Chương 3117: Lắng đọng, dung hợp! (2)
Chương 3117: Lắng đọng, dung hợp! (2)Chương 3117: Lắng đọng, dung hợp! (2)
- Người này là kiếm tu, trước đó hắn thi triển hai loại kiếm kỹ, có loại nào không thể mạnh mẽ hơn công pháp cùng huyền kỹ của Âm gia ta? Đáng tiếc, hoàng thúc ta quá mức tự phụ, nếu không có Âm Nguyệt hoàng triều ta có thể kết giao với một vị cường giả siêu cấp!
- Đối với điện hạ, đây cũng coi như là một chuyện tốt!
Lão già đột nhiên nói.
Khóe miệng người thanh niên hơi cong lên:
- Đương nhiên!
Dương Diệp vừa rời khỏi hệ Tỉnh Vân, Dương Huyên lại xuất hiện ở trước mặt của hắn:
- Xong rồi chứ?
Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Đi thôi.
Dương Huyên khẽ gật đầu, sau đó vung tay phải lên, trực tiếp cùng Dương Diệp xuất hiện ở trên chiếc Thần Toa.
Thần Toa rất lliớn, cũng có căn phòng độc lập, tuy nhiên mười cường giả Chí Cảnh theo Dương Huyên tới đây tuyệt đối không ở trong phòng, mà canh giữ ở xung quanh Thần Toa.
Sau khi Dương Diệp vàco phòng liền trực tiếp bước vào bên trong Hồng Mông tháp. Mới vừa vào Hồng Mông tháp, Tử Nhi lại xuất hiện ở trước mặt của hắn. Sau khi có thể khôi phục hình người, Tử Nhi lại rất ít khik khôi phục bản thể ở trước mặt Dương Diệp. Bởi vì nàng không muốn Dương Diệp vẫn xem nàng là tiểu hài tử.
Tử Nhi mới vừa xuất hiện, một đường ánh sáng trắng hiện lên, sau đó Tiểu Bạch cũng xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Lần này, Dương Diệp không để Tiểu Bạch ở lại hệ Thiên Tuyền, cho dù để lại, Tiểu Bạch chắc chắn cũng không chịu. Lần này đi theo hắn có Tử Nhi, Tiểu Bạch, còn có An Nam Tĩnh vẫn đang tiếp nhận truyên thừa cùng Hiểu Vũ Tịch ở trong phòng tu luyện và Cùng Kỳ bước vào bên trong Hồng Mông tháp.
Về phần rồng lớn màu vàng của Thiên Long tộc thì bị hắn để ở lại hệ Thiên Tuyền, cho dù con rồng lớn này không bằng cường giả Chí Cảnh, nhưng lại mạnh mẽ hơn cường giả cảnh giới Luân Hồi bình thường quá nhiều, bởi vậy hắn để nó ở lại hệ Thiên Tuyền bảo vệ đám người Đế Nữ.
Dương Diệp nhẹ nhàng khẽ xoa đầu Tiểu Bạch, sau đó nhìn về phía Tử Nhi:
- Các ngươi đi chơi đi. Tử Nhi biết Dương Diệp có việc nên lập tức khẽ gật đầu, sau đó ôm Tiểu Bạch biến mất ở phía xa.
Dương Diệp đi tới tâng thứ ba, lúc này, An Nam Tĩnh vẫn đang tiếp nhận truyên thừa. Thật ra, nói chính xác là đang dung hợp võ đạo của Vũ Thân vào trong võ đạo của bản thân nàng. Nàng là một người cao ngạo, nàng sẽ đi học tập sở trường của người khác, nhưng tuyệt đối sẽ không đi trở thành người thứ hai của ai cải
Dương Diệp liếc nhìn An Nam Tĩnh cùng Hiểu Vũ Tịch, hắn không có quấy rầy hai nàng mà ngồi xếp bằng dưới đất, hai mắt khép hờ.
Lắng đọng!
Chênh lệch của hắn với nữ tử cụt tay kia chính là kiếm ý của hắn không có được lắng đọng. Nói đơn giản một chút chính là không có trâm ổn, kiếm đạo của hắn có chút không vững.
Hoàn thiện!
Bây giờ điều hắn cần phải làm là tìm ra chỗ chưa đủ trong kiếm ý của mình, sau đó hoàn thiện nó. Thật ra, trước đây hắn đã sớm muốn làm như vậy. Nhưng khi đó có quá nhiều chuyện, hắn căn bản không có thời gian yên tĩnh cố gắng lắng đọng kiếm đạo của mình.
