Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3181 - Chương 3251: Quân Ẩu? Lõa Tửu Sợ Qua Ai! (2)

Chương 3251: Quân ẩu? Lõa tửu sợ qua ai! (2) Chương 3251: Quân ẩu? Lõa tửu sợ qua ai! (2)Chương 3251: Quân ẩu? Lõa tửu sợ qua ai! (2)

Dương Nho cười cười, sau đó nói:

- Ta giết hắn, rất nhiều người có thể sẽ báo thù cho hắn, đúng không?

Lục Nguyên Trảm nhẹ gật đầu.

- Ngươi không lo lắng sao?

Dương Nho nhìn phủ đệ Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:

Ta không có lựa chọn, không chỉ ta, đại ca, lão Cửu còn có lão Ngũ cùng lão Thất, cũng không có lựa chọn.

- Bọn hắn...

Lục Nguyên Trảm kinh ngạc nhìn về phía Dương Nho.

Dương Nho nhẹ gật đầu, nhìn phủ đệ Dương Diệp.

- Hắn cùng phụ thân hắn không chết, Dương gia có thể sẽ phân liệt, chỉ có bọn hắn chết, mới có thể chân chính đoạn tuyệt một ít người tưởng niệm, mới có khả năng bảo đảm Dương gia không nội loạn.

Nói đến đây, hắn đột nhiên khẽ nở nụ cười.

- Biết không? Lần này nhiệm vụ của chúng ta không phải ai còn sống đi ra, mà là để hắn chất. Nói đến đây, khóe miệng của hắn nổi lên vẻ dữ tợn.

- Phải nói, là Dương gia muốn hắn chết!

- Phụ thân hắn...

Lục Nguyên Trảm thấp giọng nói.

Dương Nho khẽ lắc đầu.

- Phụ thân hắn tốt nhất đừng xuất hiện, nếu xuất hiện, đồng dạng sẽ chết. Sợ phụ thân hắn còn sống, không chỉ là Dương gia ta. Phụ thân hắn năm đó ở Hệ Ngân Hà, đắc tội người cũng không ítl

Nói xong, hắn bước ra một bước, sau đó nói:

- Liền để ta mở đầu đi!

Nói xong, tay hắn đột nhiên động một cái, quạt xếp trong tay hóa thành bạch quang tiêu thất ở nơi xa.

Hưu!

Theo một tiếng xé gió vang lên, quạt xếp trong nháy mắt đi tới trước phủ đệ của Dương Diệp, mà đúng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên từ trong đó thoáng hiện.

OanhI

Theo một tiếng nổ vang, quạt xếp bay ngược trở lại trong tay Dương Nho, mà lúc này, một đạo kiếm quang rơi vào cách Dương Nho không xa. Kiếm quang tán đi, Dương Diệp xuất hiện.

Dương Nho đánh giá Dương Diệp một chút, sau đó nói:

- Xem ra thực lực của ngươi lại tiến bộ. Chúc mừng.

Dương Diệp nhìn thoáng qua Dương Nho, sau đó lạnh nhạt nói:

- Ta không biết tại sao ngươi muốn nhằm vào ta, bất quá, với ta mà nói, đều không trọng yếu. Ai muốn ta chết, ta liên để hắn chết.

Thanh âm rơi xuống, cả người Dương Diệp hóa thành một đạo kiếm quang tiêu thất ngay tại chỗ.

Nơi xa, tay phải Dương Nho chiêu chiêu, quạt xếp giương ra, sau đó một vệt sáng từ trong đó bắn nhanh ra.

OanhI

Giữa sân đột nhiên vang lên âm thanh nổ vang, cái này khiến không gian xung quanh run lên kịch liệt. Theo tiếng nổ lớn vang lên, chùm sáng kia âm vang tiêu tán, Dương Diệp hóa thành kiếm quang đi tới trước mặt Dương Nho.

