Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại, im lặng.
Lúc này, Tiểu Thiên lại nói:
- Ngươi chắc không muốn giết chóc liên tục. Nếu tên tiểu tử này còn sống, một bằng hữu khác của ngươi cũng còn sống, Thần Phượng tộc cũng đã nhận được báo ứng, ta cảm thấy chuyện này nên dừng ở đây. Hơn nữa, ta cảm thấy bây giờ ngươi chắc hẳn nên tập trung tinh thần tìm một bằng hữu khác của ngươi thì hơn, đó mới là chuyện ngươi nên làm lúc này, mà không phải đi liều chết cùng Thần Phượng tộc liều chết!
Tử Nhi
Hai mắt Dương Diệp mở ra, hắn nhìn về phía Tiểu Thiên:
- Tiểu Thiên, có thể giúp ta tìm được Tử Nhi sao?
Tiểu Thiên lắc đầu:
- Ta thậm chí còn không biết Tử Nhi là ai, làm sao tìm được chứ?
- Ngươi nhìn tai
Dương Diệp nói:
- Ngươi nhìn quá khứ của ta, từ quá khứ của ta sẽ nhìn thấy nàng!
Tiểu Thiên đảo mắt: - Nhìn cái quỷ à, với năng lực của ta bây giờ chỉ có thể đại khái nhìn được một phần quá khứ ngắn của một người, những chuyện chỉ tiết, ta không có cách nào kiểm tra được. Trước đây chắc hẳn là có thể, bây giờ hình như không thể.
- Trước đó không phải ngươi có thể tìm được vị trí của Tiểu Bạch sao?
Dương Diệp hỏi.
Tiểu Thiên lắc đầu:
- Không giống, tên tiểu tử này là linh chủ, ta quen thuộc với khí tức của linh chủ rôi, hơn nữa, nàng lại có một không gian kia, cho nên rất dễ tìm. Bây giờ bằng hữu kia của ngươi... Ta, ta không tìm được.
Đúng lúc này, Tiểu Bạch trong lòng Dương Diệp đột nhiên mở mắt, sau đó nàng vung móng nhỏ.
Sắc mặt Dương Diệp biến đổi:
- Ngươi nói ngươi biết ai bắt Tử Nhi đi à?
Tiểu Bạch gật đầu, sau đó móng nhỏ lại bắt đầu vung vẩy.
- Là một nữ nhân?
Dương Diệp hỏi.
Tiểu Bạch gật đầu. Dương Diệp ôm lấy Tiểu Bạch, nói:
- Ngươi có thể cảm ứng được khí tức Tử Nhi sao?
Tiểu Bạch lắc cái đầu nhỏ, sau đó bàn tay nhỏ bé bỗng vung vẩy.
Vẻ mặt Dương Diệp trầm xuống, Tiểu Bạch vốn có thể, nhưng bây giờ thì không thể. Khí tức Tử Nhi bị đối phương lấy ra.
Cuối cùng là ai mang Tử Nhi đi? Đối phương lại có mục đích gì? Dương Diệp nhíu mày.
Lúc này, Tiểu Thiên nói:
- Ngươi cũng đừng quá sốt ruột, đối phương không giết bằng hữu của ngươi, mà dẫn theo nàng, điều này đại biểu đối phương giữ nàng lại nhất định có mục đích gì đó, cho nên, bằng hữu của ngươi bây giờ tạm thời chắc vẫn an toàn. Thật ra, ngươi chắc hẳn nên lo lắng cho mình nhiều hơn. Bởi vì đối phương mang bằng hữu của ngươi đi, có thể mục đích là vì ngươi!
- Vì ta?
Dương Diệp ngẩn người, lập tức dường như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt hắn có chút âm trâm. Có thế lực đang nhằm vào hắn, người phụ nữ mang Tử Nhi đi rất có khả năng chính là người của thế lực phía saul
Tiểu Thiên đột nhiên nói: - Này, có cần ta bảo đám người Tiểu Tiểu Thiên đưa ngươi đến vũ trụ khác không?
Dương Diệp nhìn về phía Tiểu Thiên:
- Có ý gì?
- Ngu ngốc!
Tiểu Thiên đảo mắt:
- Tình cảnh của ngươi hiện tại rất nguy hiểm, đưa ngươi đến địa phương khác, chờ chuyện ở đây kết thúc, ngươi lại quay về, như vậy ngươi sẽ được an toàn.
- Chỉ có ý xấu gì không!
Dương Diệp lắc đầu:
- Suy tính của ngươi giống như con đà điểu vậy, thế là không được. Chúng ta sống cả đời, khó tránh khỏi sẽ gặp phải đủ loại khó khăn, nếu như mỗi lần gặp phải khó khăn đều lựa chọn trốn tránh, vậy cả đời cũng chỉ có vậy.
- Đạo lý lớn thì nhiều nhỉ!
Tiểu Thiên bĩu môi, sau đó nói:
- Bây giờ ngươi định làm như thế nào?