Chương 3037: Có dám đến chết mới dừng không? (2)
Chương 3037: Có dám đến chết mới dừng không? (2)Chương 3037: Có dám đến chết mới dừng không? (2)
- Đến chết mới dừng, có dám không?
Nghe vậy, sắc mặt của người thanh niên lập tức trở nên khó coi.
Đấu Với Dương Diệp đến chết mới dừng?
Dám sao?
Sắc mặt của người thanh niên cực kỳ khó coi, nhiều lần muốn nói chuyện những lời đến khóe miệng lại nuốt xuống.
Lúc này, Dương Diệp vỗ nhẹ vào thanh niên vai:
- Muốn thành danh thì phải dựa vào thực lực, đừng giở trò vặt vãnh.
Sắc mặt của người thanh niên biến đổi, rất lâu sau, hắn ôm quyền thi lễ với Dương Diệp, sau đó lui xuống.
Đúng lúc này, một lão già từ trong lầu các đi ra, lão già đi thẳng tới trước mặt Dương Diệp và liếc mắt nhìn hắn, sau đó nói:
- Các chủ cho mời!
Dương Diệp khẽ gật đầu, salu đó đi cùng lão già bước vào Kiếm Thần các.
Bên trong các, trong đại điện.
Ở trong đại điện có năm lão già, tất cả đều là cảnh giới Luân Hồi, mà ở trên đại điện lại một cnam tử trung niên mặc áo bào xa hoa. Người nam tử này chính là Các chủ của Kiếm Thần các Tiêu Thiên Y.
Trong điện, ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người Dương Diệp. Ở đại lục Thiên Thiên bây giờ, không hề nghi ngờ, Dương Diệp là kiếm tu nổi bật nhất, bọn họ dĩ nhiên thấy tò mò rồi.
Ánh mắt Dương Diệp nhìn Tiêu Thiên Y:
- Kiếm Thần các tìm ta, sẽ không chỉ muốn xem thử ta thế nào chứ?
Tiêu Thiên Y khẽ nói:
- Dương Diệp, ta cũng không quanh co. Tinh Hà Kiếm Đồ cùng Kiếm Thần Ấn trên người ngươi là chí bảo của Kiếm Thần các ta, vẫn mong vật về nguyên chủI
Tinh Hà Kiếm Đồ! Kiếm Thần Ấn!
Dương Diệp thoáng cong khóe miệng và cười khẽ, nói:
- Trước khi tới, ta đã đoán được mục đích của các ngươi. Ngươi nói Tinh Hà Kiếm Đồ cùng Kiếm Thần Ấn là của Kiếm Thần các, câu nói này hình như nói sai rồi thì phải?
- Nói sai?
Tiêu Thiên Y nói: - Kiếm Thần Ấn cùng Tinh Hà Kiếm Đồ là vật của Vô Cực tiền sư, không phải sao?
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi cũng biết đây là vật của Vô Cực tiền bối, vậy nó biến thành vật của Kiếm Thần các từ lúc nào?
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, vẻ mặt mọi người ở đây đều có chút khó coi. Rõ ràng Dương Diệp không muốn giao ra Tinh Hà Kiếm Đồ cùng Kiếm Thần Ấn!
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên nói:
- Trước đây ta ở đại lục Minh Ngục gặp phải một tia thân hồn của Kiếm Vô Cực, lão nhân gia ta thấy ta xương cốt kỳ lạ, là một tuyệt thế kỳ tài của kiếm đạo vạn năm hiếm có, cho nên lão nhân gia ta giao Tinh Hà Kiếm Đồ cùng Kiếm Thần Ấn cho ta, nói để cho ta có một ngày đi tới thế giới lớn, tiếp quản Kiếm Thần các, dẫn theo Kiếm Thần các đi về phía đỉnh phong.
Nói đến đây, Dương Diệp liếc mắt nhìn tất cả mọi người ở đó, nói:
- Đây là nguyện vọng của Kiếm Vô Cực tiền bối, các ngươi sẽ tuân theo sao?
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, vẻ mặt tất cả mọi người ở đó càng thêm khó coi. Để cho Dương Diệp quản lý Kiếm Thần các sao?
