Chương 3079: Người đầu hàng sẽ không giết! (2)
Chương 3079: Người đầu hàng sẽ không giết! (2)Chương 3079: Người đầu hàng sẽ không giết! (2)
Tiểu nam hài này chính là tiểu nam hài chăn dê.
- Có thể giữ bọn hắn lại.
Tiểu nam hài khẽ nói.
Tiểu Thiên khẽ lắc đầu:
- Ta còn chưa nhớ ra cách giải phóng năng lực đánh nhau của mình thế nào, hơn nữa giữ hai người bọn hắn lại cũng không có tác dụng gì, sẽ chỉ làm U Minh Điện cảnh giác.
Tiểu nam hài khẽ gật đầu:
- Ta hiểu.
Nói xong, hắn nhìn về phía Tiểu Thiên:
- Dương Diệp kia, không ngờ ta không có cách nào nhìn thấu đời tiếp theo của hắn, vì sao?
Tiểu Thiên lắc đầu:
- Ta cũng không nhìn thấy được.
- Vì sao?
Tiểu nam hài lại hỏi.
Tiểu Thiên nói: - Có hai loại khả năng, một là hắn sẽ không chết, có nghĩa chân chính lên vượt ra ngoài luân hồi, sống mãi; hai là hắn bị tiêu diệt mất thần hồn nên không có đời tiếp theo.
Tiểu nam hài khẽ gật đầu:
- Ta cũng nghĩ vậy.
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát mới nói tiếp:
- Trên người hắn có phải có chí bảo gì không? Bởi vì mệnh cách của hắn hình như bị thay đổi, cũng không đúng, là hắn nắm giữ hai loại mệnh cách hoàn toàn không giống nhau.
Tiểu Thiên khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Dù sao người này sau này sẽ có phúc họa đi kèm, cuối cùng là kết thúc là phúc hay là họa thì không được biết rồi.
- Thật vậy!
Tiểu nam hài khẽ gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía năng lượng màu đỏ giống như tấm lưới ở chân trời:
- Có cần phải phá hỏng trận pháp này không?
Tiểu Thiên lắc đầu:
- Giữ đi. Dù sao ta cũng không có ý định ra ngoài.
Nói xong, nàng xoay người lập tức biến mất.
Tiểu nam hài ở tại chỗ im lặng một lát, sau đó cũng lập tức biến mất.
Linh Cung.
Lúc này, Dương Diệp đã trở lại Linh Cung. Lần này, hắn mang theo cả Lôi Lâm đến. Ngoại trừ Lôi Lâm còn có Tuyết Nhi. Giống như hắn dự đoán, Lôi Lâm cùng Tuyết Nhi vừa đến chỗ này đã rất thích.
Đặc biệt Lôi Lâm, nàng là Linh Vương lôi, cùng loại với những Linh Vương ở đây, nàng còn có lòng trung thành.
Ngay từ lúc đầu, những Linh Vương có chút bài xích Tuyết Nhị, bởi vì Tuyết Nhi là loài người, mà không phải Linh Vương. Nhưng chẳng bao lâu, những Linh Vương lại dần dần tiếp nhận Tuyết Nhi. Điều này đương nhiên là công lao của Tiểu Bạch cùng Lôi Lâm.
Lôi Lâm thì không cần nói, tình cảm của nàng cùng Tuyết Nhi đặc biệt đặc biệt sâu sắc, Tiểu Bạch lại yêu ai yêu cả đường đi, Tuyết Nhi là nữ nhi của Dương Diệp, nàng tất nhiên cũng thích.
Trước đây, mỗi ngày những Linh Vương ngoại trừ tu luyện chính là chơi, mà bây giờ bọn họ có thêm một nhiệm vụ, đó chính là tiếp nhận huấn luyện.
Không thể không nói, huấn luyện những Linh Vương đặc biệt lớn.
Bên ngoài đại điện Linh Cung có hơn hai trăm Linh Vương xếp hàng chỉnh tề trên quảng trường, dẫn đầu là Đường Hỏa.
Đường Hỏa vung tay ngọc lên, trong phút chốc, tất cả những Linh Vương đều im lặng. Đường Hỏa thoáng cổ tay động, ở trong tay nàng xuất hiện một lá cờ, tiếp theo, nàng cầm cờ nhìn về phía trước mặt và chợt vung lên:
- Tấn công!
