Chương 3126: Giết chết Chí Cảnh trong nháy mắt! (1)
Chương 3126: Giết chết Chí Cảnh trong nháy mắt! (1)Chương 3126: Giết chết Chí Cảnh trong nháy mắt! (1)
Nhìn thấy Dương Diệp chạy trốn, vẻ mặt Tả Phong cùng Lãnh Khô lập tức biến đổi, Tả Phong quyết định thật nhanh:
- Ngươi đuổi theo, ta cản hai người bọn họ lại!
Nói xong, cơ thể hắn thoáng động trực tiếp xông về phía hai nam tử mặc giáp bạc này, mà Lãnh Khô lại run lên, đuổi theo về phía vị trí của Dương Diệp.
Phía xa, hai nam tử mặc giáp bạc này nhìn thấy Tả Phong xông về phía bọn họ thì cả hai đều sửng sốt.
Lần này, bọn họ tới chỗ này là vì hai cường giả Chí Cảnh bên cạnh Thất thiếu gia của Dương gia đột nhiên rời khỏi Dương gia, Dương Yên cảm thấy có chút kỳ lạ, bởi vậy phái bọn họ đến xem. Thật ra không chỉ Dương Yên, các thiếu gia còn lại của Dương gia chắc chắn đều đã phải người tới.
Mấy thiếu gia Dương gia kiêng ky lẫn nhau, đề phòng lẫn nhau, bất kỳ một thiếu gia nào có chút động tĩnh gì đều sẽ dẫn tới mấy vị thiếu gia còn lại quan tâm. Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước này Thất thiếu gia không phải cường giả Chí Cảnh trấn giữ chỗ này, bởi vì cường giả Chí Cảnh bên cạnh những thiếu gia đều là đối tượng bọn họ chú ý.
Mà bọn họ không ngờ được, bọn họ đi tới chỗ này, còn chưa nói một câu nào mà đối phương liền trực tiếp ra tay đối với bọn họ.
Thật ra, bọn họ cảm thấy có điều gì đó không ổn, phải nói là có chút nghi ngờ, nghi ngờ người vừa chạy trốn kia có phải thật sự là người của Dương Yên hay không... .
Tuy nhiên lúc này, bọn họ đã không thời gian nghi ngờ hoặc giải thích, bởi vì Tả Phong đã đi tới trước mặt bọn họ, đồng thời ra tay với bọn họ.
Lúc này đi theo giải thích với người ta thì có chút ngu xuẩn.
Đánh lại nói saul
Ở đó, ba người chiến đấu.
Lúc này, Dương Diệp đã thoát khỏi đại lục và đi tới trong tỉnh không, khi nhận thấy được phía sau có người đuổi theo, sắc mặt Dương Diệp lập tức trầm xuống, tuy nhiên chỉ một thoáng, sắc mặt hắn lại thả lỏng ra. Bởi vì hắn phát hiện chỉ có một người đuổi theo!
Một người!
Dương Diệp ngừng lại, sau đó xoay người nhìn về phía Lãnh Khô đuổi theo mình. Lãnh Khô thấy Dương Diệp dừng lại thì cũng lập tức ngừng lại, sau đó nói:
- Ngươi...
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên biến mất, vào giây phút hắn biến mất, vẻ mặt Lãnh Khô lúc này đại biến, thoáng cái, một khí thế khủng khiếp từ trong cơ thể hắn cuồn cuộn trào ra.
Âm!
Trong phút chốc, không gian trong mấy vạn dặm xung quanh trực tiếp sôi trào lên. Qua chừng mười hơi thở, ở đó mới dân dần khôi phục lại bình tĩnh.
Lãnh Khô vẫn còn nguyên tại chỗ, Dương Diệp đã ở ngoài vạn trượng, ở trong tay hắn câm một thanh kiếm, chỗ mũi kiếm có một tia đỏ sãm.
Phía xa, Lãnh Khô có chút đờ đẫn nhìn Dương Diệp:
- Sát ý cảnh giới Quy Nguyên, kiếm ý cảnh giới Quy Nguyên, Kiếm Vực, pháp tắc ám, kiếm kỹ chặt luân hồi. .. Ngươi không phải là người của Dương Yên. . .
Dứt lời, sắc thái trong mắt hắn dần dần tiêu tan, một hơi thở sau, trong mắt hắn không có bất kỳ sắc thái nào nữa.
Giết chết Chí Cảnh trong nháy mắt!
