Chương 3147: Võ đạo! (2)
Chương 3147: Võ đạo! (2)Chương 3147: Võ đạo! (2)
Nói đến đây, hắn dừng một chút, lại nói:
- Từ giờ phút này, nha đầu này chính là truyên nhân của ta, Vũ gia bất luận cấm địa gì, bất kỳ công pháp gì, bất kỳ võ học gì, bất kỳ tài nguyên gì, nàng đều có thể hưởng thụ.
Nói xong, hắn cong ngón búng ra, một bản cổ điển xuất hiện ở trước mặt An Nam Tĩnh.
- Võ học tâm đắc của ta, đối với ngươi hẳn hữu dụng.
Nói xong, cả người hắn bắt đầu dần dần tiêu tán.
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua cổ điển trong tay, sau đó nhìn Vũ Mục thi lễ.
- Đa tại
Nơi xa, đại trưởng lão cùng người Vũ gia nhìn thoáng qua An Nam Tĩnh, cuối cùng ánh mắt rơi vào cổ điển trong tay An Nam Tĩnh.
Dương Diệp phát hiện, lúc đại trưởng lão cùng người Vũ gia ánh mắt rơi vào trên cổ điển, trong mắt bọn họ vậy mà xuất hiện một tia điên cuồng, thậm chí còn| có một tia tham lam!
Võ học tâm đắc của Vũ Tổi Đối với người Vũ gia mà nói, là thần vật! Có thể nói, thứ này một khi truyên đi, quả quyết scẽ có vô số cường giả đến cướp!
Đừng nói người khác, lúc này người Vũ gia đã muốn đoạt.
An Nam Tĩnh nhìn cổ điển trong tay một chút, sau đó nkhìn về phía Vũ gia đại trưởng lão nói:
- Vật của Vũ gia, ta không cầm, đợi nhìn xong, trả lại Vũ gia.
Nghe An Nam Tĩnh nói, người Vũ gia đầu tiên là ngẩn người, sau đó cuồng hỉ, mà đại trưởng lão thì lắc đầu, sau đó nói:
- Vị cô nương này, ngươi là truyên nhân của lão tổ, lão tổ cho ngươi vật này, đó chính là của ngươi.
Nói đến đây, hắn dừng một chút lại nói:
- Chỉ là lão phu có yêu cầu quá đáng, chính là hi vọng cô nương có thể để lão phu phục chế một phần, như thế nào?
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua cổ điển trong tay, sau đó nhẹ gật đầu.
- Có thểt
Nghe vậy, thần sắc đại trưởng lão lập tức buông lỏng.
- Đa tại
Nói xong, hắn dừng một chút lại nói:
- Cô nương, vừa rồi lão tổ nói, ngươi cũng nghe được. Tộc trưởng đang bế quan, nhưng ta cam đoan với ngươi, lão tổ trước đó nói hết thảy, từ trên xuống dưới Vũ gia đều sẽ làm theo. Từ giờ trở đi, phía sau ngươi, chính là Vũ gia ta, mà Vũ gia ta, là hậu thuẫn lớn nhất của ngươi!
An Nam Tĩnh sửng sốt, nàng nghĩ nghĩ, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, hiển nhiên, nàng cũng muốn tiến vào Vũ gia học tập võ kỹ, dù sao văn minh võ đạo của thế giới này, còn cao hơn Thiên Thiên đại lục rất nhiều rất nhiều.
Đây là kỳ ngộ thuộc về An Nam Tĩnh, Dương Diệp đương nhiên sẽ không phản đối, lập tức nhẹ gật đầu, biểu thị đồng ý.
Nhìn thấy Dương Diệp không phản đối, An Nam Tĩnh quay đầu nhìn về phía đại trưởng lão nói:
- Tốt
Mặc dù nàng hi vọng đi Vũ gia học tập tâm pháp cùng võ kỹ Vũ gia, nhưng nếu như Dương Diệp không đồng ý, nàng sẽ không chút do dự cự tuyệt. Bởi vì trong lòng nàng, Dương Diệp mới là trọng yếu nhất.
Đại trưởng lão nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó nhìn vê phía lão giả sau lưng kia.
- Mang vị cô nương này đi diễn võ đường, nhớ kỹ, nàng có được quyền hạn tối cao. - Vậy ta có thể đi hay không?
Lúc này Dương Diệp đột nhiên nói.
Hắn cũng không phải đang nói đùa, hắn là thật muốn đi. Những võ kỹ kia của Vũ gia, quả quyết đều là cực kỳ lợi hại, trong đó, tuyệt đối có võ kỹ lợi hại hơn Tịch Diệt Băng Thiên quyền cùng Nhất Kiếm Luân Hồi.
- Ta cũng muốn đi!
Một bên, Lục Ly Ca vội vàng nói.
Đại trưởng lão nhìn thoáng qua Dương Diệp và Lục Ly Ca, sau đó vừa nhìn về phía An Nam Tĩnh.
- Mời!
Dương Diệp:
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó nói:
- Ta đi xem một chút, lúc đi gọi ta.
Nói xong, nàng quay người đi theo lão giả kia rời khỏi.
Sau khi An Nam Tĩnh đi, đại trưởng lão nhìn vê phía Lục Ly Ca.
- Rời đi một cái, có thể?
Lục Ly Ca vừa muốn nói chuyện, lúc này, đại trưởng lão đột nhiên vung tay phải lên, Lục Ly Ca trực tiếp tiêu thất ngay tại chỗ. Dương Diệp:
Đại trưởng lão nhìn về phía Dương Diệp, hắn đánh giá Dương Diệp một chút, sau đó nói:
- Người Dương gia?
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
Đại trưởng lão có chút trâm ngâm, lại nói:
- Nói thật, ta đối với người Dương gia là không có hảo cảm.
Dương Diệp nhìn thoáng qua đại trưởng lão, gia hỏa này không phải là muốn động thủ chứ.
- Nhưng...
Đại trưởng lão lại nói:
- Năm đó Vũ gia ta đã đáp ứng vị kia, vật này, người có duyên thì được. Vật này, là một thanh kiếm, một thanh tuyệt thế thần kiếm, rơi vào trong tay kiếm tu, đối với kiếm tu mà nói, đó là như hổ thêm cánh. Nhưng nếu như ngươi lấy vật này, thì mang ý nghĩa phải gánh chịu một ít sự tình. Ngươi có bằng lòng hay không?
- Sự tình gì?
Dương Diệp cảnh giác nói.
Đại trưởng lão trâm mặc hôi lâu, sau đó nói: - Ngươi thực muốn biết?
Dương Diệp nhẹ gật đầu nói:
- Đương nhiên!
Đại trưởng lão nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói: - Không nói cho ngươi!
Dương Diệp: