Chương 3184: Không nghĩ tới Chí cảnh yếu như vậy! (1)
Chương 3184: Không nghĩ tới Chí cảnh yếu như vậy! (1)Chương 3184: Không nghĩ tới Chí cảnh yếu như vậy! (1)
Kiếm gỗi
Dương Diệp nhìn Tiểu Bạch cùng kiếm gỗ, ngẩn người. Sau một khắc, tay trái hắn câm lấy kiếm gỗ, tranh thủ đưa Tiểu Bạch vào trong Hồng Mông Tháp, bởi vì lúc này không gian ngoài ba trượng đã tiêu thất sạch sẽ.
Không gian đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ tiêu thất, sở dĩ tiêu thất, đó là bởi vì một cỗ lực lượng thần bí đang lan tràn tới.
Mà lúc này, cỗ lực lượng thần bí kia đã lan tràn đến trước mặt hắn.
Dương Diệp cúi đầu nhìn kiếm gỗ trong tay, hắn không biết tại sao kiếm gỗ này lại không bài xích hắn, bất quá đây nhất định có quan hệ với Tiểu Bạch. Chỉ là hắn rất hiếu kỳ, đến tột cùng Tiểu Bạch làm sao thuyết phục kiếm gỗ.
Đương nhiên, hiện tại hắn không có thời gian suy nghĩ vấn đề này.
Tay cầm kiếm gỗ, hai mắt Dương Diệp khép hờ, sát ý điên cuồng lao tới, nhưng kiếm gỗ đột nhiên run lên, một đạo kiếm mang chấn động ra, trong chốc lát, toàn bộ sát ý của hắn bị kiếm mang chấn thành hư vô.
Bài xích!
Kiếm gỗ bài xích sát ý!
Dương Diệp ngây cả người, hắn không nghĩ tới kiếm gỗ bài xích kiếm ý, hơn nữa hắn cảm giác được, kiếm gỗ này rất phẫn nội
Trâm mặc một cái chớp mắt, Dương Diệp tâm niệm khẽ động, sát ý đều tràn trở vê trong cơ thể, ngay sau đó, kiếm ý xuất hiện ở chung quanh hắn, sau khi những kiếm ý này xuất hiện, hắn còn không có khống chế kiếm ý gia trì kiếm gỗ, kiếm gỗ liền run lên kịch liệt, sau đó hấp thu sạch sẽ những kiếm ý kial
Dương Diệp nhìn thoáng qua kiếm gỗ trong tay, sau một khắc, hai mắt hắn chậm rãi đóng lại, mà lúc này, lực lượng thần bí kia đã lan tràn đến trước mặt hắn nửa trượng.
Yên lặng một cái chớp mắt, Dương Diệp đột nhiên mở hai mắt ra, sau đó cả người hắn hóa thành một đạo kiếm quang tiêu thất ngay tại chỗ.
Nhất Kiếm Luân Hồi!
Kiếm kỹ đồng dạng, nhưng kiếm không giống!
Thời điểm Dương Diệp tiêu thất, không gian chung quanh hắn đột nhiên sụp đổ, sau đó một đạo kiếm quang kích xạ về phía Dương Luật. Chỗ kiếm quang đến, không gian tầng tầng sụp đổ, đồng thời cấp tốc khuếch tán đầy trời, chỉ trong nháy mắt, trong phương viên mấy vạn dặm đã sụp đổ yên diệt!
Không chỉ như thế, Dương Luật thi triển ra lực lượng thần bí ở thời điểm kiếm quang xuất hiện, đột nhiên đứng tại chỗ, sau đó lực lượng thần bí bắt đầu chậm rãi tiêu tán, giống như khối băng bị liệt nhật thiêu đốt!
Kỳ thật một màn này, rất nhiêu người căn bản không nhìn thấy, bởi vì thời điểm Dương Diệp hóa thành kiếm quang tiêu thất, tốc độ kiếm quang quá nhanh. Giữa sân chỉ có những người thực lực cường đại mới thấy rõ quỹ tích.
Mà người còn lại nhìn thấy chính là: Kiếm quang xuất hiện, không gian sụp đổ, sau đó kiếm quang xuất hiện ở trước mặt Dương Luật.
Thời điểm Dương Diệp hóa thành kiếm quang tiêu thất, vẻ mặt Dương Luật lập tức ngưng trọng lên, trong mắt mang theo một tia chấn kinh.
Sau một khắc, tay phải Dương Luật duỗi ra, trực tiếp dùng lòng bàn tay ấn về phía kiếm gỗi
Bành!