Hai mắt Dương Nho nhíu lại, bước ra một bước, sau đó điểm ra một chỉ, trên chỉ bạch quang lượn lờ.

Mũi kiếm cùng đầu ngón tay vừa mới tiếp xúc, không gian xung quanh run lên kịch liệt, cùng lúc đó, Dương Diệp cùng Dương Nho liên tục lùi lại. Bất quá Dương Diệp rất nhanh đã ngừng, sau đó chân phải bỗng nhiên đạp lên mặt đất, cả người hóa thành một đạo kiếm quang bắn ra.

Nơi xa, hai mắt Dương Nho nhíu lại, tay trái hóa chưởng võ ra một chưởng.

OanhI

Một đạo bạch quang kinh khủng đột nhiên từ trong lòng bàn tay hắn đổ xuống, trong chốc lát, Dương Diệp hóa thành kiếm quang bị bạch quang bao phủ, bất quá thoáng qua, kiếm quang từ trong đó xé rách ra, ngay sau đó đâm thẳng về phía Dương Nho.

Trong mắt Dương Nho lóe lên hàn quang, tay phải cong ngón búng ra, quạt xếp trong tay hóa thành bạch quang bắn nhanh ra.

Cùng lúc đó, chân phải hắn bỗng nhiên giãm mặt đất một cái, cả người hóa thành trường hồng bắn mạnh về phía Dương Diệp.

Nơi xa, hai tay Dương Diệp nắm kiếm bổ một phát.

Oanhl

Một kiếm chém xuống, quạt xếp bị trảm thành hư vô, mà lúc này, Dương Diệp lần nữa giơ kiếm chém xuống!

Oanhl

Theo một tiếng nổ vang lên, Dương Diệp cùng Dương Nho liên tục lùi lại.

Ba hơi sau, hai người đã riêng phần mình lui trọn vẹn trăm trượng.

Vừa mới dừng lại, khóe miệng Dương Nho tràn ra máu đỏ tươi, hắn lau tiên huyết ở khóe miệng, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp.

- Không chỉ thực lực trở nên mạnh mẽ, ngay cả nhục thân cũng mạnh như thế. Thật khiến người bất ngời

Dương Diệp không nói nhảm, chân phải giãm một cái, cả người hóa thành một đạo kiếm quang bắn mạnh về phía Dương Nho.

Nhưng đúng lúc này, tay phải Dương Nho đột nhiên vung lên, trong chốc lát, Lục Nguyên Trảm, lão giả áo gai còn có mười bảy cường giả Chí cảnh ở phía sau hắn cùng nhau tiến lên, bao vây Dương Diệp lại.

Âm ầm!

Theo mấy tiếng nổ lớn vang lên, một bóng người bị chấn đến mấy ngàn trượng.

Người này, chính là Dương Diệp.

Sau khi Dương Diệp dừng lại, hắn nhìn vê phía lão giả áo gai, lão giả áo gai này là cường giả nửa bước Chân cảnh!

Dương Nho cười lạnh một tiếng.

- Hôm nay, ta sẽ không đơn đả độc đấu với ngươi! Dương Diệp, ngươi lại nghịch thiên, hôm nay cũng phải chết! Nói xong, chân phải hắn nhẹ nhàng giãm mặt đất một cái, cả người hóa thành một đạo bạch quang bắn ra.

Ở sau lưng hắn, là Lục Nguyên Trảm, lão giả áo gai còn có mười bảy cường giả Chí cảnh.

Khóe miệng Dương Diệp nổi lên vẻ dữ tợn.

- Quân ẩu? Lão tử sợ qua ail

Nói xong, tay phải hắn lật một cái, một cuộn tranh xuất hiện ở trước mặt hắn, thoáng qua, cuộn tranh run lên kịch liệt, sau đó tiêu thất, tràng cảnh giữa sân biến ảo thành một mảnh tinh không.

Ngân Hà Kiếm Đồi
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0