Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3059 - Chương 3128: Hệ Ngân Hà, Lý Gia! (1)

Chương 3128: Hệ Ngân Hà, Lý gia! (1) Chương 3128: Hệ Ngân Hà, Lý gia! (1)Chương 3128: Hệ Ngân Hà, Lý gia! (1)

Không thể không nói, thực lực của người máu này vẫn vô cùng khủng khiếp, trong chớp mắt khi chưởng của hắn đánh ra, lấy Dương Diệp làm trung tâm, không gian bên trong mấy vạn dặm trực tiếp vặn vẹo rạn nứt.

Vẻ mặt Dương Diệp bình tĩnh, dường như đã sớm dự đoán được.

Hắn tuyệt đối không ra tay, khi bàn tay của người máu này đi tới cách đỉnh đầu hắn hơn mười centimet, một lực lượng khủng khiếp đột nhiên từ phía chân trời đánh xuống, người máu này còn chưa kịp phản ứng, lực lượng kia liền trực tiếp đánh vào trên người hắn.

Âm!

Người máu này trực tiếp bay đến ngoài vạn trượng, nó co giật trên mặt đất một hồi sau đó lại đứng lên, nhưng trên người hắn đã xuất hiện từng vết nứt rất nhỏ.

Thân hình của Dương Diệp thoáng động đi tới trước mặt người máu, hắn vừa tới trước mặt người máu, người máu này lại một quyền đánh về phía hắn, nhưng giây phút nắm đấm của người máu này vừa vươn ra, một luông lực lượng thần bí lại đánh vào trên người hẳn.

Âm! Theo một tiếng nổ lớn vang lên, người máu này lại bay ngược ra ngoài. Lần này, người máu này không có khả năng đứng lên được, nó nằm trên mặt đất không ngừng co quắp, giống như cừu điên vậy.

Dương Diệp ngẩng đầu liếc nhìn qua không trung, hắn biết, Hồng Mông tháp lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi. Tương đối đáng tiếc là Hồng Mông tháp không thể đi ra ngoài giúp hắn đánh nhau, nếu không, Chí Cảnh gì đó đều là cặn bãi

Thu hồi mạch suy nghĩ, hắn nhìn về phía người máu còn co giật trên mặt đất, sau đó nói:

- Ta hiểu các ngươi, dù sao ai cũng không muốn bị ngườci khác khống chế, nhưng ta ghét người khác nói một đằng làm một nẻo với ta. Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hoặc là để cho ta khống chế các ngươi, theo ta ba năm, hoặc là ta giam cầm các kngươi vĩnh viễn.

Người máu không trả lời.

Dương Diệp khẽ gật đầu:

- Vậy ngươi ở nơi này cố gắng chờ đợi đi!

Nói xong, hắn xoay người rời đi, mà khi hắn đi được lắm mấy chục bước lúc, phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói của người máu: - Ba năm sau, ngươi thật sự bằng lòng thả chúng ta đi luân hồi sao?

Dương Diệp dừng bước lại:

- Ngoại trừ tin tưởng ta ra, ngươi vẫn có lựa chọn tốt nào hơn sao?

Im lặng chín hơi thở, một tin tức đột nhiên tràn vào trong đầu Dương Diệp, hai mắt Dương Diệp khép hờ, chậm rãi tiếp thu những tin tức kia, sau một lúc lâu, Dương Diệp mở mắt, sau đó xoay người đi tới trước mặt người máu này, tiếp theo, hai tay hắn kết mấy thủ ấn kỳ lạ, trong miệng lẩm bẩm vài từ, rất nhanh, một đường tơ máu đột nhiên từ mi tâm của người máu này bắn ra, cuối cùng tiến vào giữa chân mày của Dương Diệp.

Qua rất lâu, Dương Diệp cảm giác mình cùng người máu này thành lập được liên hệ nào đó, chỉ cần tâm niệm hắn thoáng động thì có thể làm cho rất nhiều oan hồn này sống không bằng chết, cũng có thể dùng một ý niệm hủy diệt người máu này, làm cho bọn họ thật sự thần hồn đều bị tiêu diệt!

Lần này, người máu không còn ra vẻ nữa.

Rất nhanh, Dương Diệp sử dụng phương pháp tương tự tỉnh lại người máu thứ hai, đồng thời khống chế. Cứ như vậy, bây giờ hắn có được hai thủ hạ siêu cấp!

Hai cường giả Chí Cảnh siêu cấp! Dương Diệp liếc mắt nhìn hai người máu, sau đó nói:

- Ba năm sau, sẽ giải thoát cho các ngươi!

- Còn có một yêu cầu!

Một người máu trong đó đột nhiên nói.

- Nói!

Dương Diệp nói.