Mà bây giờ, muốn đến Dương gia cần ít nhất ba tháng, ở bên trong tâng thứ ba này lại tương đương với ba năm, ba năm với hắn là đủ rồi.
Ở trong gian phòng của Dương Huyên chỉ có Dương Huyên cùng với một người mặc áo giáp.
- Hắn không ở đây.
Người mặc áo giáp trâm giọng nói.
Dương Huyên khẽ lắc đầu:
- Hắn vẫn ở bên trong phòng.
- Vì sao?
Người mặc áo giáp không hiểu.
Dương Huyên nói:
- Mỗi người đều có bí mật của mình, hắn cũng vậy. Không nên đi điều tra, cũng không cần để ý tới hắn. Hắn có tính tình cao ngạo cực đoan, nếu như chọc giận hắn sẽ bất lợi cho tất cả mọi người.
Người mặc áo giáp khẽ gật đầu, dường như nghĩ đến cái gì, lại nói:
- Tiểu thư, ngươi cũng hiểu rõ tính cách vị thiếu gia này của chúng ta, nếu như hắn không có tiềm lực cùng thực lực gì còn tốt, nhưng hết lần này tới lần khác hắn có tiêm lực thực lực cũng không tệ...
Nói xong lời cuối cùng, người đó không nói nữa. Dương Huyên khẽ nói:
- Ngươi sợ đến lúc đó hắn sẽ làm hỏng chuyện của chúng ta sao?
- Lẽ nào tiểu thư không lo lắng sao?
Người mặc áo giáp nói.
Dương Huyên quay đầu lại nhìn về phía xa, vị trí kia chính là vị trí gian phòng của Dương Diệp. Im lặng rất lâu, nàng khẽ nói:
- Hắn có thể sao?...
Bên trong Hồng Mông tháp.
Lúc này Dương Diệp đã như lão tăng nhập định, bây giờ hắn đã hoàn toàn quên kiếm ý của mình là cảnh giới nửa bước Quy Nguyên. Đơn giản mà nói, chính là hắn từ trên phương diện tâm cảnh một lần nữa đi lại quá trình từ kiếm ý một tâng đến kiếm ý cảnh giới Quy Nguyên nửa bước.
Khi đi lân thứ nhất, hắn còn chưa phát hiện ra vấn đề gì, lần thứ hai cũng không phát hiện ra vấn đề gì... Vào lần thứ năm, hắn bắt đầu phát hiện ra một vài vấn đề. Tới lần thứ hai mươi, hắn phát hiện kiếm ý của mình đều có vấn đề!
Vào giờ phút này, hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao nữ tử cụt tay này không sử dụng kiếm ý lại vẫn có thể ép chắc hắn.
Bởi vì ở trong mắt người ta, kiếm ý của hắn đầy chỗ sơ hởi Con người không tự kiểm điểm thì vĩnh viễn sẽ không biết mình tệ tới mức nào.
Sau khi phát hiện ra vấn đề, Dương Diệp bắt đầu giải quyết vấn đề, thật ra muốn giải quyết vấn đề này cũng không quá khó khăn, dù sao bây giờ, kiếm ý của hắn đã là cảnh giới nửa bước Quy Nguyên, hắn cần phải làm là củng cố kiếm ý của mình, làm cho kiếm ý của mình càng thực chất hơn.
Mà quá trình này, hắn tốn thời gian khoảng một năm!
Một năm sau, tới giây phút nào đó, Dương Diệp đang ngồi xếp bằng trên mặt đất đột nhiên mở mắt, trong phút chốc, một kiếm ý khủng khiếp từ trong cơ thể hắn lao ra, nhưng chẳng bao lâu, luồng ý cảnh này lại lùi về trong cơ thể hắn.
Kiếm ý cảnh giới Quy Nguyên!
Luồng kiếm ý này cũng không phải cảnh giới nửa bước Quy Nguyên, mà là cảnh giới Quy Nguyên!
Mà lúc này, Dương Diệp đột nhiên nhắm hai mắt lại, cùng lúc đó, bên trái cơ thể hắn đột nhiên đỏ lên, tóc bên trái đã biến thành đỏ như máu, nhưng cơ thể bên phải lại đặc biệt bình thường.
Dung hợp!
Lúc này, điều hắn cần phải làm là hoàn toàn dung hợp hai loại ý cảnh!.............