Chương 3063: Vây đánh mới là con đường tốt nhất! (2)
Chương 3063: Vây đánh mới là con đường tốt nhất! (2)Chương 3063: Vây đánh mới là con đường tốt nhất! (2)
Chỉ đùa một chút mà thôi, ngươi còn thật sự ra tay àI
Thiếu nữ cưỡi heo nhún vai:
- Da ngươi dầy như vậy, đánh vài cái cũng sẽ không mang thai, ngươi sợ cái gì!
Dương Diệp:
Lúc này, Giới Nữ đột nhiên đi tới, nói:
- Không nên lãng phí thời gian ở chỗ này nữa. Chúng ta đi giúp nhị tỷ cùng Tam tỷ thôi!
Nghe vậy, vẻ mặt thiếu nữ cưỡi heo trở nên nghiêm trọng khẽ gật đầu. Tiếp theo, nàng nhìn về phía Dương Diệp:
- Ngươi còn có thể đánh được nữa không?
Dương Diệp lắc đầu:
- Ta cân một ít thời gian.
Kiếm ý của hắn sẽ lập tức cắn trả, hơn nữa huyền khí của hắn cũng tiêu hao gân hết, huyền khí không còn thì không vấn đề lớn, nhưng kiếm ý cắn trả lại nhất định phải coi trọng.
Thiếu nữ cưỡi heo khẽ gật đầu: - Tự mình cẩn thận!
Nói xong, nàng cùng Giới Nữ và Quang Nữ lập tức biến mất.
Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh, sau đó tiến vào bên trong Hồng Mông tháp.
Rất nhanh, kiếm ý của hắn bắt đầu cắn trả.
Cũng may bây giờ hắn đã có chút miễn dịch với kiếm ý cắn trả này, bởi vậy, tuyệt đối không quá mức đau khổ. Hơn nữa, Dương Diệp bất ngờ phát hiện sau khi kiếm ý của hắn cắn trả nhiều lần, hình như càng ngày càng mạnh. Điều này có phần giống như rèn sắt, một khối sắt được gõ không ngừng, chất lượng tự nhiên sẽ càng lúc càng tốt.
Nhiều lần cắn trả thì có thể trực tiếp đạt được kiếm ý cảnh giới Quy Nguyên không?
Trong đầu Dương Diệp xuất hiện ý nghĩ này.
Thời gian trôi qua từng chút một, qua một canh giờ sau, Dương Diệp đã hoàn toàn khôi phục bình thường, hắn đi tới trong thế giới tầng thứ nhất của Hồng Mông tháp.
Mà cảnh tượng tiếp theo lại làm cho hắn sợ muốn rơi cằm, bởi vì hắn nhìn thấy Tiểu Thiên. Đây không phải là điểm chính, điểm chính là dưới chân Tiểu Thiên là đầu của con rồng lớn màu vàng kia. Lúc này, con rồng lớn màu vàng này đang dẫn theo Tiểu Thiên bay loạn khắp nơi.
Nhìn thấy Dương Diệp, Tiểu Thiên vẫy tay hắn, cười nói:
- Mau lên đây chơi với ta đi!
Dương Diệp nhìn Tiểu Thiên, sau đó lại nhìn con rồng lớn màu vàng và lắc đầu, nếu để cho Thiên Long tộc biết tộc trưởng trước kia của bọn họ bị Tiểu Thiên giãm lên như thế, không biết có thể kéo toàn tộc tới đánh Tiểu Thiên không?
Không quan tâm thế nào, xem ra Tiểu Thiên đã thành công thuyết phục con rồng lớn màu vàng này.
Dương Diệp không lãng phí thời gian ở Hồng Mông tháp, hắn rời khỏi Hồng Mông tháp.
Trong hiện thực.
Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh và tính rời khỏi đó, mà vào lúc này, trong không trung phía xa đột nhiên tối lại, ngay sau đó, ở phía xa có rất nhiêu sợi tơ đỏ giăng kín khắp nơi, sau khi những tơ đỏ xuất hiện, Dương Diệp phát hiện, chiến trường không trung kia lập tức bị cắt ra.
Sắc mặt Dương Diệp thoáng biến đổi, cơ thể hắn thoáng động và vội vàng bay về phía khu vực này.