- Báo thù cho chúng tai

Người máu này gắn giọng nói:

- Những kẻ đó vì muốn chế luyện chúng ta thành con rối, không tiếc dùng máu rửa sạch tất cả đại lục của chúng ta, nếu như không báo thù này, chúng ta tình nguyện không vào luân hồi.

Dương Diệp im lặng trong chớp mắt, sau đó nói:

- Có thể!

Nói xong, hắn xoay người rời khỏi Hồng Mông tháp.

Trong tinh không, Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh, sau đó thân hình rung lên và lập tức biến mất. Cho dù hắn nắm giữ hai thủ hạ Chí Cảnh siêu cấp, nhưng hắn sẽ không tùy ý vận dụng hai con rối này, bởi vì hắn không muốn mình dựa vào hai con rối này, một khi vừa gặp phải nguy hiểm, lại thả con rối này ra ngoài, vậy hắn vĩnh viễn sẽ không trưởng thành. Hơn nữa, hai con rối này là của Thất thiếu gia Dương gia, một khi để lộ, không cần phải nói, hắn lại có thêm kẻ địch, cho dù hắn không sợ, nhưng vào thời điểm thật sự không cần thiết thì không cân thêm kẻ địch, chỉ cân hắn không để lộ hai người máu này, không cần phải nói, Dương Yên cùng Thất thiếu gia kia nhất định sẽ liều mạng tới mức ngươi chết ta sống.

MÀ hai người kia đổ máu, tất nhiên là một chuyện tốt đối với hắn! Dù sao bây giờ hắn thế đơn lực bạc!

Trong tinh không, tốc độ của Dương Diệp nhanh hơn, giờ phút này hắn giống như một vì sao rơi lướt qua trong tinh không. Bây giờ mục đích của hắn là phải hiểu rõ mình đang ở đâu, còn có trung thiên thế giới của Dương Gia ở đâu trong hệ Ngân Hà.

Đối với hắn mà nói, chuyện cứu Tiểu Thiên cấp bách hơn!

Qua rất lâu, Dương Diệp mới biết vị trí của mình. Bây giờ hắn chắc hẳn ở trong một mảnh tinh hệ, chỉ có điều tinh hệ này có rất ít tỉnh câu có sinh mạng, ít nhất cho đến hiện nay, hắn chỉ từng thấy được một tinh cầu có sinh mạng, chính là tinh cầu trước đó bị Thất thiếu gia Dương gia tàn sát!

Ngoài việc đó ra, dọc đường đi hắn nhìn thấy các tinh câu đều tính mịch, hoàn toàn không có khí tức sinh mạng.

Tinh không mênh mông, vô cùng vô tận, vô biên vô hạn, không phương hướng, không mục tiêu. Dần dần, Dương Diệp nhíu mày, bởi vì tiếp tục như vậy không phải cách.

Đột nhiên, ánh mắt Dương Diệp lập tức sáng lên, bởi vì ở cách đó không xa có một viên tinh câu khổng lồ, viên tinh cầu này hiển nhiên là một thế giới lớn, bởi vì nó còn lớn hơn so với đại lục Thiên Thiên rất nhiêu. Đương nhiên, đây không phải là điểm chính, điểm chính là hắn cảm nhận được khí tức sinh mạng ở phía trên!

Không do dự, tốc độ của Dương Diệp nhanh hơn, vào lúc hắn muốn đi vào viên tinh cầu kia, một quả cầu ánh sáng màu vàng đất đột nhiên từ phía dưới phóng lên cao, tốc độ quả cầu ánh sáng màu vàng đất kia rất nhanh, trong chớp mắt lại tới trước mặt hắn.

Dương Diệp ngẩn người, mà vào lúc này, vòng xoáy nhỏ trong cơ thể hắn đột nhiên xoay tròn, trong phút chốc, một lực hút trực tiếp hút quả cầu ánh sáng màu vàng đất kia vào bên trong Hồng Mông tháp.

- Không tốt!

Sắc mặt Dương Diệp chợt biến đổi và muốn chạy trốn, nhưng đã muộn rồi, một nam tử trong tay cầm Ngân Thương đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, nam tử đang muốn nói, đúng lúc này, bên dưới đột nhiên xuất hiện một đường đao quang, ngay sau đó, một người thanh niên trong tay cầm trường đao xuất hiện ở đó.

Nam tử cầm đao khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, trên người mặc một bộ áo choàng dài màu xanh, tóc có chút rối bời, không chỉ tóc, áo choàng dài trên người hắn cũng là rách nát, cả người thoạt nhìn có chút giống như ăn mày.

Nam tử cầm đao liếc nhìn nam tử cầm thương này, sau đó lại nhìn Dương Diệp, đột nhiên, hắn nở nụ cười:

- Ha ha, Lý Thiên Cửu, nhìn bộ dạng của ngươi, lão tử lại biết được linh của đại địa này không rơi vào tay ngươi, có đúng không? Ha hai
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0