Kiếm gỗ đánh vào lòng bàn tay, ở trong ánh mắt của mọi người, phương viên mấy vạn dặm trong nháy mắt rạn nứt, cùng lúc đó, Dương Luật bị chấn liên tục lùi lại. Đáng giá nói chuyện là, sau khi Dương Luật lui về sau không sai biệt lắm trăm trượng, mặt đất bắt đầu tâng tầng sụp đổ, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ mặt đất biến thành vực sâu to lớn, mà ở trong vực sâu, còn đang không ngừng sụp đổ.
Đây là bởi vì lực lượng của Dương Luật truyên đến mặt đất!
Giờ phút này, tất cả mọi người đã hóa đá.
Dương Diệp uống thuốc bạo phát sao?
Đây là ý nghĩ trong đầu mọi người giờ phút này, Dương Diệp vậy mà một kiếm đẩy lui cường giả Chân cảnh! Bất quá rất nhanh, một vài người mắt sắc ánh mắt rơi vào kiếm gỗ trong tay Dương Diệp.
Trên hư không, ánh mắt của Dương Cổ cùng Dương Tằng cũng rơi vào kiếm gỗ trong tay Dương Diệp. Giờ phút này, thần sắc hai người đêu có chút ngưng trọng.
Quá mấy tức, Dương Tằng nói:
- Là chuôi kiếm kia sao?
Dương Cổ nhẹ gật đầu.
- Hẳn là.
Dương Tăng nói:
- Kiếm này làm sao lại rơi vào trong tay hắn?
Dương Cổ lắc đầu. - Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là tại sao kiếm này lại lựa chọn hắn. Kiếm này chí chân, chí nhân, chí thiện, chí ngạo, lịch đại chủ nhân của nó đều là hạng người nhân nghĩa... Mà Dương Diệp... Không có đạo lý a.
Dương Tằng khẽ lắc đầu.
- Không nên đoán, đến lúc đó hỏi hắn một chút chẳng phải sẽ biết.
Dương Cổ nhẹ gật đầu.
- Cũng đúng.
Phía dưới, nơi nào đó, Cổ Tu cùng Thiên Hồ gắt gao nhìn kiếm trong tay Dương Diệp, trâm mặc một hồi, Cổ Tu trầm giọng nói:
- Đây là kiếm gì?
Thiên Hồ lắc đầu.
- Chưa từng thấy qua.
Cổ Tu trâm mặc một lát, sau đó nói:
- Thật mạnh!
Thiên Hồ trâm mặc, sắc mặt trầm thấp như nước.
Một bên, Dương Huyên nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó cũng trầm mặc như trước.
Nơi xa. Dương Diệp ngừng lại, hắn không có truy kích, bởi vì giờ phút này hắn đã sắp thoát lực. Không phải sắp, mà là đã thoát lực. Vừa rồi một kiếm này, trực tiếp rút khô tất cả huyền khí của hắn, còn có lực lượng nhục thể. Không chỉ như thế, hắn cảm giác tinh thần lực cùng linh hồn lực đều vô cùng mỏi mệt!
Kiếm này có chút tà môn!
Đây là ý nghĩ của Dương Diệp thời khắc này.
Kỳ thật, hắn tâm lý rất rõ ràng, dùng thực lực của hắn bây giờ vẫn không cách nào khống chế được chuôi kiếm này, bởi vì hắn có thể cảm giác được, uy lực chân chính của chuôi kiếm này còn xa xa không chỉ như vậy. Chỉ là thực lực của hắn bây giờ còn chưa đủ, không cách nào phát huy ral
Thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía kiếm gỗ trong tay, mà lúc này, kiếm gỗ đột nhiên run lên, sau đó hóa thành một đạo kiếm quang chui vào trong cơ thể hắn.
Dương Diệp:
Nơi xa, Dương Luật nhìn bàn tay của mình một chút, giờ phút này, bàn tay hắn đã rách ra, toàn bộ lòng bàn tay triệt triệt để để rách nát, lỗ hổng kia nứt đến cổ tay. Trâm mặc một cái chớp mắt, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp. - Không nghĩ tới chuôi kiếm này ở trong tay ngươi. Hai mắt Dương Diệp nhíu lại.
- Ngươi biết lai lịch của nó.
- Ngươi không biết?
Dương Luật hỏi lại.
Dương Diệp lắc đầu.
Dương Luật nhìn thoáng qua Dương Diệp. - Cái này có ý tứ.
- Có ý tứ gì?
Dương Diệp không hiểu.
Dương Luật khẽ lắc đầu