Rất nhanh, Dương Diệp ngừng lại, Dương Diệp nhìn thấy nữ tử mù ở trong chiến trường không trung vỡ thành mảnh nhỏ này, đối thủ của nữ tử mù lại là nam tử vác thương. Ở cách nam tử vác thương không xa là nam tử cụt tay cầm đao.
Mà ở xung quanh là thiếu nữ cưỡi heo, Quang Nữ cùng với Giới Nữ.
Ở cách nữ tử mù không xa, lúc này tay nam tử vác thương cầm trường thương chỉ nghiêng xuống phía dưới, ở toàn thân hắn tản ra một khí tức không rõ ràng.
Lúc này, không gian xung quanh đã lung lay sắp đổ.
Đúng lúc này, nam tử cụt tay này đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp:
- Nàng chết rồi?
Dương Diệp liếc mắt nhìn đối phương, sau đó khẽ gật đầu:
- Chết rồi.
- Ngươi giết sao?
Nam tử cụt tay lại hỏi.
- Nếu không thì sao?
Dương Diệp hỏi ngược.
Nam tử cụt tay im lặng rất lâu, sau đó chậm rãi đi về phía Dương Diệp, trong phút chốc, hắn trực tiếp biến mất, lúc xuất hiện lân nữa thì đã ở trước mặt Dương Diệp, tiếp theo, một tia sáng lạnh lẽo cắt thẳng tới cổ họng Dương Diệp.
Tốc độ nhanh đến mức tận cùng!
Ở giây phút nam tử cụt tay rút đao, Dương Diệp lại rút kiếm chém ra một phát.
Kengl
Kiếm đao vừa chạm vào đã tách ra, Dương Diệp trực tiếp bị chấn động đến ngoài mấy trăm trượng, nam tử cụt tay cũng bị chấn động liên tiếp lui về phía sau, tuy nhiên hắn chỉ lui hơn ba mươi trượng liền ngừng lại.
Nam tử cụt tay vừa dừng lại, chân phải nhẹ nhàng giãm một cái vào không trung, cả người trực tiếp hóa thành một đường đao quang bắn ra nhanh như điện chớp.
Cùng lúc đó, Dương Diệp phía xa cũng trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang lập tức biến mất.
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, kiếm quang cùng đao quang đồng thời bị đập nát, mà lúc này, Dương Diệp đã bị chấn động đến ngoài mấy trăm trượng, nam tử cụt tay này cũng bị chấn động đến hơn trăm trượng.
Hai mắt Dương Diệp híp lại, trong phút chốc, thân hình hắn run lên, cả người hóa thành một luông kiếm quang ởi tới trước mặt nam tử cụt tay, sau đó đâm ra một kiếm.
Chiến đấu gần người!
Hắn cần phải chiến đấu gần mới có ưu thế!
Nhưng nam tử cụt tay căn bản không để cho hắn có cơ hội chiến đấu gần người đã chém ra một đao và trực tiếp đẩy hắn lùi lại.
Phía xa, Dương Diệp nhìn tay của mình, lúc này tay hắn đang run nhẹ.
Lực lượng!
Trong đao của nam tử cụt tay này ẩn chứa lực lượng rất mạnh, đặc biệt mạnh mẽ, có khả năng còn mạnh hơn so với lực lượng cơ thể của bản thân hắn. Đương nhiên, không phải lực lượng cơ thể của đối phương mạnh hơn hắn, mà là đối phương chắc chắn nắm giữ lực đặc biệt nào đó, cho nên mới có thể làm cho đao của mình nắm giữ lực lượng mạnh như thế.
Đúng lúc này, nam tử cụt tay lại lập tức biến mất, trong phút chốc, một đường đao quang trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Bành!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, Dương Diệp lại bị chấn động tới mức liên tục lui lại. Vào lúc nam tử cụt tay phải lại ra tay lân nữa, Dương Diệp đột nhiên nhìn về phía đám người thiếu nữ cưỡi heo, nói:
- Còn nhìn gì nữa, nhanh tới giúp đi!
Thiếu nữ cưỡi heo ngẩn người, sau đó nói; "Ngươi không một đấu một với hắn sao?
- Một đấu một à?
Dương Diệp lắc đầu, sau đó nghiêm mặt nói:
- Vây đánh mới là con đường tốt nhất!