Bọn họ đương nhiên không muốn, Kiếm Thần các là thế lực tám sao đỉnh phong, bảo bọn họ chắp tay nhường cho người ta như vậy, ai có thể bằng lòng được? Phải biết rằng, trước đây mặc dù Kiếm Vô Cực sáng lập Kiếm Thần các, nhưng thật sự phát triển Kiếm Thần các là bọn họ. Đương nhiên nếu như Kiếm Vô Cực còn ở đó, Kiếm Vô Cực chắc chắn vẫn là Các chủ, bởi vì bất kể là uy vọng hay thực lực, Kiếm Vô Cực đều hoàn toàn xứng đáng!
Về phần Dương Diệp, nói khó nghe một chút thì Kiếm Thần các và Dương Diệp chẳng có quan hệ quái gì
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên nói:
- Tại sao các ngươi không nói chuyện? A.... Ta hiểu được. Các ngươi không muốn tuân theo di ngôn của Kiếm Vô Cực tiên bối!
Tiêu Thiên Y khẽ nói:
- Dương Diệp, ngươi cảm thấy ngươi có thể làm được Các chủ Kiếm Thần các sao?
Dương Diệp nói:
- Ta không được, nhưng các ngươi có thể trợ giúp ta mài! Mọi người chúng ta cùng nhau liên thủ, ai không phục chúng ta, chúng ta lại xử lý kẻ đó, tin tưởng ta, ở dưới sự hướng dẫn của Dương Diệp ta, chúng ta rất nhanh có thể xưng bá đại lục Thiên Thiên. Mọi người nheo mắt, người này thật sự là Dương Diệp mà không phải là một kẻ lỗ mãng à?
Đúng lúc này, Tiêu Thiên Y đột nhiên nói:
- Dương Diệp, ngươi là một người thông minh, cũng không cần ở đây giả vờ ngây ngốc nữa. Ta cũng không quanh co lòng vòng, Kiếm Thần các ta không muốn đối địch với ngươi, thật sự không muốn, dù sao ngươi coi như là người thừa kế của tổ sư. Nhưng Kiếm Thần Ấn cùng Tinh Hà Kiếm Đồ có ý nghĩa trọng đại đối với Kiếm Thần các ta, vẫn mong ngươi trả lại, Kiếm Thần các ta vô cùng cảm kích!
Dương Diệp lắc đầu:
- Kiếm Thần Ấn, Tinh Hà Kiếm Đồ không phải là của Kiếm Thần các cho ta, cho nên ta sẽ không trả lại cho các ngươi. Đương nhiên, ta cũng không có ý đối địch với các ngươi, dù sao Kiếm Thần các là do Kiếm Vô Cực tiền bối sáng lập, ta nghĩ tiền bồi chắc chắn không muốn ta và các ngươi có mâu thuẫn. lớn"
Hắn nhất định sẽ không giao ra Kiếm Thần Ấn cùng Tinh Hà Kiếm Đồ, hai thứ này đều quan trọng nhất với hắn, không có Kiếm Thần Ấn cùng Tinh Hà Kiếm Đồ, hắn không chỉ không thể nào uy hiếp những thế lực bát tỉnh, còn không có cách nào thi triển Nhất Kiếm Luân Hồi. Có thể nói, mất đi hai thứ này thì thực lực của hắn sẽ giảm đi rất nhiều. Có người nói, hắn đang dựa lại vào vật bên ngoài, thật ra cũng đúng, thực lực của hắn có chênh lệch lớn với những cường giả cảnh giới Luân Hồi lâu lăm kia, hắn chỉ có thể dùng vật bên ngoài để bù đắp.
- Nếu như chúng ta nhất quyết lấy thì sao?
Lúc này, một lão già áo bào đen đột nhiên nói.
Vừa dứt lời, bâu không khí ở đó lập tức trở nên nghiêm trọng.
Phía dưới, Dương Diệp mỉm cười và nhìn thẳng lão già kia:
- Ngươi thử xem?
Ở đó, bầu không khí nghiêm trọng biến thành khẩn trương.