Âm ầm ầm ầm ầm!
Hơn hai trăm chùm tia sáng đủ loại lập tức phóng lên cao, những chùm tia sáng, có khi là chùm tia sáng lửa, có khi là cột nước, có khi là cột sấm sét, còn có khi là một ít năng lượng không biết tên. Nói chung, đồ sô, đặc biệt hoành tráng!
Đương nhiên, không chỉ là đồ sộ còn đặc biệt khủng khiếp.
Dù sao Dương Diệp nhìn thấy cũng có chút kinh hồn bạt vía, bởi vì nếu như những chùm tia sáng đều bắn về phía hắn, đừng nói cơ thể của hắn, có khả năng chính nắp quan tài cũng sẽ bị đánh nát.
Lúc này, Đường Hỏa đột nhiên lại nói:
- Phòng thủI
Vừa dứt lời, rất nhiêu tấm lá chắn ánh sáng lập tức xuất hiện ở trên đỉnh đầu những Linh Vương, những tấm lá chắn ánh sáng nhanh chóng hợp thành một màn ánh sáng siêu cấp với màu sắc rực rỡ, màn ánh sáng này trực tiếp bao phủ lấy tất cả Linh Cung. Cùng lúc đó, Dương Diệp còn phát hiện xung quanh có rất nhiều năng lượng khác nhau giống như thủy triêu tập trung về phía màn ánh sáng này.
- Ta đi thử một chút được chứ?
Dương Diệp đột nhiên nói.
Đường Hỏa liếc nhìn Dương Diệp, sau đó khẽ gật đầu.
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn màn ánh sáng kia, im lặng trong chớp mắt, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong phút chốc có một kiếm ý khủng khiếp từ trong cơ thể hắn cuồn cuộn trào ra. Ngay sau đó, kiếm trong tay hắn trực tiếp biến mất.
Luân Hồi Nhất Kiếm!
Hắn biết rõ những thực lực của Linh Vương, bởi vậy vừa ra tay chính là Luân Hồi Nhất Kiếm. Cho dù Luân Hồi Nhất Kiếm không mạnh bằng Nhất Kiếm Luân Hồi, nhưng một kiếm này cũng đặc biệt khủng khiếp.
Phía chân trời.
Âm!
Một tiếng nổ lớn rung trời vang vọng, sau đó, kiếm của Dương Diệp trở lại trong tay, tiếp theo không có tiếp theo nữa. Bởi vì đường kiếm khí kia đã biến mất không thấy. Mà màn ánh sáng kia chỉ run lên rất khẽ mà thôi! Vẻ mặt Dương Diệp rất nghiêm trọng!
Cho dù hắn đã dự đoán được màn ánh sáng này sẽ rất mạnh mẽ, nhưng hắn không ngờ được lại mạnh mẽ đến mức độ này!
Thật ra, điều này cũng là bình thường. Cho dù không phải mỗi Linh Vương đều sẽ có thể so sánh với cường giả cảnh giới Luân Hồi, nhưng trong đó có ít nhất một nửa chống đỡ nổi cường giả cảnh giới Luân Hồi, một phần ba trong đó tuyệt đối là vượt quá cường giả cảnh giới Luân Hồi bình thường.
Bây giờ tất cả bọn họ tập hợp cùng một chỗ, có thể tưởng tượng được như vậy sẽ kinh khủng tới mức nào!
- Còn muốn thử nữa không?
Một bên, Đường Hỏa đột nhiên nói.
Dương Diệp lắc đầu, hắn cũng không muốn tự rước lấy nhục. Màn ánh sáng này, trừ khi hắn dùng Tinh Hà Kiếm Đồ, hoặc Lục Đinh Thần Hỏa, nếu không căn bản đừng mong chấn động được. Đương nhiên, Nhất Kiếm Luân Hồi chắc hẳn là có thể, tuy nhiên, hi vọng không quá lớn!
Thời gian trôi qua từng chút một, rất nhanh, thời gian ba ngày đã đến.
Sáng sớm, một giọng nói đột nhiên vang lên trên không trung của toàn bộ đại lục Thiên Thiên: - Hễ là người của hệ Thiên Tuyền, người đầu hàng sẽ không giết.