Lúc này, khóe miệng Dương Diệp đột nhiên tuôn ra một tia máu tươi, máu tươi theo khóe miệng của hắn chảy đến trước ngực, trong thời gian không đến hai hơi thở, trước ngực của hắn đã biến thành đỏ như máu.
Cho dù hắn giết chết cường giả Chí Cảnh trong nháy mắt, nhưng hắn hoàn toàn không thoải mái. Vừa rồi, hắn đã dùng hết con át chủ bài mình nắm giữ trong tay, bao gồm pháp tắc ám, Kiếm Vực, còn có kiếm ý giết chóc, cùng với Nhất Kiếm Luân Hồi!
Lần này, thật sự không giữ lại chút nào, lấy ra hết con át chủ bài!
Ngay cả như vậy, hắn cũng bị Lãnh Khô trước khi chết phản kích cho chấn động tới mức bị thương nặng.
Cường giả Chí Cảnh không dễ giết!
Đây là cảm tưởng của Dương Diệp giờ phút này, có thể nói, vừa rồi chỉ cân hắn có chút giữ lại, chắc chắn không có cách nào giết chết được tên cường giả Chí Cảnh kia.
Không suy nghĩ nhiêu, Dương Diệp thu hồi mạch suy nghĩ, tay phải hắn vẫy một cái, thu thi thể của tên cường giả Chí Cảnh kia vào bên trong Hồng Mông tháp, sau đó thân hình run lên, lập tức biến mất.
Chỗ này không có khả năng chữa thương.
Qua một canh giờ sau, Dương Diệp ngừng lại. Hắn nhìn lướt qua xung quanh, xung quanh, tĩnh mịch một mảnh, không có bất kỳ khí tức sinh mạng nào.
Dương Diệp ngồi xếp bằng ở không trung, sau đó bắt đầu chữa thương. Không đến nửa canh giờ, thương thế của hắn được Hồng Mông Tử Khí chữa trị đã khôi phục. Lúc này, hắn lại là trạng thái đầy máu!
Sau khi vết thương khôi phục, hắn lập tức bước vào Hồng Mông tháp.
Trong tâng thứ nhất, ở trước mặt Dương Diệp là hai người máu này, còn có thi thể cường giả Chí Cảnh.
Ánh mắt Dương Diệp rơi vào trên thi thể của cường giả Chí Cảnh này, sau khi quan sát, sắc mặt hắn có chút khó coi, bởi vì không thể chế luyện bộ thi thể cường giả Chí Cảnh này thành kiếm nô.
Vì sao không thể chế luyện thành kiếm nô? Bởi vì hắn dùng Nhất Kiếm Luân Hồi giết đối phương... Đơn giản mà nói, đối phương hoàn toàn chết hẳn.
- Đáng tiếc!
Dương Diệp lắc đầu, tuy nhiên cũng không có cách nào, bởi vì nếu như hắn không cần Nhất Kiếm Luân Hồi thì có khả năng không thể giết đối phương
Thu hồi ánh mắt, hắn nhìn vê phía hai người máu bên cạnh, trong mắt có chút nóng bỏng, những lời trước đó là Tả Phong cùng Lãnh Khô nói chuyện, hắn có nghe được, nếu không hắn cũng sẽ mạo hiểm thu hai người máu này vào thời khắc nguy hiểm đó.
Thu hạ là Chí Cảnh siêu cấp!
Nhưng chẳng bao lâu, Dương Diệp lại nhíu chân mày lại, bởi vì hắn căn bản không biết phải làm sao thức tỉnh cùng khống chế bọn họ.
Sau khi quan sát, ánh mắt của hắn rơi vào vị trí giữa chân mày của một người máu trong đó, ở nơi đó, có một vòng xoáy màu đen bằng nắm đấm lớn. Do dự một lát, Dương Diệp phân ra một luồng thân thức bước vào trong đó.
Trong chớp mắt khi tia thần thức của hắn bước vào vòng xoáy màu đen, sắc mặt Dương Diệp lập tức biến hóa kịch liệt, ngay sau đó, trong miệng hắn trực tiếp phun ra mấy ngụm máu, không chỉ có vậy, toàn thân hắn còn liên tục lùi lại phía sau mấy ngàn trượng mới dừng lại!
Sau khi dừng lại, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng dưới đất, sau đó hai tay ôm thật chặt đầu, cứ như vậy gần một giờ, tay hắn mới dân dần thả lỏng ra.